Dù sao lúc này cũng không vội.
Giữ lại một chiêu chuẩn bị vẫn luôn tốt nhất, cho dù đến lúc đó không dùng được, đợi sau khi ra khỏi đây rồi tăng cấp cũng như nhau.
Phương Hằng nghĩ chút, chọn trước mắt tạm thời triệu tập đoàn Licker lui về, chuẩn bị vào vào hoàng lăng Đế Quốc thăm dò trước, thăm dò nhiệm vụ tuyến chủ phía sau.
Mọi người thuận theo bậc thang đá đi xuống, cùng đến bên ngoài lối vào hoàng lăng, đầu tiên là ở ngoài cửa cẩn thận quan sát một chút.
Cửa vào không hề cao, rộng bốn trượng, dày hai mét, cả tường đen như mực, bên trên còn dựng một tấm bia lớn, bên trên khắc hai chữ ‘hoàng lăng’.
Nhìn về phía lối đi sau cửa, bên trong có chút u ám, dường như không hề phát hiện Ám xà dị hóa chiếm cứ.
Dọc đường tới đây, mọi người trước sau gặp phải ma pháp trận vong linh luyện kim và Ám xà quỷ dị.
Tiếp theo trong hoàng lăng có lẽ càng rắc rối hơn.
“Cẩn thận chút, chúng ta đi.”
Wangenit đảo mắt qua mọi người, dặn dò một câu, lập tức dẫn đầu bước vào hoàng lăng.
Phương Hằng cũng nâng cao cảnh giác, bông thả cảm giác của bản thân, cẩn thận đi giữa đội.
Sau khi vào lối đi, Phương Hằng đi theo đội ngũ, ven theo lối đi bên trong tiến thẳng về phía trước.
Trên hai bên bức tường đều khắc hoa văn và một vài ghi chép văn tự, trong đó phần lớn liên quan đến các công lao thành lập của đế vương Andraste.
Rất nhanh, phía trước bị một cánh cửa lớn trang trí hoa lệ màu vàng thẫm chặn đường.
Cửa lớn đóng chặt lại.
Wangenit đi đến trước cửa lớn, vẫn chưa kịp quan sát kỹ, cửa lớn phát ra tiếng két két nhẹ, lập tức chầm chậm mở ra trước mặt mọi người.
Mọi người thi nhau lùi lại phía sau vài bước.
Phương Hằng cẩn thận nhìn vào đại sảnh.
Trong đại sảnh là những bia mộ cao vút san sát nhau.
“Nơi này chính là hoàng lăng.”
Tâm trạng của Wangenit có chút vội, kiểm tra sơ bộ không có nguy hiểm, không khỏi nắm chặt nắm đấm, bước trước một bước vào đại sảnh.
Vừa mới tiến lên được hai bước, Wangenit lại không nhịn được dừng lại, tập trung ánh mắt vào phía không xa.
“Cẩn thận! Có người!”
Phương Hằng nhíu chặt mày, cũng nhìn theo ánh mắt của Wangenit.
Giữa đại sảnh, trong những bia mộ san sát có một ghế rồng trang trí hoa lệ.
Một ông lão đầu tóc bạc phơ ngồi trên ghế rồng.
Ông lão mặc trường bào hoa lệ của học hội luyện kim thuật, gương mặt uy nghiêm, cả người như hóa đá, ngồi trên ghế rồng không hề động đậy, cứ như đã giữ tư thế này mấy tháng thậm chí là mấy năm rồi.
Ông lão dường như cảm nhận được gì đó, từ từ mở hai mắt.
Phương Hằng nhìn chằm chằm ông lão kia, mặt lộ kỳ dị.
Ông lão nhìn có vẻ già nua, hai mắt cũng đã đục, tuy nhiên trong con mắt đã đục ấy lại xuất hiện hai ma pháp trận luyện kim.
“Các ngươi.....”
