Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1684 - Chương 1686: Suy Đoán

Chương 1686: Suy đoán

Diệt ma trận!

Giống hệt với diệt ma trận mà hắn nhận được ở vùng đất kế thừa thánh giả của học hội luyện kim trước đây!

Kỳ lạ, diệt ma trận tại sau lại xuất hiện ở đây?

Đường Minh Nguyệt đi đến bên cạnh Phương Hằng, nhỏ giọng nói: “Phương Hằng, không lẽ tà ma vực thẳm mà các thánh giả đã nói bị phong ấn ở đây?”

“Có khả năng.”

Vỹ Luân nghe thấy mấy người nói chuyện, sắc mặt có chuta thay đổi, hắn quay đầu nhìn Đường Minh Nguyệt, sắc mặt kỳ lạ: “Ngươi cũng biết diệt ma trận? Không đúng, sao ngươi lại biết tà ma vực thẳm?”

Sandy hỏi ngược lại: “Này, rõ ràng là bọn ta hỏi trước, ngươi không trả lời bọn ta, bọn ta sao phải nói cho ngươi!”

Vỹ Luân không nói gì, hắn đặt hai bên ra trước mặt, từ từ chắp tay, trên trán xuất hiện một ấn ký màu vàng nhạt.

Tương tự, trên trán ba người Phương Hằng, Đường Minh Nguyệt và Sandy cũng xuất hiện ánh sáng ấn ký màu vàng yếu ớt.

Vỹ Luân thu tay lại, không nhịn được có chút cảm thán: “Không ngờ rằng lúc sinh thời vẫn có thể gặp người kế thừa thánh giả.”

“Ngươi cũng là?”

Phương Hằng nhìn ấn ký màu vàng nhạt trên trán Vỹ Luân, lộ vẻ kinh ngạc.

Trùng hợp vậy sao?

“Ừm,” Vỹ Luân đã đoán trước được thân phận của máy người Phương Hằng, hắn gật đầu: “Cũng khó trách các ngươi có thể tìm được đến đây.”

Vỹ Luân nói rồi đi về phía mọi người: “Nhưng các ngươi đoán sai rồi, nơi này không phải nơi phong ấn tà ma vực thẳm, Sydney rất nhanh sẽ đuổi đến, ta hộ tống các ngươi rời khỏi đây.”

“Đợi đã!”

Wangenit chẳng thèm quan tâm cái gì mà kế thừa thánh giả hay không kế thừa, hắn đưa ngón tay về phía cánh cửa màu bạc sau lưng Vỹ Luân.

“Bọn ta đến là để tìm kiếm lăng mộ tiên hoàng nhân loại, là đến tìm ‘ma chủng’, sau cánh cửa đó là cái gì? Có phải ma chủng không?”

“Không phải, rời khỏi đây trước, sau đó ta sẽ nói đáp án cho ngươi.”

“Không! Ngươi nói trước!”

Wangenit không có hành động, hắn đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm Vỹ Luân, một lời không hợp liền bày ra tư thế đánh nhau.

Phương Hằng xem qua nhắc nhở game, cũng không động bước chân.

Nhiệm vụ không hề có nhắc nhở nói hoàn thành, bây giờ đương nhiên không thể rời khỏi đây.

Cả đường đến đây nguy hiểm trùng trùng, mắt thấy sắp đến cuối, lòng hiếu kỳ của hắn cũng bị lôi lên.

Trong lăng mộ thâm sâu rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì liên quan đến ‘ma chủng’?

“Vỹ Luân, bọn ta muốn biết phía sau cửa là gì? Điều này rất quan trọng với bọn ta.”

“Được thôi.”

Thấy mấy người kiên trì, Vỹ Luân chỉ có thể tạm thời dừng bước, quay đầu nhìn về phía cánh cửa, rơi vào hồi ức.

