Bọn họ đều hiểu rõ, có Phương Hằng tham dự, xác suất nhiệm vụ xuất hiện thay đổi là cực lớn.
Một gã người chơi vội vàng login, nhìn một vòng quanh mọi người, gật đầu nói: “Các vị, từ mặt đất khu vực trung tâm hoàng thành nổi lên thể sinh mệnh xúc tu màu đen cổ quái, nó dường như đã mất khống chế, đang điên cuồng công kích khắp nơi!”
“Bọn ta phán đoán sinh vật xúc tu màu đen là thể cải tạo thể nguyên phệ mà Salvador bí mật nuôi dưỡng, lãnh chủ Phương Hằng có lẽ phá vỡ phong ấn giấu kín trong địa cung, khiến bộ phận thể nguyên phệ trốn thoát.”
Đường Mạch nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, đi tới trước song sắt, nhìn về phía người chơi kia, hỏi: “Minh Nguyệt thì sao? Họ có sao không?”
“Điện hạ xin hãy yên tâm, Minh Nguyệt điện hạ tạm thời không có nguy hiểm.”
“Ngoài ra điện hạ, Salvador cũng đã tự mình đi thăm dò.”
Đường Mạch nhíu chặt mày.
“Không được, ta phải rời khỏi đây.”
“Điện hạ, xin hãy nhẫn nại, hiện tại vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất, xin tin tưởng lĩnh chủ Phương Hằng.”
……
Khu vực ngoại thành Hoàng thành.
Đường Vũ đứng ở trước cửa sổ.
Xuyên qua cửa sổ, nhìn thấy to lớn xúc tu đáng sợ trồi lên từ nội thành, trên mặt Đường Vũ cũng chấn động.
Đại giáo chủ Thánh Đình Calkiller tiến lên phía trước, đứng cạnh Đường Vũ, trầm giọng nói: “Bệ hạ, không ngờ tội ác giấu dưới hoàng thành xuất hiện nhanh như vậy, ngài đã thấy Salvador u ám, bây giờ đã đến thời điểm chúng ta hành động.”
Đường Vũ hít sâu một hơi.
Tất cả những gì Thánh Đình đã nói đều ứng nghiệm.
“Đây là tà ma sao?”
“Không, nó chỉ vẻn vẹn là một phần của tà ma mà thôi, với sức mạnh của Salvador vẫn không cách nào thực sự khống chế được tà ma, sức mạnh tà ma vực thẳm cũng xa so với đáng sợ khi nó tới.”
“Ừm.”
Đường Mạch nghiêm trọng gật đầu.
Thì ra Salvador thật sự đang âm thầm tiến hành nghiên cứu tà ma.
Đường Vũ cho tới nay vẫn luôn khát vọng vạn phần đối với vị trí người thừa kế hoàng thất.
Trong lòng hắn cũng rất rõ, với danh vọng và năng lực hiện tại của hắn muốn lấy được vị trí kế thừa hoàng thất có lẽ là không thể được.
Vốn dĩ Đường Vũ sắp bỏ cuộc, ngay lúc này, Thánh Đình tìm tới cửa muốn cùng hắn hợp tác.
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, Đường Vũ vẫn không thể đưa ra quyết định cuối cùng.
Hắn nghi ngờ tất cả những gì Thánh Đình nói.
Nhưng hôm nay, hắn tận mắt chứng kiến tà ma đanh ẩn náu dưới lòng đất của hoàng thành.
Hợp tác với Thánh Đình là phương pháp cuối cùng hắn có thể nghĩ đến.
Nếu mọi chuyện suôn sẻ!
Hợp tác với Thánh ĐÌnh, hắn dưới trợ giúp của Thánh Đình để cướp lấy đế quốc, mà Thánh Đình có thể được đế quốc nâng đỡ truyền giáo.
"Còn nhớ kỹ ước định của chúng ta thưa điện hạ."
“Ừm!”
Đường Vũ hít sâu một hơi, trong ánh mắt lộ ra một tia kiên định, "Đi, đi Hộ Quốc Thần Điện.”
......
Địa cung.
Sau khi phá vỡ phong ấn trên trần nhà, đám người Phương Hằng tận mắt chứng kiến bốn xúc tu khổng lồ lao ra từ chỗ sâu nơi mặt đất bị phá vỡ!
Xúc tu khổng lồ thậm chí còn trực tiếp phá trần nhà, xuyên qua toàn bộ đỉnh địa cung!
Mọi người cẩn thận quan sát khu vực rễ xúc tu khổng lồ.
"Nguyên phệ thể cải tạo thể."
Mạc Gia Vĩ lắc đầu với Phương Hằng.
Cấp độ của thứ này quá cao, hắn thông qua điều tra thuật có thể thu được tình báo chỉ đếm trên đầu ngón tay.
"Rắc..."
Từ trong hang động sâu màu đen ở giữa đài tròn chui ra một phần nhỏ chất lỏng như chẩt nhầy, nhìn qua bị tầng tầng lớp lớp được bao bọc bởi vật chất màu nâu đen.
Nó giống như một sinh vật nhuyễn thể kỳ lạ.
Nguyên phệ thể từ trong đài tròn chui ra chỉ là một bộ phận nhỏ của bản thể, nó còn chậm rãi nhúc nhích, giống như đang cố gắng thoát ra khỏi khe hở hẹp.
Nguyên phệ cảu tạo thể lại là một sinh vật kinh tởm như này sao ?
Chỉ nhìn thôi cũng khiến trái tim Ngô Thế Giang tê dại 。
"Cẩn thận!!"
Phút chốc!
Một cái xúc tu mỏng đột nhiên từ trong cơ thể của chất lỏng màu đen của phệ nguyên vươn ra, quét về phía đám người Phương Hằng.
Mọi người thấy thế nhanh chóng lui về phía sau.
"Đùng!!"
Mặt đất nơi Phương Hằng đang đứng bị đập vỡ một cái hố nông.
Xuy xuy!!
Mấy đạo xúc tu bén nhọn lại tiếp tục đuổi theo mọi người!
Phương Hằng nhướng mày, cấp tốc lui về phía sau, đồng thời khát máu chi đâm trường kiếm chém trúng bàn tay phải, tay phải vung về phía trước!
Máu từ lòng bàn tay bay ra, văng tung tóe trên xúc tu nguyên phệ thể tập kích tới.
“Xuy xuy!”
Xúc tu giống như bị điện giật, điên cuồng co giật vài cái, tiếp theo nhanh chóng co rút trở về, lại chiếm giữ ở cửa động, trở lại bộ dáng chất lỏng lúc đầu.
Ngô Thế Giang đi theo phía sau Vĩ Luân, thò đầu ra cẩn thận quan sát, trái tim đập thình thịch.
Hảo gia hỏa, một con quái vật mạnh mẽ như vậy?
Căn bản là đánh không lại!
May mắn quái vật kia lại sợ lãnh chúa Phương Hằng hơn.
Cho nên, lãnh chúa Phương Hằng so với việc đoạt đồ còn khủng bố hơn bao nhiêu?
Ngô Thế Giang suy nghĩ lung tung, không khỏi chuyển ánh mắt đến trên người Phương Hằng.
Hắn nhận thấy Phương Hằng đang nhìn chằm chằm vào nguyên phệ thể, lộ vẻ suy tư.
Nhìn hắn...
Không phải là đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với con quái vật này?
Ngô Thế Giang không khỏi rùng mình một cái, đang muốn mở miệng hỏi cái gì đó, mấy dòng thông báo trò chơi nhanh chóng hiện lên trên võng mạc.