Hiển nhiên là đế quốc cũng rất rõ về đặc tính của thể nguyên phệ, nên đã chuẩn bị xong phương pháp đối phó với nó.
Trong lúc đang suy nghĩ, Phương Hằng đi chầm chậm tới bên mép vách tường.
Nhìn kỹ lại, trong khe hở trên vách tường có thứ gì đó màu đen đang chuyển động.
“Thể nguyên phệ…”
Phương Hằng lẩm bẩm một mình, sau đó hắn lấy ra từ trong balo một lọ thuốc màu đỏ và vặn mở nắp bình ra.
“Tới đây, cho ngươi đi kiếm chút cuộc vui.”
“Tách!”
Phương Hằng nói xong thì vẫy thứ thuốc màu đỏ lên trên vách tường!
“Tách! Tách tách!”
Bỗng dưng, thể nguyên phệ bị kích thích mãnh liệt, xúc tu màu nâu đen cũng lập tức lòi ra khỏi vách tường.
Thành công rồi!
Ánh mắt của Phương Hằng sáng lên, lúc này hắn đưa tay về phía trước.
Xúc tu màu đen lập tức quấn quanh cánh tay của Phương Hằng, ngay sau đó dọc theo xúc tu mọc ra những chiếc gai nhọn!
Gai nhọn đâm xuyên qua lớp da của Phương Hằng và tham lam hút máu từ trong cơ thể hắn.
Nhưng mà nó hấp thụ máu chưa được nửa giây thì xúc tu màu đen đã điên cuồng rụt lại giống như là vừa chạm vào điện vậy.
“Ha…”
Phương Hằng từ từ rút tay về, rồi quay đầu nhìn về thông đạo phía trước.
Rất nhanh, thông đạo phía trước truyền đến tiếng hét thảm thiết.
Phương Hằng lại biến thành hình dạng con dơi, mở trạng thái ẩn lên và nhanh chóng mượn bóng tối để đuổi theo.
...
“Cảnh giới!"
Ở giữa thông đạo, đội ngũ do Tiêu Vân lãnh đạo gặp phải đợt tấn công điên cuồng của thể nguyên phệ!
“Vèo!”
Một luồng sáng trắng bay vụt qua.
Kiếm thánh Rio vung thanh trường kiếm ở giữa không trung và chém xúc tu ra làm hai ở trên không trung.
Nhưng sau đó lại càng có nhiều xúc tu màu đen lòi ra từ trong vách tường, chúng vòng qua người của kiếm thánh Rio và tấn công những binh lính đế quốc ở sau lưng hắn.
Tiêu Vân nhìn sang Ovian đang đứng cạnh: “Chuyện gì đang xảy ra vậy! Cái thứ ở trong khe hở vách tường là con gì!”
“Là thể nguyên phệ, có thể là nó đã bị kích thích.”
Sắc mặt của Ovian trở nên u ám.
Hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao họ vừa mới đi được nửa đường thì thể nguyên phệ ẩn nấp trong vách lại đột nhiên trở nên cực kỳ kích động, thậm chí cả lọ thuốc chiết xuất tử thể nguyên phệ cũng không thể ngăn cản đợt tấn công của bọn chúng!
Thể nguyên phệ cải tạo biến dị là bí mật của Salvador, nên hắn tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
“Nghĩ cách đi!”
“Không có cách nào cả, chỉ có thể cố gắng xông ra ngoài!”
Trong lúc nhất thời, toàn đội đều bị thể nguyên phệ kéo đi, rơi vào một trận vô cùng hỗn loạn.
Trong trạng thái vô cùng hỗn loạn đó, chẳng ai chú ý tới một con dơi đang bay lướt qua trên nóc hang động ở trong bóng tối.
Phương Hằng bay qua những binh lính đế quốc đang bị đám thể nguyên phệ bám lấy, và tiếp tục tiến về phía trước, sau đó hắn nhanh chóng bay tới không gian nón cụt quen thuộc.
“Vèo vèo vèo!”
Hắn vừa mới đi vào không gian được một bước, thì đã có mấy trăm cái xúc tu nhỏ lao tới chỗ hắn.
Phương Hằng đã sớm có sự chuẩn bị, hắn rạch lòng bàn tay phải của mình và vung nó về phía trước.
“Soạt!”
Máu văng ra từ lòng bàn tay hắn!
Dính phải máu, đám xúc tu cứ như gặp phải khắc tinh vậy, chúng nhanh chóng cuộn lại rồi rút về sau.
Qua mấy lần thăm dò, thể nguyên phệ dường như đã quen với khí tức Phương Hằng, chúng biết trong huyết dịch của Phương Hằng có độc nên bắt đầu bĩnh tĩnh lại, cũng không chủ động gây rắc rối cho Phương Hằng nữa.
Phương Hằng cực kỳ cảnh giác, hắn cẩn thận bước từng bước một về phía trước, để thử nhìn rõ tình hình của thể nguyên phệ.
Mười mấy cái xúc tu lớn mọc ra từ xung quanh mặt đất ở trung tâm của nón cụt, và đâm xuyên qua nóc địa cung.
Vốn dĩ có một vũng chất lỏng màu đen ở trung tâm hang động màu đen.
Nó đã khác so với lúc rời đi lúc trước, chất lỏng màu đen đó đã bao phủ một số khu vực tương đối lớn ở trên nón cụt.
Nó chắc hẳn là thể nguyên phệ phiên bản biến dị.
Phương Hằng quan sát thể nguyên phệ, rồi từ từ bước tới, trong phút chốc đồng tử của hắn co lại.
Đó là...
Phương Hằng nhìn thấy một khuôn mặt con người được bao phủ bởi rất nhiều chất lỏng màu đen.
Phương Hằng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt đó!
“Morrigan · Salvador…”
Phương Hằng lẩm bẩm một mình.
Morrigan chỉ còn lại một cái đầu với khuôn mặt, không có cơ thể.
Khuôn mặt của hắn bị lẫn vào trong thứ chất lỏng màu đen sền sệt, đôi mắt hắn nhắm chặt lại, khuôn mặt trông có hơi méo mó dử tợn, cũng không biết hắn có còn sinh mệnh lực không.
Rốt cuộc Salvador có thành công hồi sinh lại không? Lại còn trở thành một con quái vật như vậy.
Cứ như nghe thấy có người gọi tên, khuôn mặt méo mó kia cử động vài cái.
Phương Hằng cau mày.
Sau khi bước vào trò chơi hắn đã nhìn thấy không ít sinh vật kì lạ, nhưng Morrigan vẫn khiến Phương Hằng cảm thấy vô cùng khó chịu, rất muốn đi lên giúp nàng giải tỏa thống khổ.
"Xuy xuy..."
Chất lỏng vẫn còn hơi vặn vẹo, dường như vẫn còn cố gắng trèo ra khỏi lỗ trên đài tròn.
Phương Hằng hít sâu một hơi, cố nén bất an trong lòng, tiến lên trước vài bước, lấy mẫu thu thập ra đâm vào nguyên phệ thể màu đen.
“Xuy!”
Nguyên phệ thể sau khi bị kim tiêm đâm đến không có phản ứng gì nhiều, chỉ hơi vặn vẹo một cái liền không có động tĩnh.
Có vẻ như cảm giác đau đớn của hắn cũng đã giảm đi.