Sandy nghe vậy lộ ra vẻ mặt vui mừng, buột miệng nói ra: “Còn có chiêu này? Làm thế nào?”
“Tất cả đều giao cho ta, sau khi ma pháp trận luyện kim tự hủy khởi động thì không thể nào dừng lại được, các ngươi lập tức rời khỏi nơi này.”
“Thế ngươi thì sao?”
“Không cần quan tâm đến ta, từ giây phút bắt đầu tiếp nhận truyền thừa ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, đây là số mệnh của ta, ta lựa chọn tiếp nhận.”
Sắc mặt của Vĩ Luân tái nhợt cực độ, ngữ khí cũng tỏ ra bình tĩnh một cách dị thường.
Hắn chầm chầm giơ hai tay ra, tháo dây chuyền đeo ở trước người xuống.
Chầm chậm đặt nó ở trước người.
“Phong ấn của lối vào trung tâm hoàng lăng không thể nào mãi mãi chống lại được sự ăn mòn của hạt giống quỷ, khi tiên hoàng Andraste xây dựng hoàng lăng cũng từng suy nghĩ đến điều này, vì để đề phòng chắc chắn mới chọn xây dựng hoàng lăng ở chỗ lối vào của vực sâu viễn cổ.”
“Khởi động ma pháp trận luyện kim tự hủy triệt để hủy diệt hoàng lăng, đến lúc đó mai táng hết tất cả trong vực sâu, có lẽ chúng ta vẫn có thể không thể nào thực sự hủy diệt được trùng thân mềm vực sâu, nhưng chí ít có thể giúp chúng ta tranh thủ thêm được nhiều thời gian hơn.”
Vĩ Luân nói rồi lại nhìn về phía mấy người Phương Hằng, nét mặt tỏ ra vui vẻ, “Các Thánh giả, có thể nhìn thấy các ngươi ở nơi này, ta rất vui, mong đừng quên sứ mệnh chúng ta cùng nhau gánh vác, thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta.”
Trong lúc nói chuyện, dây chuyền trước mặt Vĩ Luân nổ rầm một tiếng.
Những mảnh bụi nhỏ li ti rơi trên mặt đất, trên mặt đất hình thành một ma pháp trận cỡ lớn.
Sắc mặt Phương Hằng khẽ thay đổi.
Cho nên Vĩ Luân là muốn hi sinh bản thân để giải quyết Sydney!
“Vĩ Luân!!”
Sydney nhìn thấy trên mặt đất dần dần hiện lên ma pháp trận luyện kim màu vàng, sắc mặt u ám cực độ, nhìn chằm chằm vào Vĩ Luân, “Ngươi đây là tìm cái chết! Ta thề rằng, ta sẽ chém ngươi thành trăm vạn mảnh!”
“Gừ!!!”
Trùng thân mềm ở thân dưới của Sydney phát ra tiếng gầm rú kịch liệt, giãy dụa cựa quậy thân xác một cách mãnh liệt!
“Rầm! Rầm!!”
Liên tiếp hai cánh tay đá nắm chặt lấy trùng thân mềm vực sâu bỗng nhiên vỡ tung.
“Không có thời gian nữa rồi, Phương Hằng, đừng có chậm trễ! Đi mau!”
Wangenit thấy vậy quát nhẹ một tiếng.
Trước mắt hắn đã sức cùng lực tận, không thể nào chống cự trạng thái cấp ba quá lâu!
Wangenit nhanh chóng lách mình đến bên cạnh hang động, tiện tay kéo Khâu Diệu Khang và Sandy bay về phía trên hang động.
“Phương Hằng, kết thúc rồi, đi mau!”
Nhìn thấy Phương Hằng còn đang chần chừ, Đường Minh Nguyệt vỗ vào vai Phương Hằng một cái, lập tức men theo bên trái của bậc thang đá nhanh chóng rời đi.
Phương Hằng nắm chặt nắm đấm, cuối cùng quét mắt qua một lượt thanh thuộc tính nhân vật của trò chơi.
Quả thực, các loại phương pháp vừa nãy bọn họ thử đều không thể nào tạo nên hiệu quả sát thương thực sự đối với Sydney.
Cường độ thân thể của Sydney có lẽ đã tiến vào cấp bậc truyền thuyết, cũng chính là cấp bậc giống với Quân Vương Huyết Tộc cùng với Hella.
Thậm chí còn có khả năng cao hơn!
Bây giờ cách ứng phó duy nhất hắn có thể nghĩ đến chỉ có một.
Ra đại chiêu!
Thời gian cooldown của mặt trăng vĩnh hằng vừa hay hai giờ trước đó vừa mới chuyển xong.
Nhưng mà, trước mắt nhiệm vụ thử luyện tuyến chính vẫn còn chưa xong hoàn toàn.
Phân tích từ tin tức tình báo thu hoạch được trước mắt, bọn họ có xác suất lớn cuối cùng phải đối diện với boss là tà ma vực sâu, Sydney hiển nhiên không phải là kẻ địch mạnh nhất.
Trong tính toán lúc ban đầu của Phương Hằng là muốn giữ kỹ năng này đến cuối cùng.
Nhưng làm như thế ắt có nghĩa là phải hy sinh mất Vĩ Luân.
Hắn không muốn.
Ngoại trừ yếu tố tình cảm đoàn đội thì không nói, với tư cách là một truyền thừa của Thánh giả, Vĩ Luân tiếp tục sống nhất định sẽ có giúp đỡ rất lớn đối với nhiệm vụ tiếp theo.
Cứu!
Phương Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định, quay đầu nhìn về phía Vĩ Luân, thấp giọng nói: “Ngươi còn có thể làm khó hắn được bao lâu?”
“Nhiều nhất hơn hai mươi giây, đi mau.”
Vĩ Luân nói rồi, vẻ mặt vô cảm phá giải phong ấn.
“Ta sẽ cố gắng hết sức tranh thủ thời gian cho các ngươi, đợi sau khi ma pháp trận hoàn thành các ngươi lập tức tăng tốc rời khỏi nơi này, nếu không thì…”
Trong lòng Phương Hằng thả lỏng.
20 giây! Đã là đủ rồi!
Không cần khởi động thiết bị tự hủy nữa, khống chế hắn, việc còn lại giao cho ta!”
Vĩ Luân nghe vậy, đột nhiên ngây người, hắn còn muốn nói gì đó, lại nhìn thấy Phương Hằng sau khi nói xong câu này đã trực tiếp lách mình về phía Sydney.
Hắn điên rồi?
“Ha ha ha ha! Ngươi cũng dám đến nộp mạng!”
Sydney đang thúc giục trùng thân mềm vực sâu điên cuồng giãy dụa ở thân dưới nhìn thấy Phương Hằng lao đến trước mặt hắn, lập tức mặt tỏ ra dữ tợn, tùy tiện cười phá lên!
Trùng thân mềm khổng lồ ở thân dưới mở chiếc miệng lớn ra, muốn xông lên một miếng nuốt trôi Phương Hằng!
Nhưng hắn không ngờ rằng Phương Hằng lại dừng ngay ở chỗ cách đó không xa.
Đổi thành trò chơi cấp thấp trước kia, Phương Hằng trực tiếp vung đại chiêu ra cho xong.
Nhưng sau khi tiến vào trò chơi trung cấp hắn thực sự không dám cược, sợ rằng Mặt trăng vĩnh hằng vừa mới thi triển đã bị trùng thân mềm dị hóa ở thân dưới của Sydney một miếng nuốt chửng!