Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1807 - Chương 1809: Ám Chiêu

Chương 1809: Ám chiêu

“Bệ hạ bớt giận, bọ ta điều tra được nguyên nhân của sự việc là do lãnh chúa Chadwick của thành phố Lincoln.”

Viện Thiên Xu từ trước đến nay là bộ phận phụ trách thu thập tình báo trong Hoàng thất, thống lĩnh của viện Thiên Xu Pedro Silva lúc này bước lên trên một bước, bẩm báo tình báo thu hoạch được với Đường Vũ một lượt.

“Tháp Y Minh? Có thể xua tan khí tức Ôn Dịch?”

Trên đại điện, đám người nghe vậy không khỏi xì xào bàn tán.

“Ngươi là nói lãnh chúa Phương Hằng đã giúp giải quyết nguy cơ của thành phố Lincoln, đã xua đuổi khí tức Ôn Dịch, cho nên lãnh chúa Chatwick mới tuyên thệ thành tâm cống hiến với Đường Minh Nguyệt?”

“Đúng vậy, bệ hạ.”

Đường Vũ cau chặt mày lại.

Hắn quả thực đích thân hạ lệnh không quan cần quan tâm đến sống chết của thành phố Lincoln, không ngờ rằng Phương Hằng bọn họ lại lợi dụng kẽ hở.

Nhưng cho dù Phương Hằng tốn nhiều sức lực để giải quyết khí tức Ôn Dịch, vậy thì những lãnh chúa khác thì sao?

“Vậy thì những người khác thì sao? Cho dù lãnh chúa Chatwick có thể tha thứ, tại sao lại có nhiều lãnh chúa như vậy tuyên thệ tận tâm cống hiến cho Đường Minh Nguyệt?”

“Bệ hạ, bên ngoài có tin đồn rằng, lãnh chúa Phương Hằng có thể giúp thi công tháp pháp sư cấp hai trong thời gian cực ngắn, hơn nữa tháp pháp sư còn có thể xua đuổi được khí tức Ôn Dịch.”

Đinh Vũ Tu bẩm báo: “Trước mắt bởi vì lý do khí tức Ôn Dịch bùng phát ở các nơi trên thế giới, vì để phòng chống sự lan truyền của khí tức Ôn Dịch, các đại lãnh chúa người người đều cảm thấy bất an. Lại cộng thêm tháp U Minh miễn phí xây dựng vốn dĩ đã có được sức hấp dẫn cực lớn, bởi thế các đại lãnh chúa đều thử qua lại thân thiết với lãnh chúa Phương Hằng, mong muốn nhân lần này có được tư cách xây dựng tháp pháp sư.”

Pedro Silva ở bên cạnh bổ sung: “Ngoài ra viện Thiên Xu điều tra ra, Đường Minh Nguyệt phát tán tin tức ra bên ngoài, số lượng xây dựng tháp U Minh có hạn, các lãnh chúa ai đến trước được trước.”

Đường Vũ nghe vậy, nắm đấm nắm lại càng lúc càng chặt, cơ thể không khỏi có hơi run lên vì tức giận.

Dùng tháp U Minh để mê hoặc các đại lãnh chúa đầu hàng?

Nghe thấy ý này, đại bộ phận lãnh chúa Đế Quốc đều chuẩn bị đầu hàng Đường Minh Nguyệt rồi chứ?

Chỉ vì xây dựng mấy cái tháp pháp sư?

“Vậy thì hiệp hội pháp sư thì sao! Bọn họ tại sao lại hợp tác với Đường Minh Nguyệt!”

Đường Vũ thực sự là nghĩ không hiểu.

Hiệp hội pháp sư kiêu ngạo như vậy, trước đó đến cả mệnh lệnh của Hoàng thất cũng không coi ra gì, sao mà lần này lại ăn nhầm thuốc rồi?

Dễ dàng lựa chọn tận tâm cống hiến cho Phương Hằng như vậy? Hết lần này tới lần khác đối đầu với hắn!?

