Nhưng mà hắn lo lắng.
Tín đồ Thánh Đình trong lãnh địa vô cùng phiền phức.
Huống hồ theo đại giáo chủ Karkila nói, bọn họ chỉ là điều tra chuyện trào khí tức Ôn Dịch mà thôi, thủ vệ ở lối vào của mỏ quặng cũng chỉ là bị đánh ngất đi, thậm chí còn đều không bị thương, miễn cưỡng lên đó giữ Thánh Đình lại thì không đủ lý do.
“Các vị, bọn ta đã điều tra được phong ấn bên trong mỏ quặng đã bị người ta phá hỏng, nghi là có người cố ý, việc đến nước này, Thánh Đình hy vọng mọi người có thể nhận ra sự thật, rất nhanh thôi khí tức Ôn Dịch sẽ lại lần nữa trào ra, bộ mặt thực sự của Phương Hằng cũng sẽ hiện rõ lên.”
Karkila lắc đầu, nói rồi lại một lần nữa gõ mạnh chiếc quyền trượng trong tay lên trên mặt đất.
“Vù…!”
Kết giới Thánh quang lại một lần nữa mở rộng ra, xua tan sương mù Vong Linh quỷ dị ở xung quanh.
“Bây giờ, ta muốn rời đi rồi.”
Karkila nói rồi, đưa theo đám người Thánh Đình ở phía sau đi về phía lối vào cửa thành.
Các người chơi ngăn chặn ở phía trước bỗng nhiên phát hiện kết giới mà Thánh quang ngưng tụ cưỡng ép đẩy họ ra, không thể nào tiếp tục ngăn cản đám người Thánh Đình rời đi.
Trong lòng Ed sốt sắng.
Rõ ràng đã bắt được sai lầm của Đường Vũ, nhưng địa vị của Thánh Đình trên đại lục vô cùng không bình thường.
Dựa vào lực lượng của bọn họ vẫn thực sự không ngăn cản nổi hắn.
Lãnh chúa Phương Hằng đâu?
Tại sao bên đó của hắn không hề có chút tin tức gì?
Không được, không thể bất cứ chuyện gì đều dựa vào lãnh chúa Phương Hằng.
Nghĩ cách kéo dài thời gian trước đã!
Đoàn đội Lý Tuyết bọn họ nhất định cũng đang offline nghĩ cách.
Cơ hội cực tốt, thế nào cũng phải cắn được từ trên người Thánh Đình một miếng thịt xuống!
Ở không xa, hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ trốn ở trong bóng tối cẩn thận quan sát.
“Làm sao đây?”
Mạc Gia Vĩ nhỏ giọng hỏi, trong lòng vô cùng bất lực.
Hắn vừa mới dùng kỹ năng thiên phú kỹ thuật điều tra quét qua một lượt Karkila, ngoại trừ tên gọi và một vài giới thiệu lai lịch đơn giản cùng với tên gọi của mấy kỹ năng nhìn có vẻ rất lợi hại ra thì phần lớn còn lại đều là dấu hỏi bí ẩn.
Cấp bậc của đại giáo chủ Karkila cdo hơn hắn quá nhiều rồi.
“Đẳng cấp cách biệt quá nhiều rồi, thiên phú điều tea không tìm thấy nhược điểm, người mà Ed bọn họ đem đến cũng khá nhiều, có điều không có nhiều chỗ để dùng, Thánh Đình thực sự muốn đi chúng ta cũng không cản được.”
Phương Hằng suy nghĩ một lát, lại nhìn về phía lối vào mở quặng, hỏi: “Khí tức Ôn Dịch không có dấu hiệu trào ra, người của Thánh Đình tiến vào làm gì? Chẳng lẽ nào thực sự vào để xem xét tình hình của phong ấn sao?”
Mạc Gia Vĩ bĩu môi, vẻ mặt khinh thường, “Ta cảm thấy không giống lắm, người của Thánh Đình đều không phải người tốt gì, làm gì có lòng tốt như thế.”
“Có lý, đi, chúng ta đi vào xem thử.”
“Ừm.”
Nhân lúc sự chú ý của mọi người đa số đều tập trung vào trên người đám người Thánh Đình, hai người Phương Hằng âm thầm lẻn vào phía sau mỏ quặng.
Men theo đường hầm mà zombie đào ra lại một lần nữa về đến vùng đất phong ấn ở trong sâu cùng, Phương Hằng quỳ nửa người xuống kiểm tra phong ấn trung tâm.
Mạc Gia Vĩ đứng ở bên cạnh chờ.
Trọn vẹn hai phút qua đi.
Mạc Gia Vĩ không nhịn được hỏi: “Sao rồi?”
“Phong ấn bị động vào rồi.”
Mạc Gia Vĩ cẩn thận nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Hết rồi.”
“Hả?”
“Kỹ năng thuật phong ấn của ta cấp bậc không cao, chỉ có thể phán đoán ra phong ấn đã bị người của Thánh Đình động vào, không rõ bọn họ đã giở trò gì trong đó.”
Mạc Gia Vĩ sờ cằm, ôm mối nghi ngờ, tiếp tục hỏi: “Cảnh giới tư tưởng của người Thánh Đình không đến mức cao như thế, đêm hôm khuya khoắt không ngủ lén lút chạy đến nơi này của chúng ta gia cố cho phong ấn của chúng ta sao?”
Phương Hằng gật đầu tán thành, “Đồng cảm.”
Mạc Gia Vĩ lúng túng, chần chừ nói: “Nhưng mà bây giờ không tra được chứng cứ Thánh Đình làm việc xấu, không có đầy đủ lý do thuyết phục người ở bên ngoài đối phó với Thánh Đình, cứ thả cho bọn họ rời đi thế này cũng dễ dàng cho bọn họ quá rồi.”
“Thả cho bọn họ đi? Thế thì cũng chưa chắc…”
Phương Hằng nói rồi quỳ nửa người xuống, giơ tay chạm vào tờ giấy niêm phong màu vàng trên phong ấn.
“Xùy…”
Một tiếng vang nhẹ, giấy niêm phong bị Phương Hằng nhẹ nhàng xé tan tành.
Mạc Gia Vĩ nhìn thấy động tác vừa rồi của Phương Hằng thì giật mình, ngẩng đầu nhìn Phương Hằng.
“Hả, ngươi…”
Phương Hằng nhún vai.
“Không phải cố ý, ta chỉ là trượt tay thôi.”
“Lão đại ngươi đang đùa ta, đúng không?”
“Mau chóng chạy! Nhớ là đừng để bị người khác nhìn thấy!”
Nói rồi Phương Hằng nhanh chóng giơ tay ra xé hết những phù văn phong ấn dùng để tu bổ còn lại trên ma pháp trận luyện kim xuống.
“Xùy xùy xùy!!”
Ngay lập tức khí tức Ôn Dịch màu đen mắt thường có thể nhìn thấy tuôn ra từ trong miệng của phong ấn bị phá vỡ!
“Đi!”
Hai người nhanh chóng lao về phía lối vào của hang động.
Bên ngoài hang động.
Trác Linh Phương đưa theo hai người chơi vội vàng đuổi đến mỏ quặng, bọn họ vừa mới nhận được mệnh lệnh của đoàn đội Lý Tuyết offline, đến trước xem thử tình hình phong ấn ở sâu trong mỏ quặng.
Không ngờ rằng còn chưa bước vào mỏ quặng, đối diện đội ngũ vừa hay va phải hai người Phương Hằng từ trong hang động đi ra.