Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1832 - Chương 1834: Vỡ Vụn (2)

Chương 1834: Vỡ vụn (2)

Một luồng sáng màu đen thoáng vụt qua!

Cốt ngọc màu đen bay tới chặn con đường mà Karkila đang lao tới.

“Rầm!”

Thủ về Liệt Vương mà Cốt Thần Điện vừa triệu hồi vừa ngưng tụ thì đã liền bị một quyền của Karkila đánh tan!

Karkila thu hồi nắm đấm, hắn híp mắt, rồi lại cất bước, lao về phía Phương Hằng với tốc độ nhanh hơn.

Phương Hằng trơ mắt nhìn Karkila từng bước tiến lại gần hắn.

Không được, hắn không thể ngăn lại được!

Thôi bỏ đi, chết một lần vậy!

Cùng lắm là khuất nhục một chút, hơn nữa trên người hắn còn có đạo cụ hồi sinh ‘tinh thạch thể nguyên phệ biến dị’ tuôn ra sau khi hắn giết chết thể nguyên phệ trước đó. Và 12 tiếng sau khi chết, hắn có thể tự động hồi sinh, cũng không nhất thiết là sẽ hoàn toàn chết và rời khỏi thí luyện trò chơi.

Lui mười ngàn bước, cho dù có rời khỏi trò chơi thì vẫn còn cơ hội xoay chuyển!

Trong đợt thí luyện lần này, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ xây dựng thông đạo dịch chuyển cấp cao.

Sau khi trở lại thế giới hiện thực, hắn sẽ lập tức xây dựng một thông đạo tới trò chơi trung cấp ở trong Zombie Ngày Tận Thế, để quay lại tính sổ với thánh đình!

Nhưng nếu như vậy, thì hắn sẽ không thể nào nhận được phần thưởng thí luyện cuối cùng - thăng cấp biên giới lên cấp SSS.

Rất thiệt thòi.

Không còn cách nào khác, vốn dĩ lần này chính là một trận đánh cược.

Thua cược thì phải thản nhiên chấp nhận thất bại rồi.

Đồng tử của Phương Hằng co lại, trong mắt hắn lộ ra vẻ dứt khoát.

Nếu hắn đã chuẩn bị sẵn sàng chết một lần, vậy điều mà bây giờ hắn muốn làm chính là cố gắng kéo dài thêm thời gian.

Trong môi trường tràn đầy khí tức ôn dịch nồng độ cao, càng trì hoãn thêm một giây, thì xác suất tử vong của Karkila càng tăng thêm một phần.

Dù sao thì sau khi Karkila giết chết Phương Hằng rồi, hắn còn phải chạy thoát khỏi vực sâu dưới lòng đất!

Cố gắng chịu đựng cơn đau nhức toàn thân, Phương Hằng tiếp tục lục xem có đạo cụ nào có thể dùng ở trong balo không.

“Lấy sinh mạng của mình ra để làm mồi nhử, thật đúng là ngu ngốc, lần sau phải đổi người khác vậy, để Ed đi…”

Trong lúc hắn đang trách trong lòng để làm dịu cảm giác đau đớn ở cơ thể thì bỗng Phương Hằng nhíu mày lại.

Cái này là.

Thuốc tiêm màu tím.

Phương Hằng nhớ lại cách đây không lâu hắn có lấy thuốc tiêm từ tay Khâu Diệu Khang.

Thuốc tiêm có thể khiến tế bào Hella trong cơ thể xuất hiện phản ứng biến dị.

Biến dị sẽ dẫn đến việc virus Hella trong cơ thể được tái tạo lại, khiến cho hiệu quả của virus tăng lên hoặc là yếu đi, một là hoàn toàn thay đổi, nếu không may mắn thì nó có thể trực tiếp khiến cơ thể bị rã ra cũng nên.

Cụ thể sau khi sử dụng thuốc tiêm thì sẽ xảy ra tình huống gì, đến cả Khâu Diệu Khang cũng không thể đoán trước được.

Dù sao thì cũng phải chết, chi bằng cứ thử xem!

Lỡ như có kỳ tích thì sao?

Không thể chết một lần một cách vô ích được, thuận tiện thử để thu thập số liệu thí nghiệm vậy.

Xem như là hi sinh vì nghiên cứu khoa học.

Trong lòng Phương Hằng khẽ động, hắn nhanh chóng tiêm ống tiêm vào bên trong cơ thể.

Tách!

Chất lỏng màu tím được đưa vào bên trong cơ thể hắn.

Phương Hằng cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo như băng đang nhanh chóng lan ra khắp toàn thân theo vị trí kim tiêm!

Đồng tử vốn đang màu đen của hắn chợt lóe lên một tia màu tím.

Ở phía trước, Karkila đang lao về phía trước để cho Phương Hằng một đòn trí mạng thì bỗng dưng hắn cảm thấy giật mình!

Sâu trong đáy lòng hắn nảy sinh một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, nên hắn lập tức nhảy ra phía sau, đôi mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Phương Hằng.

Chợt! Chợt chợt!

Khí tức ôn dịch màu đen ở khắp bốn phía cũng bị ảnh hưởng, chúng điên cuồng bay tới chỗ của Phương Hằng và truyền vào từ khuôn mặt xuống cơ thể của Phương Hằng!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Karkila nhìn chằm chằm vào Phương Hằng, trong mắt hắn tràn đầy sự cảnh giác.

Khí tức ôn dịch màu đen nồng nặc tụ lại ở trên người Phương Hằng, cảnh tượng này khiến hắn cảm giác bất an đến cực độ.

Cứ như có thứ gì đó đang hình thành ở trong cơ thể của Phương Hằng.

Ngày càng có nhiều khí tức ôn dịch điên cuồng bay tới chỗ Phương Hằng.

Karkila đã phát hiện ra điều bất thường trên người của Phương Hằng, hắn quyết định chống lại sự bất an tột độ ở trong lòng mà xông về phía Phương Hằng và tiếp tục vung nắm đấm.

“Soạt! Soạt soạt soạt!”

Vừa tiến lên được hai bước, thì trên người áo giáp thần thánh trên người hắn lập tức tỏa ra khí tức ăn mòn màu đen.

Thánh quang cũng nhanh chóng tối lại.

Không được!

Trong lòng Karkila bị trùng xuống.

Hắn vậy mà lại không có cách nào để đến gần!

Cả người của Phương Hằng đều bị bao phủ bởi màn sương mù màu đen, nên không thể thấy rõ mặt mũi, bên ngoài cơ thể của hắn thì không ngừng hiện ra đường viền màu đen.

Sau khi trải qua cảm giác lạnh như băng lúc đầu xong, hắn cảm thấy thân thể mình như bị ngâm trong dung nham nóng vậy! Hắn đau đớn muốn gào lớn lên, nhưng cổ họng hắn giống như bị nghẹn lại vậy, khí tức ôn dịch không ngừng truyền vào trong cổ họng hắn khiến hắn không thể phát ra bất kỳ một câu nào!

Phương Hằng đã từng nghe Khâu Diệu Khang nói, sau khi sử dụng thuốc thì hắn cần phải hấp thụ khí tức ôn dịch, nhưng hắn không ngờ là sẽ 'Hấp thụ’ theo cách này.

Không được, sắp nổ tung rồi!

Phương Hằng cảm giác bản thân sắp đạt đến cực hạn!

“Khâu Diệu Khang, ngươi! Ngươi chờ đó cho ta!"

Cảm giác đau đớn ở cổ họng bỗng biến mất, Phương Hằng không nhịn được mà kêu to lên!

Ha!

Bình Luận (0)
Comment