Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1722 - Chương 1724: Chiếm Đóng (2)

Chương 1724: Chiếm đóng (2)

‘Nhắc nhở: Nếu người chơi chấp nhận đầu hàng, nhận được quyền điều khiển thành Haney sẽ giảm bớt đáng kể mối quan hệ với đế quốc’.

‘Nhắc nhở: Trong hình thức thử nghiệm bây giờ, người chơi không thể bật các tuyến nhiệm vụ đặc biệt liên quan đến hình thức chinh phục đế quốc, người chơi vẫn có thể chọn hình thức chinh phục’.

Xa xa, Phương Hằng nhìn thấy lá cờ trắng bay lên từ tường thành.

Ngay sau đó, trò chơi xuất hiện từng đoạn nhắc nhở.

Đầu hàng?

Thuận lợi như vậy sao?

Hình như có một số sai lệch so với dự kiến.

Phương Hằng bĩu môi, xem lại nhắc nhở trò chơi.

Ngay từ đầu, hắn đúng là không nghĩ tới trực tiếp chiếm được thành Haney.

Hình thức chinh phục?

Đánh hạ toàn bộ đế quốc?

Chuyện này hơi vô nghĩa.

Thần thụ có địa vực tính cực mạnh, cũng chỉ khi đối phó với thành Haney có thể phát ra hiệu quả dứt khoát.

"Xong rồi, cùng đế quốc Lương Tử càng kết càng lớn..."

Phương Hằng nhận ra mọi chuyện diễn ra hơi vượt quá mong đợi của hắn, lầ bầu.

Trước mắt đi một bước tính một bước.

Xây trước một tháp pháp sư cấp hai rồi nói sau.

Phương Hằng không còn suy nghĩ nhiều, đưa tay ấn vào phương án "Chấp nhận đầu hàng".

‘Nhắc nhở: Bạn đã giành được sự kiểm soát của thành Haney’.

‘Nhắc nhở: Mức độ hữu hảo giữa người chơi và đế quốc giảm đáng kể, một số độ hữu hảo của lãnh chúa đế quốc với ngươi đã thay đổi’.

‘Nhắc nhở: Danh tiếng của người chơi ở đại lục được nâng cao’.

‘Nhắc nhở: Người chơi tạo ra vùng đất ôn dịch, chiếm lĩnh thành Haney của đế quốc, thành Haney trở thành khu vực vùng đất ôn dịch, đế quốc cùng với một bộ phận thế lực trò chơi sẽ phát hành nhiệm vụ đối địch, một bộ phận người chơi sẽ có khả năng bị nhiệm vụ liên quan đến đối địch với ngươi, xin hãy cẩn thận’.

Nhìn thấy nhắc nhở trò chơi được kích hoạt, trong lòng Phương Hằng không nén nổi thở dài.

Rắc rối vẫn đang đến.

Trước mắt môi trường thí luyện, tiếp xúc với người chơi càng nhiều, càng dễ dàng bị trò chơi phán đoán lợi dụng người chơi tiến hành thí luyện, từ đó bị trò chơi trừng phạt.

Đối với hắn, người chơi là quả bom hẹn giờ không ổn định nhất.

"Xì xì..."

Thần thụ Abe Chie xung quanh tường thành dừng công kích, dùng tốc độ cực nhanh bao vây một lớp toàn bộ thành thị.

Phương Hằng leo lên tường thành dưới sự hộ tống của dây leo.

Hắn nhanh chóng nhìn thấy toán người Bryan trên tường thành đi về phía mình.

Những người lính đế quốc đã bỏ vũ khí xuống từ lâu.

"Lãnh chúa Phương Hằng, chúng ta lại gặp mặt."

Bryan nhìn thấy Phương Hằng đeo mặt nạ trên mặt, lộ ra nụ cười còn khó coi hơn là khóc.

Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Phương Hằng.

