Tất cả ma pháp trận luyện kim theo đó mà dần dần tan biến hết.
Ngắn ngủi hơn mười giây sau, cả phòng không còn gì khác ngoài các mảnh vụn ngập tràn sau vụ nổ, căn phòng một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Sau khi cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, Phương Hằng lại mở mắt ra.
Nơi đây là......
Một không gian tối đen như mực.
Hang động sao?
Phương Hằng nhanh chóng đánh giá xung quanh.
Bốn phía trong hang động đều là vách tường, không có lối ra vào, giống như là một khu vực cưỡng chế được tạo ra.
Ngay phía trước là ba tấm bia đá cao lớn, đứng sừng sững.
Bia đá trông vô cùng cổ xưa, bên trên đã phủ đầy rêu xanh, nhìn qua chí ít cũng đã có hàng trăm năm lịch sử.
Ơ?
Phương Hằng nhướng mày, dời mắt về phía những chiếc rương đặt ở trước tấm bia.
Một loạt nhắc nhở trò chơi nổi lên trên võng mạc của những người chơi thí luyện cùng nhóm với Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện được khu vực đặc biệt – Vùng đất truyền thừa Thánh giả, đoàn đội người chơi thu được thời gian thí luyện ngoài định mức là 5 giờ đồng hồ’.
Ed cũng nhận được nhắc nhở trò chơi.
Việc phát hiện ra vùng đất truyền thừa giúp cho danh tiếng của hắn ở Đế Quốc tăng lên đáng kể, còn đạt được 2000 điểm Chủ Thần ngoài định mức.
Trong lòng Ed vừa bất ngờ vừa mừng rỡ, quan sát bốn phía.
2000 điểm Chủ Thần là một phần thưởng không tệ, nhưng rõ ràng đây không phải là thu hoạch lớn nhất của chuyến đi này.
Vùng đất truyền thừa á!
Thế chắc chắn là có truyền thừa rồi!
Vậy truyền thừa đâu?
Ed tìm tòi khắp nơi, muốn tìm cho bằng được cái gọi là truyền thừa.
Đường Minh Nguyệt cũng có suy nghĩ không khác là bao, mặt đầy vẻ phấn khích, ánh mắt nhanh chóng tìm kiếm ở khắp mọi nơi.
Nàng đã phải tốn biết bao nhiêu hơi sức mới tìm được tới nơi quỷ quái này, chỉ được thêm 5 tiếng thời gian thí luyện thì có đáng gì?
Chắc hẳn còn có phần thưởng lớn hơn nhiều đang đợi nàng!
Phương Hằng thì vẫn chú tâm nhìn chằm chằm vào mấy chiếc rương ở trước tấm bia đá.
Dao động tinh thần lực quen thuộc.
Đến từ chiếc rương nằm ngoài cùng bên phải!
Trong lòng Phương Hằng có một linh cảm, hắn khẽ bóp chặt nắm tay, bước lên trước mở rương ra.
Quả nhiên!
Bên trong rương là một viên đá màu đen.
Đá gợi ý!
Viên Đá gợi ý này nhỏ hơn rất nhiều so với viên tìm được trong kho báu hoàng thất, có lẽ còn chưa bằng phân nửa.
Thu hoạch khổng lồ nha!
Cho dù chỉ lấy được mỗi Đá gợi ý thôi thì chuyến đi tới hội học thuật luyện kim lần này cũng đáng đồng tiền bát gạo lắm rồi!
“Đá gợi ý kìa!”
Nhìn thấy đồ vật đựng trong rương, trên mặt Ed hiện lên nét ngạc nhiên xen lẫn vui sướng, hô lớn một tiếng, tiến đến quan sát.
Phương Hằng quay đầu lại hỏi: “Ngươi cũng nhận ra à?”
“Đúng vậy, đây là Đá gợi ý, ta cũng là từ chỗ Wangenit mới biết được, Man tộc liên tục đi tìm nó, sẵn sàng bỏ ra cái giá rất lớn để mua được Đá gợi ý, nghe nói nhờ nó mà có thể nhanh chóng sinh sôi man thú á.”
Ed gật đầu giải thích.
Hắn cảm thấy Phương Hằng chắc chắc là có biết tới Đá gợi ý.
Phương Hằng nhận thấy sự hiểu biết của Ed đối với Đá gợi ý cũng không nhiều lắm, thế là không tiếp tục hỏi nữa mà thay vào đó là đưa tay chạm vào Đá gợi ý.
‘Vật phẩm - Đá gợi ý’.
Mô tả: Thuộc loại vật phẩm đặc biệt, không thể cất vào balo.
Mô tả: Người chơi ở trong hoàn cảnh thí luyện đặc biệt, vậy nên không được đem vật phẩm ra khỏi trò chơi.
Phương Hằng cạn lời.
Nhắc nhở trò chơi chỉ là có nhiều thêm một cái tên so với lúc trước, không hề có thông tin nhắc nhở rõ ràng nào khác.
Phương Hằng lại dời mắt nhìn về phía chiếc rương ở bên cạnh, rồi mở nó ra.
Là thứ bột không xác định được khá quen thuộc.
Chứa trong rương vẫn là loại bột màu trắng trộn lẫn với tinh thể.
Giống y hệt loại được tìm thấy trong kho báu hoàng thất lần trước.
Phương Hằng cau mày, nhìn sang Ed đang đứng kế bên: “Loại bột này thì sao? Ngươi có biết không?”
Ed sáp tới gần, dùng ngón tay chấm nhẹ một ít bột lên xem xét, lắc đầu nói: “Không biết, ta cũng chưa từng thấy qua loại bột nào tương tự như vậy trước đây.”
Phương Hằng khẽ ừ một tiếng, sau đó lật mở lần lượt từng chiếc rương tiếp theo.
Bên trong tất cả đều chứa loại bột màu trắng giống vậy.
Quái lạ, nhiều bột luyện kim thế à, còn được cất giữ cẩn thận như vậy.
Rốt cuộc nó được dùng để làm gì?
“Phương Hằng, ngươi qua đây xem nè.”
Sandy đứng trước tấm bia đá ở chính giữa, hắn dùng công cụ dọn sạch hết đám rêu bám vào trên bia đá một cách cẩn thận tỉ mỉ.
Những văn tự chằng chịt lộ ra đằng sau lớp rêu.
Xem không hiểu.
“Đây là ngôn ngữ Gumanlaila.”
Lúc đầu khi Sandy trông thấy loại văn tự này cũng cảm thấy khá kinh ngạc, hắn quay sang giải thích cho Phương Hằng: “Trên đây nói rằng thế giới mà chúng ta đang sống đang phải chịu một mối nguy rất lớn, những ‘tà ma’ bị phong ấn ở vực sâu đã sắp sửa thoát khỏi phong ấn, các Thánh giả muốn thiết lập ma pháp trận luyện kim trên lục địa, nhờ vào đó mà tiêu diệt triệt để ‘tà ma’.”
Hai người Phương Hằng và Đường Minh Nguyệt đều có hơi động lòng, cùng lúc nhìn về phía đối phương.
Thánh giả, tà ma......
Tuyến chính sao!?
Ed cũng kích động, không nhịn được hỏi: “Sandy tiên sinh, còn nữa không?”
“Ấy!”
Sandy thốt lên một tiếng, nói trong bất ngờ: “Đá gợi ý thế mà lại là chất dinh dưỡng của ‘tà ma’ ư?”