“Đó là chuyện rất lâu về trước, ta từng là một học giả của học hội luyện kim, một lần tình cờ, ta bất ngờ phát hiện thừa kế của thánh giả luyện kim, vậy là ta tiếp nhận chỉ dẫn của thánh giả. Lúc đó ta còn rất trẻ, tham vọng, nghĩ muốn tiêu diệt triệt để tà ma vực thẳm bị phong ấn, đem lại hòa bình vĩnh hằng cho Đế Quốc.”

“Chẳng bao lâu, theo thay đổi của thời gian, ta dần dần nhận ra sự nhỏ bé của sức mạnh cá nhân.”

“Chỉ dựa vào sức mạnh của ta muốn xây dựng tháp pháp sư ở khắp nơi trên thế giới, xây dựng lượng lớn luyện kim ma pháp trận để tiêu diệt triệt để tà ma căn bản là không thể được, ta gặp phải rất nhiều trở ngại.”

“Nhưng ta cũng không hề từ bỏ, ta tạm thời ẩn giấu thân phận thánh giả, tiếp tục tiến hành bồi dưỡng luyện kim học ở học hội luyện kim, đồng thời cũng âm thầm tiến hành điều tra ma chủng và tà ma vực thẳm.”

“Ta âm thầm thu thập tất cả tin tức có liên quan đến tà ma, hỏi thăm tất cả manh mối có giá trị.”

“Vài năm sau, dưới sự hỏi thăm khắp nơi của ta thì dần dần cũng bắt đầu có thu hoạch.”

“Ta hỏi thăm được Quân vương Andraste sáng lập ra Đế Quốc cũng từng hấp thụ sức mạnh ma chủng, chính nhờ sức mạnh đó nàng mới xây dựng được vương triều Đế Quốc.”

“Sau khi bệ hạ mất, liền mất đi tin tức về ma chủng. Dòng thời, chuyện bệ hạ tốn lượng lớn tinh lực để xây dựng hoàng lăng cũng khiến ta để ý đến.”

“Sau đó ta điều tra được trong ghi chép của học hội luyện kim, bệ hạ đã từng bố trí ma pháp trận đặc biệt dùng để phong ấn tà ma trong hoàng lăng.”

“Vậy nên ta đoán hoàng lăng có khả năng sẽ có liên quan đến ma chủng.”

Nghe đến đây, Wangenit không khỏi để lộ vẻ mặt phấn khích, sau đó hắn không nhịn được mà hỏi: “Sau đó thì sao!”

“Vì để xác nhận suy đoán này, ta đã âm thầm tìm cơ hội và bỏ ra một chút thời gian để tiếp nhận ủy thác trong luyện kim học, phụ trách giúp canh giữ lăng mộ cho đế quốc trong thời gian dài.”

“Ta muốn nhân cơ hội này để lặng lẽ lẻn vào lăng mộ rồi điều tra thử.”

“Và ta đã thành công, nhưng đợi đến khi ta đi vào khu vực trung tâm lăng mộ để thăm dò thì ta mới phát hiện ra rằng ta đã tới quá muộn.”

“Lăng mộ bị người khác phá hủy trước rồi, hạt giống quỷ mà tiên hoàng để lại cũng đã không còn, lúc ấy ta định điều tra tiếp, nhưng không ngờ lại chợt hôn mê bất tỉnh.”

“Đợi lúc ta tỉnh lại thì đã thấy được Sydney, người bảo vệ lăng mộ hoàng thất cứu rồi.”

“Mặc dù ta và Sydney không cùng một phe, nhưng Sydney cũng không làm khó ta, ta cũng biết được chuyện về lăng mộ hoàng thất từ hắn.”

“Hóa ra là trước khi ta đi vào lăng mộ thì đã có người tới trước một bước, bọn họ đã phá giải phong ấn do tổ tiên bệ hạ để lại và cướp đoạt hạt giống quỷ mà bệ hạ đã niêm phong.”

Bình Luận (0)
Comment