Randolph nhíu mày, suy nghĩ một chút, chắp tay với Phương Hằng: “Thực xin lỗi, lãnh chúa Phương Hằng, những lời ngài nói quá đáng sợ, ta căn bản không thể tin hoàn toàn.”
“Không sao đâu, nhưng xin hãy giữ bí mật chuyện này.”
Phương Hằng nhìn Randolph và dặn dò: “Xưa nay những người truyền thừa của thánh giả vẫn luôn bị hoàng thất săn lùng, ta nghi ngờ rằng yêu ma này cũng có thể có liên quan đến hoàng thất.”
Sắc mặt Randolph ngay lập tức thay đổi nhiều lần.
Hắn cũng từng nghe nói chuyện truyền thừa của thánh giả mất tích, quả thật cũng có tin đồn tương tự, rằng sự mất tích của thánh giả có liên quan đến hoàng thất.
Hoàng thất cũng rất sợ hãi những tin đồn tương tự như vậy, cũng càng ngày càng ít người nhắc tới thánh giả, cho tới bây giờ, đại đa số người trong Đế Quốc đều đã quên thánh giả từng tồn tại.
“Ta hiểu rồi, chuyện này chỉ có cấp cao nhất của hiệp hội pháp sư mới biết, chúng ta sẽ giữ bí mật.”
“Ừm, cám ơn.”
Phương Hằng gật đầu cảm ơn.
Nhìn đám người Randolph rời đi, Phương Hằng cúi đầu suy nghĩ một chút.
Trong tay còn rất nhiều việc cần phải làm.
Nhiệm vụ của truyền thừa thánh giả không có hạn định thời gian, nhưng Phương Hằng cảm thấy không đơn giản như vậy.
Trước mắt phải chuẩn bị để xây dựng tháp pháp sư.
Ngoài ra còn có các thông đạo dịch chuyển trong thế giới ngầm cần được bảo trì và xây dựng lại.
Nhiệm vụ tiêu diệt quái vật chắc chắn là độ khó cấp SSS.
Một mình hắn hoàn toàn không thể nào chăm lo nhiều chuyện như vậy.
Ngay cả khi có một số lượng lớn các phân thân zombie, cũng không được.
Có quá nhiều việc phức tạp, cần phải tập trung toàn lực, hắn không có nhiều sức lực như vậy để làm.
Vốn dĩ chỉ muốn lừa cướp một đợt rồi bỏ chạy, sao sự việc hình như càng lúc càng lớn?
Phương Hằng sờ cằm, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Độ khó càng cao, đồng nghĩa với việc phần thưởng càng lớn!
Cần tìm người giúp đỡ.
Đúng rồi, người giúp đỡ!
Phương Hằng hai mắt sáng lên.
Truyền thừa của thánh giả chẳng phải chính là sợi dây ràng buộc mọi người trên cùng một con thuyền hay sao?
Bây giờ truyền thừa tránh giả vẫn còn sáu chỗ.
Có thể ám chỉ cho Ed tìm người trợ giúp, âm thầm lợi dụng sức mạnh của người chơi, cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ truyền thừa thánh giả.
Nhiệm vụ thánh giả không phải là nhiệm vụ thí luyện, chỉ cần làm cho đàng hoàng, chắc sẽ không đến nỗi bị thí luyện phán xét là dùng ngoại lực đâu.
Nghĩ đến đây, Phương Hằng quay người trở lại ma pháp trận, chuẩn bị đưa Đường Minh Nguyệt và Ed ra khỏi trò chơi.
...
Vào ban đêm, bên trong hiệp hội luyện kim.
Sắc mặt Tiêu Vân tái nhợt hơn trước một chút.
Tại sao lại không có?
Ngự lâm vệ không chỉ đảo lộn toàn bộ hiệp hội luyện kim, mà thậm chí còn mời một pháp sư huyền thoại để tiến hành tìm kiếm nhận thức của Đường Minh Nguyệt, nhưng vẫn không tìm thấy gì như cũ.