Sydney dường như có chút bất ngờ khi có người xuất hiện ở nơi này, hắn dường như phải mất chút thời gian để quen với thân thể già nua này, lúc này mới từ từ đứng dậy, ánh mắt cũng tập trung lên người Wangenit, trong mắt lộ vẻ cảnh giác.
“Man tộc?”
Wangenit cũng nhìn chằm chằm ông lão.
“Phải thì sao? Không phục?”
Đường Minh nguyệt cũng chú ý đến hai ma pháp trận trong mắt Sydney, kết hợp thêm trường bảo trên người hắn.
Bỗng, trong lòng Đường Minh Nguyệt khẽ động, ngạc nhiên nói: “Ngươi là Sydney?”
“Ổ? Nhận ra ta rồi sao?”
Sandy nhỏ giọng hỏi: “Ngươi quen sao? Hắn là ai?”
“Trong tài liệu trước khi bước vào thí luyện có, ta nhận ra trường bào trên người hắn, đó là trang phục của đội trưởng học hội luyện kim, còn có đôi mắt kia của hắn.”
“Sydney từng là thuật sĩ luyện kim hoàng gia Đế Quốc, thuật sĩ luyện kim thiên tài nổi tiếng thế giới, từng đảm nhiệm hội trưởng học hội luyện kim, đã mất tích rất lâu rồi, rất nhiều người chơi trong Man tộc chi cảnh đều nghi ngờ trên người hắn ẩn giấu nhiệm vụ SSS, không ít công hội cấp cao đều đang toàn lực tìm hắn, vậy nên ta ấn tượng rất sâu.”
Đường Minh Nguyệt lộ vẻ nghiêm trọng: “Đôi mắt kia của hắn là con mắt toàn tri trời sinh, có năng lực đặc biệt, ngoài luyện kim thuật ra hắn còn có thể tinh thông các loại pháp thuật sơ cấp, là nhân vật cực kỳ đáng sợ, rất nhiều người chơi đều muốn tìm được hắn, có được sự kế thừa từ hắn, cũng có người muốn có được đôi mắt đó cấy lên người mình.”
Sydney lắc đầu, mặt lộ vẻ tiếc nuối: “Không ngờ lại có một ngày để Man tộc xâm nhập hoàng lăng, được thôi, nếu như các ngươi đều đã đến rồi, vậy thì hãy ở lại luôn đi.”
Nói xong, hai tay Sydney bỗng chắp ra phía trước, trên chiếc nhẫn trên ngón cái bỗng xuất hiện luyện kim ma pháp trận, dưới chân đồng thời phản chiếu bóng của luyện kim ma pháp trận.
“Vù!”
Ánh sáng đỏ nhấp nháy trong nháy mắt, luyện kim ma pháp trận nhanh chóng xoay tròn.
“Tiêu diệt hắn!”
Wangenit hét lớn, trong mắt lóe lên tia hung ác.
Bất kể hắn là ai! Kẻ dám ngăn cản hắn đều phải chết!
Gần như trong nháy mắt bước vào trạng thái ‘ma hóa’ nhị giai, Wangenit mạnh mẽ lao về phía trước đồng thời đâm gai nhọn hình trụ về phía Sydney.
“Bùm! Bùm bùm!”
Gai đen nhọn giữa không trung chưa kịp đến gần Sydney đã bị một sức mạnh vô hình ảnh hưởng, nổ tung.
“Ha, Man tộc.”
Trong mắt Sydney lộ vẻ khinh thường chế nhạo: “Mấy năm nay tuy chưa từng rời khỏi đây, nhưng ta chưa từng ngừng nghiên cứu về các loại ma pháp, đến đúng lúc lắm, thử pháp thuật mà ta mới nghiên cứu.”
Hử?
Wangenit xông về phía trước cảm thấy không ổn, hắn bỗng phát hiện, không gian phía trước cơ thể giống như chịu ảnh hưởng, cơ thể xông lên trước chịu sự ngăn cản cực lớn từ không gian!