Đối mặt chất vấn, đại sảnh rơi vào im lặng trong chốc lát.

Đừng nói là Đường Vũ, những người khác cũng không hiểu nổi.

Thấy bộ dạng của đám người thế này, Đường Vũ càng thêm tức giận, quát lên: “Nói gì đi! Sao mà bây giờ lại không ai nói gì nữa!”

“Pedro Silva! Ngươi nói đi! Viện Thiên Xu các ngươi tra được cái gì!”

Pedro Silva bị gọi trúng tên, vẻ mặt cứng đờ, bất chấp khó khăn tiến lên trước nửa bước, giải thích: “Bệ hạ, chuyện này bọn ta cũng đang điều tra, nghi ngờ rằng có khả năng có liên quan đến lãnh chúa Phương Hằng, ngoài ra bọn ta tin chính xác lãnh chúa Phương Hằng đã đảm nhiệm một chức hội trưởng hội phó của hiệp hội pháp sư, hiệp hội pháp sư gần đây dồn lực lượng lớn mở rộng Vong linh học.”

Đường Vũ cắn chặt răng tròn miệng nhổ ra hai chữ, “Phương Hằng!”

Lại là Phương Hằng!

Vùng đất Ôn Dịch là hắn làm ra, tháp U Minh cũng là hắn làm ra, bây giờ hiệp hội pháp sư hắn cũng muốn chắn ngang một chân!

Đường Vũ ngàn vạn lần không ngờ rằng, tất cả đều bởi vì một Phương Hằng, cục diện vốn dĩ tốt đẹp lại sụp đổ nhanh như vậy!

Có Phương Hằng ở đây hắn còn tranh chức vị Hoàng thất cái quỷ gì chứ! Trực tiếp sớm ngày đầu hàng thôi!

Trong khoảng im lặng, giáo chủ Thánh Đình Karkila tiến lên trước một bước, thấp giọng nói: “Bệ hạ bớt giận, theo như ta thấy, e rằng tất cả đều là mưu kế của lãnh chúa Phương Hằng.”

Lồng ngực của Đường Vũ phập phồng, nén lại cơn giận trong lòng.

Đám người cũng lần lượt di chuyển ánh mắt về phía Karkila.

Karkila trước đó đều gia cố kết giới Thánh quang, nhìn có vẻ sắc mặt có hơi mệt mỏi.

Càng nhiều hơn là mệt mỏi về tinh thần.

Từ trước đến nay Thánh Đình đều coi Vong linh học là tà ác, vài nghìn năm trở lại đây tuyên truyền sự uy hiếp của Vong linh học có hiệu quả.

Không ngờ rằng hiệp hội pháp sư lần này lại công khai phổ biến Vong linh học ra bên ngoài! Đây hiển nhiên là khiến cho cả Thánh Đình đều cảm thấy được nguy cơ rất lớn.

“Bệ hạ, theo ta biết tháp U Minh không thể nào phát huy hiệu lực được với khí tức Ôn Dịch, lãnh chúa Phương Hằng phát tán ra lời đồn này e là để tạo ưu thế, để có thể giành lấy được nhiều hơn sự cống hiến của lãnh chúa Đế Quốc.”

“Mưu kế như thế này có thể có tác dụng trong nhất thời, không thể lừa gạt thời gian dài, chỉ cần đợi thêm một chút thời gian, chúng ta tự nhiên có thể tìm được sơ hở của hắn, cho hắn một cú chí mạng!

Đường Vũ nghe vậy cũng bình tĩnh trở lại.

Nghĩ kỹ lại thì dường như cũng có lý.

Lời nói này không có tác dụng thực tế gì, nhưng có thể làm ổn định lại một chút tâm trạng có hơi sụp đổ.

“Ừm, nói như vậy cũng có phần có lý, ta phái người đi làm sáng tỏ tin đồn trước đã.”

Bình Luận (0)
Comment