Hết lần này tới lần khác dựa vào một mình hắn đã chiếm được cả tòa thành thị của bọn họ.

Phương Hằng khoát tay: "Nếu ta nói tất cả đều là hiểu lầm ngươi tin không?"

Sắc mặt Bryan trở nên cay đắng.

Ngươi thắng rồi, ngươi muốn nói như nào thì nói vậy.

Lúc trước nổ hoàng lăng đế quốc cũng là hiểu lầm.

"Đương nhiên, đều là hiểu lầm, chỉ hy vọng lãnh chúa đại nhân không nên làm khó cư dân trong thành, bọn họ không làm sai cái gì."

"Tất nhiên."

Phương Hằng không biết Bryan nghĩ gì, cũng lười dành thời gian giải thích, thậm chí ngay cả thành Haney cũng chẳng muốn.

"Mấy người bạn lãnh cháu của ta đưa tới vật tư bây giờ ở chỗ nào? Ta nhớ rõ lúc trước ta ủy thác Tứ Hải thương hội với Đoàn lính đánh thuê Thiên Lê giúp ta phụ trách thu thập vật tư, có điều ta có một khoảng thời gian không gặp bọn họ, cho nên liền tự mình đến Thành Haney tìm thử."

‘Nụ cười trên mặt Bryan hơi cứng ngắc, đi theo nói: "Xin ngài theo ta đến đại sảnh thành chủ, ta lập tức đi mời người."

...

Trong đại lao trong ngục giam, trong lòng đám người lính đánh thuê Thiên Lê bị giam giữ thấp thỏm không thôi.

Dường như bên ngoài truyền đến tiếng tán loạn càng lúc càng lớn?

Hơn ba phút trước, vài tên thủ vệ còn sót lại trong nhà tù cũng hoàn toàn rời đi.

Chẳng lẽ...

Trong lòng Mã Hiểu Uyển chợt dâng lên một ý nghĩ không ổn.

Chẳng lẽ vùng đất ôn dịch động thủ với thành Haney?

Hắn dám làm như vậy!

Đột nhiên, một thanh niên đứng dựa vào vách tường trong phòng giam đột chợt biến đổi sắc mặt, liên tục lui về phía sau vài bước, trầm giọng nói: "Đó là cái gì vậy? Mọi người xem!"

Mã Hiểu Uyển nhìn về phía người đang phát ra tiếng la hét, nhất thời trên mặt cũng theo đó biến sắc.

Từ khe hở vách đá nhà giam lại sinh trưởng ra cành dây leo màu xanh biếc!

Cành lá dây leo rất nhanh sinh trưởng, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được lan tràn về phía đám người bị giam giữ trong nhà giam!

Một khắc kia, trong lòng Mã Hiểu Uyển khẽ động.

Trong đầu nàng nhất thời hiện ra hai chữ.

Thần thụ!

Vùng đất ôn dịch động thủ rồi?

"Vù..."

Phù văn hộ thân treo trên người Mã Hiểu Uyển phát ra ánh sáng yếu ớt.

Mấy tấm phù văn này là Phương Hằng trước đó cung cấp cho đoàn lính đánh thuê ra vào rừng rậm vùng đất ôn dịch.

Bị ảnh hưởng bởi ánh sáng, dây leo liền ngừng phát triển, rút về trong khe hở vách tường.

Đúng vậy!

Dây leo có phản ứng với phù văn vùng đất ôn dịch!

Chẳng lẽ thật sự là Phương Hằng!?

Vong linh lại dám chủ động tiến công thành Haney?

Không ai nói gì, cả nhà giam bình tĩnh hơi quỷ dị.

Tất cả mọi người không khỏi quay đầu nhìn về phía Mã Hiểu Uyển.

Mọi người đang không biết làm sao, từ xa nhà giam truyền đến tiếng bước chân vội vàng.

"Nhanh!"

Bình Luận (0)
Comment