Chẳng lẽ Phương Hằng đã sớm chạy trốn?
Miravik cười lạnh nói: “Tiêu thống lĩnh còn chưa đi? Ngươi định ở lại ăn cơm sao?”
Nhớ lại tất cả những điều kỳ lạ gặp phải trong lần tìm kiếm trước đó, Tiêu Vân trong lòng đã xác định rằng Miravik đang ngấm ngầm giở trò.
Hắn quay đầu lại nhìn Miravik và nói từng chữ: “Đừng để ta biết được ngươi đang giở trò gì.”
Miravik không chút sợ hãi quay đầu nhìn lại: “Tiêu Vân, cẩn thận một chút, nếu như lần này công thức chế tạo viên đá gợi ý bị bại lộ, ngươi khó có thể thoát khỏi trách nhiệm.”
Hai người đang đối mặt ăn miếng trả miếng thì hai thị vệ đột nhiên vội vàng chạy tới.
“Tiêu chỉ huy.”
“Nói đi.”
“Có tin tức xác định, Phương Hằng dẫn theo hiệp hội pháp sư xuất hiện ở thành Haney của Đế Quốc, chuẩn bị trở lại Vùng đất ôn dịch.”
Tiêu Vân cau mày.
Minh Nguyệt điện hạ mất tích chẳng lẽ thật sự không có liên quan với Phương Hằng sao?
“Chúng ta đi!”
Thấy Tiêu Vân mang theo đám người Ngự Lâm Vệ rời đi, Du Thụy Lâm đứng bên cạnh không khỏi cảm khái.
Thực sự lợi hại.
Nhanh như vậy mà đã chạy trốn đến thành Haney rồi.
Bên cạnh hắn truyền đến một ánh sáng yếu ớt.
Ánh mắt của Du Thụy Lâm chuyển sang Du Thụy Thần bên cạnh, người vừa mới trực tuyến.
Khuôn mặt đờ đẫn của Du Thụy Thần đã lấy lại vẻ rạng rỡ và chuyển thành một niềm vui sâu sắc.
“Ca ca, sắp thu được ma pháp trận luyện kim rồi, ta đã xác nhận là ma pháp trận tổng hợp của viên đá gợi ý nhân tạo, không sai.”
“Ừm, lãnh chúa Phương Hằng cũng chẳng cần thiết phải lừa gạt chúng ta.”
“Đúng rồi, người của công hội Prella còn nói rằng, hiện tại họ có một nhiệm vụ rất lớn, bọn họ có thể không đảm đương được, hỏi chúng ta có muốn hợp tác không.”
“Cụ thể thì sao? Hợp tác gì?”
“Không có nói, sáu giờ sau công hội trò chơi Prella sẽ tổ chức giao lưu hội nghị truyền hình ngoại tuyến, nghe nói những công hội nằm trong bảng xếp hạng mười công hội đứng đầu của vùng đất hoang vu đã được mời tới, chúng ta cũng được mời tới nghe.”
“Thú vị đấy.”
...
Sáng hôm sau.
Vùng đất ôn dịch.
Ánh nắng xuyên qua những bụi cây rậm rạp.
Sau khi hấp thụ những viên đá đen, thần thụ Abe Chie đã lớn trở lại một cách nhanh chóng, thân cây vươn cao và khuếch tán vào những đám mây.
Dưới gốc thần thụ Abe Chie, những zombie rách rưới quỳ gối trước ma pháp trận luyện kim, hai tay đặt lên ma pháp trận.
Một ánh sáng vàng yếu ớt nhấp nháy từ ma pháp trận luyện kim.
Trong chốc lát, ánh sáng tiêu tan.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đã hoàn thành việc tinh luyện ma pháp trận luyện kim, ngươi đã thu được tinh thạch lập phương xúc tác tinh thần loại VII, điểm kinh nghiệm thuật luyện kim của ngươi +236, thiên phú thuật luyện kim của ngươi +0,001’.