‘Nhắc nhở: Vong linh học đang lan truyền nhanh chóng trên đại lục, độ thiện cảm của ngươi và một bộ phận lãnh chúa xảy ra thay đổi’.
‘Lãnh chúa Phương Hằng, thể nguyên tố kết tinh ngươi xem như là hài lòng chưa?”
Lãnh chúa Gassani vô cùng để ý đến giao dịch lần này, vì thế đích thân đến tham dự, đương nhiên cũng mang theo cả ý nghĩ tham quan thành phố Haney để thu thập tin tức.
Phương Hằng di chuyển sự chú ý khỏi nhắc nhở của trò chơi, gật đầu nói: “Dĩ nhiên, ta vẫn luôn đều rất tin tưởng lãnh chúa Gassani, vật tư dự trữ quân sự có lẽ cũng đã vận chuyển đến rồi chứ?”
“Ừm, tính thử thời gian thì chắc cũng gần thế rồi.”
Cho dù trong lòng Phương Hằng rõ Gassani là do Đường Vũ phái đến, nhưng bề ngoài hắn giả vờ như không biết, vô cùng sảng khoái hoàn thành giao dịch với Gassani, còn vô cùng hào phóng đưa ra mức giá cao, viết một giấy nợ khổng lồ đổi lấy trước nguyên tố kết tinh từ trong tay của lãnh chúa Gassani.
Khoản giao dịch này hai bên đều vô cùng vừa ý.
Gassani cũng sắp xếp hai tay sai ở trong thành phố Haney, hắn đại khái biết được lượng vật tư quân sự còn lại ở trong nhà kho của Đường Minh Nguyệt.
Lần này không những là rút cạn nhà kho vũ khí quân dụng mà Đường Minh Nguyệt và Đường Vũ tích lũy nhiều năm nay, thậm chí còn khiến bọn họ viết một khoản lớn giấy nợ, xem như là niềm vui ngoài ý muốn.
“Hợp tác vui vẻ.”
Hai người trong lòng mang ý nghĩ xấu xa nắm tay nhau, trên mặt đều mang nụ cười.
Đang bàn chuyện vui vẻ, một tên thị vệ bước lên, nói nhỏ bên tai Đường Minh Nguyệt vài câu.
Đường Minh Nguyệt nghe xong đột nhiên khẽ thay đổi sắc mặt, liếc mắt một cái với Phương Hằng.
“Xem ra Minh Nguyệt điện hạ còn có chuyện, ta rời đi trước vậy.”
Gassani quan sát thấy hai người trao đổi ánh mắt, gật đầu với Đường Minh Nguyệt, đưa theo hai tên thị vệ cáo từ.
Cho đến khi đám người Gassani rời đi, Phương Hằng quay đầu hỏi: “Có chuyện gì? Hình như rất gấp?”
“Ừm, trong thành Lincoln có biến cố, vừa rồi đại giáo chủ của Thánh Đình đích thân tiến vào mỏ quặng, không may bị người chơi mà Lý Tuyết sắp xếp bảo vệ phát hiện, đoàn đội của Ed đã chạy đến ngăn chặn bọn họ trước một bước, đội ngũ người chơi cũng đang đuổi qua bên đó.”
Thánh Đình?!
Vậy là có liên quan đến nhắc nhở của trò chơi vừa nãy mới hiện ra?
Phương Hằng suy nghĩ một chút, rơi vào trầm mặc.
Trước đó bọn họ phỏng đoán khí tức của tà ma vực sâu rất có khả năng là do Thánh Đình giải phóng ra.
Nhưng lần này Thánh Đình lại đi đến thành phố Lincoln để làm gì?
Lẽ nào chuẩn bị mở rộng phong ấn?
Ác vậy sao?
Hay là Thánh Đình có cách đối phó với tà ma vực sâu?
Lối suy nghĩ của Đường Minh Nguyệt và Phương Hằng không giống nhau, ánh mắt nàng sáng lên, nhìn Phương Hằng.
“Phương Hằng, đám người chơi này của Ed rất đáng tin, Thánh Đình hiện tại đã hợp tác với Đường Vũ, lần này bọn họ lại dám lén lút chạy đến địa bàn của chúng ta, thế nào cũng phải khiến bọn họ trả chút máu.”
Ồ?
Mí mắt của Phương Hằng khẽ giật, đón lấy ánh mắt phấn chấn của Đường Minh Nguyệt.
Hủy diệt giáo chủ Thánh Đình?
Có ý tưởng!
Không hẹn mà gặp với ý nghĩ ban đầu của hắn!
“Ta cũng muốn đi, chính là…”
Phương Hằng đảo mắt qua một vòng thanh kỹ năng.
Mạc Gia Vĩ trước đó giúp đỡ xây dựng lượng lớn đàn tế Huyết Tộc ở thế giới dưới lòng đất, có thú sống nhờ trong hang động ở một bên hỗ trợ săn giết vật săn dưới lòng đất kiếm lấy huyết dịch, thời gian cooldown mà quan tài máu của Quân Vương triệu hồi hôm qua đã hoàn tất cooldown rồi.
Còn về đại chiêu kỹ năng Mặt trăng vĩnh hằng còn lại bốn ngày mới chuyển xong.
Phải vây giữ đối phương bốn ngày sau mới lại dùng đại chiêu giải quyết một đợt?
Chắc chắn không phải là đang nói đùa?
Phương Hằng từng tận mắt nhìn thấy giáo chủ Thánh Đình thi triển một phần thực lực, huống hồ đối phương có gan dám đích thân đến đây thăm dò, nhất định là có tự tin rời đi.
Thực lực của đại BOSS Thánh Đình trong thế giới trò chơi trung cấp mạnh hơn nhiều so với trong thế giới Huyết Tộc.
Cho dù thực sự có thể vây giữ đối phương, lợi dụng đại chiêu Mặt trăng vĩnh hằng cũng không chắc có thể đánh lại.
Phương Hằng tính toán trong lòng một lúc lâu thế nào cũng cảm thấy không đánh lại được.
“Ừm, ta biết rồi, ta sẽ qua đó xem xem.”
Phương Hằng gật đầu.
Người ta cũng đã tìm đến cửa rồi, đánh không lại cũng phải đánh thử xem, để lại cho Thánh Đình chút dấu ấn khó quên.
“Ta đi cùng với ngươi.”
“Không cần,” Phương Hằng lắc đầu nói: “Ngươi vẫn là ở lại đi, rất nhanh nữa một lô vật tư đá gợi ý sẽ vận chuyển đến, vẫn cần ngươi luyện chế, ngoài ra lần này qua đó không nhất định có thể giết được đại giáo chủ, một khi ra tay thất bại, ngươi đi ngược lại sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng.”
Hả???
Đường Minh Nguyệt chớp chớp mắt, trong ánh mắt mang theo vài phần khó hiểu.
Ngươi đợi một chút đã, hủy diệt đại giáo chủ Thánh Đình?
Ai nói muốn hủy diệt đại giáo chủ?
Nàng chỉ là muốn đứng trên thế đạo đức cao chỉ trích đối phương một chút, nâng tiện nâng cao giá trị danh tiếng, gây thêm chút phiền phức cho Thánh Đình.
Nếu như có thể gỡ được một khoản tiền trên người Thánh Đình thì không còn gì tốt hơn…
“Đi đây.”
Đường Minh Nguyệt lại một lần nữa ngẩng đầu, Phương Hằng đã vẫy tay đi về phía bên ngoài đại sảnh rồi.
“Đợi chút đã.”