Tiềm năng thần thánh học mà Phương Hằng thể hiện ra đã khiến thẩm phán quan Tang Kiệt lặng im không nói nên lời.
Khoa trương quá rồi!
Ngay cả khi Karkila còn sống e rằng hắn cũng không có thiên phú thần thánh học mạnh như vậy.
Chẳng lẽ là Thánh Quang một lần nữa chiếu cố bọn họ?
Hay là cái vị thần ở Thần vực đó chuyển thế?
Tang Kiệt có chút kích động, không khỏi nhẹ giơ tay lên.
Mấy thánh kỵ sĩ Thánh đình từ phía sau lập tức tiến lên, thấp giọng hỏi: “Thẩm phán quan, ngài có gì cần phân phó ạ?”
“Ừm, đi kiểm tra tư liệu của hắn, nhanh chóng đưa cho ta.”
“Vâng!”
Vài kỵ sĩ Thánh đình nhìn xem về hướng Phương Hằng, ghi nhớ khuôn mặt của hắn, bước nhanh rời đi, tìm tất cả mọi cách thu thập tin tức về Phương Hằng.
Những đốm sáng rải rác tồn tại trong năm phút rồi mới dần dần tan biến.
“Hỡi các tín đồ, Thần đã cảm nhận được những lời cầu nguyện thành kính của các ngươi, Thần cũng đã đưa ra sự lựa chọn trong số các ngươi. Nếu các ngươi sẵn lòng đi theo tiếng gọi của Thần, phục vụ ý muốn của Thần, vậy thì hãy đi theo ta. Còn nhiều thử nghiệm khốc liệt hơn đang chờ các ngươi.”
Tang Kiệt, thẩm phán tinh anh của Thánh đình, nói xong liền gật đầu với một kỵ sĩ bên cạnh.
Thánh hiệp sĩ lớn tiếng nói: “Bên dưới, các tín đồ được tuyển chọn, mời đi ra khỏi hàng, đứng bên cạnh ta.”
Tang Kiệt ngay lập tức nâng cao quyền trượng, chỉ nó xa về phía Phương Hằng đang trong đám đông.
“Ngươi, có bằng lòng tiếp nhận sự chỉ dẫn của Thần không?”
Mọi người đồng loạt tập trung ánh mắt vào Phương Hằng.
Phương Hằng kinh ngạc.
Lần này đến đây chỉ là để thử vận may đi kiểm tra tình hình xung quanh đại giáo đường, thật không ngờ rằng thiên phú thần thánh học của hắn lại gặp phải nghi lễ Thần chọn, thiên phú thần thánh học của hắn vẫn là bị chú ý đến.
Xử lý thế nào đây?
“Mau đi đi.” Emam nhìn theo hướng mà Tang Kiệt chỉ, nhìn thấy bên cạnh chính là Phương Hằng, lập tức kinh ngạc vui mừng, thậm chí còn kích động hơn cả Phương Hằng, vội vàng đẩy hắn một cái, thấp giọng nói: “Đừng từ chối, sẽ không có tín đồ nào từ chối làm theo sự chỉ dẫn của Thần đâu, nếu ngươi từ chối, điều đó có nghĩa là ngươi có vấn đề!”
Phương Hằng chú ý đến ánh mắt của Tang Kiệt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn.
Chẳng lẽ bị hắn phát hiện rồi?
Hay chỉ đơn thuần là vì thiên phú thần thánh học của mình bị Tang Kiệt chọn trúng?
Mạc Gia Vĩ có chút căng thẳng, nhỏ giọng nói: “Lão Phương, làm sao bây giờ?”
Thấy Phương Hằng sững sờ nửa giây không nhúc nhích, Emam không khỏi thúc giục lần nữa: “Đừng lo cái nhiệm vụ chết tiệt đó của ngươi, ngươi sắp phát tài rồi, được thẩm phán quan chọn trúng chẳng được mấy người đâu, sau khi tiến vào trung tâm Thánh đình, ngươi sẽ do chính thẩm phán quan tự tay bồi dưỡng, còn nhiệm vụ nào có thể tốt hơn cái này chứ? Sau này ngươi phát đạt rồi, đừng quên nâng đỡ huynh đệ nha.”
