Bàn thí nghiệm được lau dọn sạch sẽ.
Trên bàn có mấy cây bút và giấy, còn có hai lọ thuốc được đựng trong bình thủy tinh, một cái màu lam một cái màu đỏ.
Xem ra Salvador đã từng làm việc ở đây.
Phương Hằng bước lên phía trước rồi nhặt lọ thuốc lên.
‘Nhắc nhở: Người chơi nhận được vật phẩm - lọ thuốc bí ẩn (lam nhạt), lọ thuốc bí ẩn (đỏ nhạt).’
‘Nhắc nhở: Người chơi chưa nắm vững những kiến thức học thuật có liên quan, không thể tiến hành thử nghiệm để lấy một số thông tin về thuốc.’
Phương Hằng khẽ nhíu mày.
Quay đầu lại thì thấy Ngô Thế Giang vẫn đang nghiên cứu sổ ghi chép của Salvador, không chú ý tới bên này, Phương Hằng bỏ luôn lọ thuốc vào ba lô người chơi, tiếp tục quan sát đánh giá cái bàn bên phải.
Bàn làm việc đã được dọn dẹp rất sạch sẽ, dưới bàn có hai ngăn kéo.
Mở ngăn kéo ra, có rất nhiều chai lọ để trong ngăn kéo thứ nhất.
Giống như các lọ thuốc màu lam nhạt với màu đỏ nhạt được tìm thấy trên bàn thí nghiệm vừa nãy, có khoảng bốn mươi chai, trên các chai đều được dán các mã số thử nghiệm.
Phương Hằng nhét tất cả chúng vào ba lô, chuẩn bị mang chúng về cho Khâu Diệu Khang tiến hành nghiên cứu phân tích.
Tiếp đó mở ngăn kéo thứ hai.
Bên trong các ngăn kéo nhét mấy tập tài liệu nghiên cứu bị viết nguệch ngoạc đầy chữ.
Phía dưới tập sách còn có một bức chân dung của một cô gái trẻ.
Bức chân dung trông hơi cũ và đã ngả sang màu vàng.
Phương Hằng trải bức chân dung ra để nhìn nó cho rõ, sau đó nhìn ra phía sau bức chân dung, phát hiện ra một cái tên được viết ở mặt sau: Morrigan Salvador.
“Fuck, thế này cũng quá là đê tiện rồi đó...”
Sandy lướt nhanh qua sổ ghi chép của Salvador, không khỏi gào lên.
“Phương Hằng, thì ra là thằng cha này! Chính là Salvador đi trước chúng ta một bước, là hắn đã trộm hài cốt của tiên hoàng Andraste!”
“Hửm?”
Phương Hằng liền đi tới, hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Nói một cách đơn giản là, Salvador nghiên cứu về tà ma thực sự không phải là vì muốn có được sức mạnh gì đó. Hắn chỉ đơn giản là muốn hồi sinh chị gái của hắn mà thôi.”
Chị gái?
Phương Hằng không khỏi nghĩ về bức chân dung hắn tìm thấy lúc nãy, “Ngươi đang nói là Morrigan?”
“Phải, chính là nàng ta. Nghe nói Morrigan lúc nhỏ đã được chẩn đoán mắc một căn bệnh nan y gọi là bệnh ăn xương, không thể sống qua 17 tuổi. Căn bệnh này rất phổ biến trong dòng máu của hoàng tộc. Dân gian đồn đại rằng đó là lời nguyền của hoàng tộc, Salvador đã dày công nghiên cứu rất nhiều để cứu chị gái của hắn, hắn tin rằng căn bệnh này có liên quan đến “hạt giống quỷ”, bọn họ đều thừa hưởng dòng máu của Andraste, vậy nên bọn họ mới gặp rắc rối bởi hạt giống quỷ.”
Mạc Gia Vĩ truy hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau khi Morrigan chết, Andraste vẫn luôn canh cánh trong lòng về điều đó. Hắn đã thử rất nhiều cách để khiến Morrigan sống lại. Vì để nghiên cứu sâu hơn sự khác thường của huyết mạch trong cơ thể hắn, hắn đã không ngần ngại lẻn vào hoàng lăng và đánh cắp hài cốt của Andraste.”
Mạc Gia Vĩ bĩu môi, có chút không hài lòng, nhỏ giọng oán trách: “Thật là gian xảo, thì ra là tên tiểu tử này đào mộ tổ hoàng thất trước chúng ta.”
“Kể từ lúc đó, Salvador vẫn âm thầm nghiên cứu về hạt giống quỷ, đáng tiếc tiến độ rất có hạn.”
“Cho đến khi địa mạch hoạt động dị thường vài năm trước, lúc đó Salvador tình cờ phát hiện ra một loại sinh vật đặc biệt gọi là cá chình đen ở sâu trong thế giới lòng đất. Sinh vật này có năng lực hồi sinh từ cõi chết.”
Ngô Thế Giang đứng ở một bên nghe thấy vậy thì không khỏi rụt cổ lại, hỏi: “Chắc không phải là bản thể của thể nguyên phệ chứ?”
“Đúng đúng đúng, chính là cái đó, tên điên Salvador, hắn chính là vì có được huyết mạch gần giống với chị gái của hắn, nên trực tiếp dùng chính mình làm vật thí nghiệm đời thứ nhất, xem ra hắn đã thành công rồi.”
“Trong sổ ghi chép có ghi, Salvador kỳ thực là đã hoàn thành bước đầu thí nghiệm rồi, thân thể của hắn đã dung hợp với hài cốt tiên hoàng đế quốc lấy được vật và sức mạnh của cá chình đen, nhưng mà loại sức mạnh này cực kỳ khó khống chế, Salvador cũng đã nhiều lần chịu phải sự phản hệ của tổ tiên đế quốc.”
Phương Hằng khẽ nhíu mày.
Nghe có vẻ như là thực lực của Salvador cũng không đến nỗi yếu? Hắn cũng xem như là boss cường hãn?
“Sau đó, Salvador đã cải thiện quy trình dung hợp, nhưng hắn dường như đã gặp phải một số vấn đề khi tiến hành dung hợp Morrigan. Hắn đã không thành công, nhưng hắn cũng không thất bại, cũng chính là con quái vật mà chúng ta đã thấy trong địa cung.”
Sandy nhanh chóng lướt xem nội dung tiếp theo được ghi trong sổ ghi chép, lông mày càng lúc càng nhíu sâu hơn.
Phần sau của sổ ghi chép phần lớn đều là ghi các bản số liệu thử nghiệm, hắn căn bản là xem không hiểu.
Khâu Diệu Khang mạnh hơn ở khía cạnh này, nhưng đáng tiếc là hắn đã không đi theo qua đây.
Mãi cho đến khi đọc xong cuốn sổ ghi chép, Sandy tỏ ra thất vọng, “Những thứ khác thì không biết nữa rồi. Số lượng người sống và tài nguyên vật chất cần thiết cho nghiên cứu chuyên sâu về “hạt giống quỷ” ngày càng tăng lên. Chỉ dựa vào vật tư trong lãnh thổ của Salvador căn bản là không đủ, cộng thêm Salvador cần huyết mạch tương tự để tiến hành các thí nghiệm, vậy nên hắn để mắt đến hoàng thất.”
Sandy cảm thấy Salvador thực sự rất tàn nhẫn, hắn đào mộ tổ tiên nhà mình trước, thậm chí còn ra tay với những người cùng huyết mạch trong nhà.