Chadwick nhức đầu vô cùng, hắn chỉ là một lãnh chúa nhỏ bé, bên trong lãnh địa sao lại gặp phải nhiều chuyện quỷ quái như vậy chứ?
Ed ở bên cạnh nhìn thấy Trách Linh Phương, trọng lòng chợt khẽ động.
Lẽ nào Thánh quang vừa nãy là Lý Tuyết sắp xếp?
Ánh mắt của Ed đột nhiên sáng lên, lập tức giành lời hỏi: “Nhân viên đáng nghi là ai?”
“Là người của Thánh Đình!” Trác Linh Phương đưa tay chỉ vào đám người Karkila làm chứng, đanh giọng nói: “Chính là người của bọn họ, bọn họ sử dụng lực lượng Thần Thánh học, ta tuyệt đối sẽ không nhìn sai!”
“Ngươi đang nói dối!”
Karkila đột nhiên quay đầu, quyền trượng lại một lần nữa nhẹ nhàng gõ lên trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào Trác Linh Phương.
“Vù…”
Ánh sáng màu vàng lại một lần nữa lan rộng ra xung quanh!
Ngay sau đó, chịu phải ảnh hưởng của ánh sáng màu vàng, tầm nhìn của Trác Linh Phương dần dần mơ hồ, trong lòng nàng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác áy náy mãnh liệt.
Nàng cảm giác được chuyện mình làm sai, có một loại cảm giác kích động muốn lập tức quỳ xuống sám hối, muốn nói hết chân tướng từ đầu đến cuối ra.
“Bịch!”
Trác Linh Phương cũng không thể khống chế được sự áy náy trong mình nữa, hai chân mềm nhũn, hai đầu gối quỳ xuống đất, mở miệng ra muốn nói gì đó.
Ở không xa trong đám người, Mạc Gia Vĩ thấy vậy cau chặt mày lại, nhỏ giọng nói: “Lão đại, không hay rồi, là thuật Đại Sám Hối, có một phần hiệu quả khống chế tinh thần.”
“Thủ đoạn của Thánh Đình cũng thật nhiều.”
Phương Hằng nói rồi liếm đôi môi có hơi khô, lại lấy ra một quyển trục từ trong ba lô, nhắm chuẩn mục tiêu thi pháp vào Trác Linh Phương.
May mắn, lúc đến Đường Minh Nguyệt đưa cho hắn không ít quyển trục pháp thuật, trong đó một phần rất lớn đều là quyển trục Thần Thánh học.
Dù sao quyển trục hệ Thần Thánh chỉ có thể kích hoạt thông qua Thần Thánh học, tính phổ cập rất thấp.
Thần Thánh chi ngôn!
“Rầm!!”
Trác Linh Phương đang quỳ nửa người trên mặt đất vừa mới mở miệng định nói gì đó, phía trước lại bỗng nhiên nổ ra một Thánh quang màu vàng, khiến cho nàng nôn ra máu tươi rồi cả người bay ra phía sau.
Ed thấy vậy thì sững người, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Karkila.
Người của Thánh Đình thực sự điên rồi, lại dám ra tay trước mặt nhiều người như vậy?
Ed nhìn thấy trên mặt Karkila vẻ nhất thời hoang mang, tiếp sau đó lại vô cùng tức giận.
Không đúng!
Ed trong nháy mắt thức tỉnh ra.
Hắn hiểu rồi!
Công kích lần này tuyệt đối không phải là do Karkila ra tay!
Là có người ở phía sau hạ độc thủ!
Người đó rất có khả năng là Lý Tuyết!
Đầu óc Ed nhanh chóng vận chuyển, lập tức hét lớn: “Không hay! Bọn họ muốn giết người diệt khẩu! Ngăn cản hắn!”
Karkila quay đầu nhìn về phía Ed, hai mắt như muốn phun ra máu.
Giết người diệt khẩu?
Ngươi từng nhìn thấy giết người diệt khẩu như thế này sao!
Các người chơi khác cũng lần lượt hồi hồn trở lại, không cho Karkila cơ hội nghỉ ngơi, hét lớn: “Ở trước mặt bọn ta nhiều người như vậy mà diệt khẩu, thực sự xem hiệp hội pháp sư bọn ta là người cho ngươi tùy tiện nhào nặn sao!”
“Làm như người của Vong linh học bọn ta dễ bắt nạt như vậy?”
Một người chơi dưới sự ra hiệu của đoàn đội đánh một đường thuật Băng Trùy về phía Thánh Đình.
“Phốc.”
Vô hiệu!
Thuật Băng Trùy cấp thấp bị tấm khiên Thánh quang bao phủ bên ngoài đoàn người Thánh Đình dễ dàng cản lại, kết giới phòng ngứ thậm chí còn không hiện ra lấy cả một gợn sóng.
Nhưng lần công kích này lại thổi lên hồi kèn tiến công!
Có người cầm đầu, càng lúc càng nhiều pháp thuật cấp thấp ném về phía đám người Thánh Đình.
Kết giới Thánh Quang hấp thụ lượng lớn công kích pháp thuật, dần dần xuất hiện từng gợn sóng.
“Dừng tay hết đi! Giao cho ta xử lý!”
Nhìn thấy sự việc sắp mất khống chế, vẻ mặt của lãnh chúa Chadwick tái xanh, hét lớn ra hiệu đám người tạm thời bình tĩnh, ngừng công kích lại.
Hắn thực sự không muốn ồn ào với Thánh Đình đến như vậy.
Hơn nữa đối phương là đại giáo chủ Thánh Đình, thực lực mạnh mẽ, đến cả Đế Quốc cũng kính nể ba phần, cho dù là dốc hết toàn bộ lực lượng thành phố Lincoln cũng thực sự không đánh lại.
Có điều Thánh Đình cũng quá là bắt nạt người rồi, thực sự xem lãnh chúa này là hàng giả sao?
Việc đã đến nước này, đánh không lại cũng phải đánh, nếu không hắn lại trở thành đề tài tán chuyện của những lãnh chúa khác sau giờ rỗi rãi.
Mà cho dù thế, dù sao còn có Đường Minh Nguyệt và lãnh chúa Phương Hằng là hậu thuẫn của hắn.
Đánh thì đánh!
Chadwick lòng hạ quyết tâm, nhìn về phía Karkila, “Trước khi việc điều tra rõ ràng, vẫn mong Thánh Đình các vị tạm thời ở lại trong thành!”
Karkila nhìn về phía Chadwick, vẻ mặt hờ hững.
“Bảo ta ở lại! Chỉ dựa vào ngươi?”
Karkila xem như là nhìn ra rồi, đám người này chính là đang đặt bẫy hại hắn! Muốn giữ hắn lại nơi này.
Karkila tận trung với Đường Minh Nguyệt hiển nhiên cũng chẳng phải là người tốt gì.
“Vậy thì ngươi thử xem!”
Các hộ vệ Đế Quốc và các học đồ pháp sư cảm xúc đã bị chọc lên đến kịch điểm chỉ cảm thấy Thánh Đình bắt nạt người quá đáng.
“Rầm! Rầm rầm!”
Không đợi Chadwick ra lệnh, lượng lớn pháp thuật lại một lần nữa đánh về phía tấm khiên mà Karkila mở ra.
Đáng tiếc công kích số lượng lớn đều là đến từ pháp thuật nhỏ của pháp sư cấp thấp, vừa mới tiếp xúc đến kết giới Thánh quang đã hóa thành bọt nước.
Không ít các lãnh chúa tùy tùng đến cũng đều gia nhập trận chiến.