Phương Hằng nhìn cột đá thêm vài lần.
Lúc này, Emam đến gần Phương Hằng.
“Huynh đệ, ta cũng là lần đầu tiên tới đây, nghe ý của chánh án thì có thể chúng ta sẽ phải đối diện với thí luyện của thánh đình. Chúng ta lập thành một đội đi, như vậy có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
“Ừm, được, có manh mối nào về thí luyện không?”
“Ta cũng không biết, đúng rồi, mấy người kia thuộc bang phái bản địa, cũng không có tiếng tăm gì cho lắm, nhưng mà làm việc có chút bẩn, chúng ta vẫn nên đề cao cảnh giác một chút, có gắng đừng xyar ra xung đột với bọn chúng.”
Phương Hằng liếc mắt nhìn qua bốn người đang tụ tập cách đó không xa, bọn họ đang xúm lại với nhau xì xào bàn tán gì đó, nhìn qua đều giống như người chơi.
"Được."
Vù...
Trụ pha lê trung tâm tỏa ra một vòng vầng sáng.
Thấy tình hình này, tất cả mọi người vốn đang tập trung trước cột pha lê lần lượt lùi về phía sau, duy trì cảnh giác.
Phương Hằng cũng tập trung ánh mắt mình vào cột pha lê lớn.
Huh?
Chương bị thiếu!
Nhìn kỹ thì, chương bị thiếu trong cuốn sách lời thề màu vàng đậm vậy mà lại xuất hiện ở trung tâm của cột pha lê.
Chương bị khuyết thiếu xuất hiện rồi biến mất.
Ánh sáng vàng sẫm do cột đá pha lê tỏa ra từ từ lan tỏa ra xung quanh.
Phương Hằng thận trọng tiến lên một bước, phát hiện ánh sáng vàng đậm không hề gây tổn thương, thế là liền dũng cảm tiến gần lên mấy bước nữa, muốn vươn tay xuyên qua thủy tinh, thử sờ vào chính giữa cái chương bị khuyết thiếu.
Tay vừa mới giơ lên còn chưa tới gần.
"Vù...!
Đột nhiên, một ánh sáng vàng óng tỏa ra từ trung tâm cột pha lê!
Ánh sáng chiếu lên tất cả mọi người.
‘Nhắc nhở: Ngươi bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng hồi phục, tốc độ hồi phục sinh mệnh của ngươi được tăng thêm’.
‘Nhắc nhở: Ngươi được bảo vệ bởi một lực lượng không xác định’.
Phương Hằng dừng lại, cau mày và đột nhiên cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm.
Xì xì, xì xì...
Có những tiếng động lạ xung quanh cột đá pha lê.
Ngay sau đó, những đốm sáng màu vàng sẫm chập chờn trong không trung như dòng điện, lần lượt ngưng tụ lại.
Những đốm sáng tụ tập ngày càng nhiều, không đến một phút, những đốm sáng dần dần hình thành những quả cầu ánh sáng cỡ nắm tay.
Đó là cái gì?
Các tín đồ bên dưới ngước nhìn những quả bóng tròn màu vàng đó.
"Xùy, xùy xùy..."
Những chiếc gai có kích cỡ khác nhau dần dần bắt đầu nhô ra khỏi bề mặt quả bóng!
Lần này Thánh đình lựa chọn tham gia tín đồ Thần chọn nhiều hơn gấp mười lần so với lần trước, ngoài Phương Hằng ra, còn có rất nhiều người chơi tham gia.
Một trong những người chơi tình cờ có thiên phú về nhận thức, đang không ngừng tung ra kỹ năng dò xét quả cầu vàng, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn liền hét lên: “Cẩn thận!”
"Vút!"
Quả cầu đầy gai trực tiếp bay thẳng về phía hắn!
"Chết tiệt!"
Người chơi hét lên một tiếng, nhanh chóng ngừng sử dụng kỹ năng thiên phú của mình, hốt hoảng tránh sang một bên.
Khoảnh khắc tiếp theo, những quả cầu trong không khí dần dần rung lên, tới tấp đâm về phía những tín đồ đang chịu thử thách!
"Chạy mau!"
"Tránh đường ra!
Các tín đồ hét lên và bỏ chạy khắp bốn phía, nhưng toàn bộ đại sảnh đã bị phong tỏa, căn bản không còn nơi nào để chạy, trong chốc lát toàn bộ địa điểm trở nên hỗn loạn.
Một tín đồ đang đứng cách trung tâm cột đá pha lê hơi xa, chạy đến mép tường, chợt chú ý tới hòm gỗ nằm ở dưới chân.
Chiếc hòm gỗ không khóa.
Có vũ khí!?
Tín đồ mở chiếc hòm gỗ ra, phát hiện trong hòm chất đầy trang bị và vũ khí, không khỏi hét to lên.
"Mọi người! Có vũ khí trong hòm!"
Các tín đồ ngay lập tức ý thức được rằng chiếc hòm có thể đã được Thánh đình cố ý để lại cho họ để ứng phó với lần thí nghiệm này, dồn dập tiến đến chỗ chiếc hộp ở rìa đại sảnh.
Phương Hằng, người ở gần cột đá pha lê nhất, cũng trở thành mục tiêu của quả cầu ánh sáng có gai.
Phương Hằng cảm nhận thấy nguy hiểm đã lập tức lùi lại phía sau, một quả cầu ánh sáng có gai vẫn bay về phía hắn.
Yimamu kéo Phương Hằng ra xa để tránh đòn tấn công của quả cầu gai, yểm trợ cho Phương Hằng cùng chạy về phía hòm gỗ ở rìa bên phải.
"Người anh em! Đi theo ta, chúng ta qua bên kia đi!"
"Được."
Phương Hằng bây giờ ngoại trừ tinh thần lực ra, các thuộc tính thân thể khác đều bị suy yếu rất nhiều, đoán chừng bị một cái đinh nhọn của quả cầu ánh sáng đánh trúng một chút, cũng có thể mất đi hơn phân nửa lượng máu, cũng không dám nhờ vả, vội vã theo Yimamu chạy tới chỗ hòm gỗ bên cạnh vách tường ở vị trí không xa.
Năng lực thực chiến của Yimamu không hề yếu, hắn dự đoán quỹ đạo chuyển động của quả cầu gai ánh sáng vàng, dẫn dắt Phương Hằng tránh bên phải né bên trái, đồng thời cũng không quên hạ giọng thì thầm dặn dò.
"Phương Thạc, cẩn thận đi theo ta, ta sẽ tận lực che chở cho ngươi, thiên phú đặc thù của ta có liên quan đến cảm giác, ta có thể cảm nhận được có người vẫn luôn âm thầm theo dõi chúng ta, rất có khả năng là người của Thánh Đình, đợi đã, nhất định không được để lộ các kỹ năng thần thánh học khác."
"Ừm."
Trong thời khắc quan trọng, Yimamu vẫn không quên đưa Phương Hằng đi cùng.
Ngoài việc Phương Hằng là chủ nhân của hắn, biểu hiện của Phương Hằng trên quảng trường vừa rồi rất khiến người ta kinh ngạc, Yimamu cảm thấy rằng đợi sau khi Phương Hằng gia nhập Thánh đình nhất định sẽ phát triển mạnh mẽ, vì vậy cũng có chút ý nghĩ muốn tâng bốc.
"Bùm!"
"Bùm bùm!"