“Ừm, ta đi theo qua đó xem sao, các ngươi nghĩ cách hành động.”
Phương Hằng nhanh chóng đưa ra phán đoán, bộ dạng giả vờ bối rối và kinh ngạc đến vui mừng, từ từ đứng dậy.
Mặc kệ.
Dù sao hiện tại có muốn cũng chạy không thoát.
Dứt khoát qua đó xem tình hình một chút!
Còn có thể nghĩ cách làm rõ tình hình bên trong đại điện.
Tang Kiệt nhìn Phương Hằng đi về phía mình, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười ôn hòa, “Tín đồ, ngươi đã đưa ra lựa chọn đúng đắn, Thần sẽ chỉ dẫn con đường chúng ta nên đi.”
“Nguyện thánh quang vĩnh diệu.”
Phương Hằng hơi cúi đầu, làm theo chỉ thị của kỵ sĩ, rồi đứng bên cạnh kỵ sĩ.
Tiếp sau đó, mấy người còn lại tham gia vào Thần chọn lần lượt giơ cao quyền trượng lên, rồi chọn ra những tín đồ có thiên phú về thần thánh học từ trong đám đông.
Từng tín đồ một đi ra khỏi đám đông, rồi đứng dậy đi theo sau bọn họ, xếp hàng đứng bên cạnh Phương Hằng.
Chầm chậm, Tang Kiệt không khỏi cau mày.
Hắn phát hiện tuyển chọn lần này số lượng tín đồ so với lần trước nhiều lên không ít.
Nhưng chỉ cần là tín đồ được chọn đều ngạc nhiên vui mừng.
Cho đến khi sắp kết thúc giai đoạn tuyển chọn, một chánh án đã chĩa quyền trượng về phía Emam.
“Ngươi, ra khỏi hàng.”
Emam giật mình, nhìn quanh tứ phía, phát hiện không có ai khác xung quanh.
“Ta! Thực sự là ta!”
Sau khi biết mình được chọn, Emam vô cùng ngạc nhiên vui mừng khôn xiết, hắn nhanh chóng giơ cánh tay lên vẫy thật mạnh rồi cũng đi về phía trước, đứng vào cuối hàng.
Trước đây, nhiều nhất chỉ có ba tín đồ được chọn vào Ngày Thần chọn, hiếm khi thì cũng có trường hợp không ai vượt qua lần tuyển chọn đầu tiên.
Hôm nay không giống vậy, rất nhiều người vượt qua cuộc tuyển chọn đầu tiên, ước tính thì khoảng hơn 60 người đã được chọn trúng.
“Nghi thức Ngày Thần chọn cũng như việc hành hương hôm nay kết thúc tại đây, người được chọn sẽ đi theo ta để tham gia đợt thí luyện vòng hai, những người còn lại đi giải tán đi.”
Tang Kiệt gật đầu với các thánh kỵ sĩ đứng bên cạnh, nâng cao quyền trượng trong tay rồi đi về phía đại giáo đường.
Các tín đồ tập trung tại quảng trường bên ngoài điện kết thúc buổi cầu nguyện, lần lượt đứng dậy rồi chậm rãi rời đi dọc theo lối ra dưới chân núi.
Mạc Gia Vĩ và Trác Linh Phương không được chọn trúng, hai người bọn họ do dự một lúc, nhìn thấy các thánh kỵ sĩ trong quảng trường đã bắt đầu dọn dẹp, bọn họ đành phải rời khỏi quảng trường cùng với đám đông đang dần rời đi.
Đám người Phương Hằng với Emam là những tín đồ được chọn thì đi theo các chánh án của Thánh đình vào đại giáo đường.