Cũng không phải hắn không muốn giải quyết triệt để rắc rối, mà là điều kiện không cho phép.
Có điều...
Phương Hằng nhanh chóng liếc mắt nhìn cây cột đá pha lê ở trung tâm đại sảnh.
"Giữ bọn họ lại có vẻ cũng có thể lợi dụng một chút?"
Phương Hằng nheo mắt nhìn Milmo.
Milmo nghiến răng căm thù.
Theo hắn thấy, Phương Hằng là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, mà ánh mắt này của Phương Hằng, là cực kỳ khiêu khích!
Trải qua lần thí luyện này, trong lòng Milmo càng kiêng dè Phương Hằng hơn một chút.
Yimamu đứng bên cạnh chú ý đến hành động của Phương Hằng, sau sự giật mình ban đầu thì trên khuôn mặt lập tức xuất hiện niềm vui bất ngờ.
Trời ạ! Lần này ôm được món hời lớn rồi!
Xui xẻo suốt mười mấy năm trời, hôm nay rốt cuộc vận may cũng thay đổi!
Phương Hằng vẫn duy trì động tác giơ cao quyền trượng như cũ.
Tinh thần lực tăng lên, khiến tốc độ khôi phục pháp lực của hắn cũng tăng lên nhanh chóng, hắn thử giơ cao quyền trượng lần nữa, nhắm ngay quả cầu ánh sáng có gai nhọn cách đó không xa.
"Vút! Vút!!"
Hơn 30 sao băng lửa thánh liên tục đánh vào quả cầu ánh sáng nhọn.
"Bùm bùm!!"
Một loạt tiếng nổ vang lên.
Dưới sự bắn phá liên tục, các tia sáng thần thánh phát nổ với một tiếng nổ, phân tán thành mảnh năng lượng rơi lả tả trong không trung.
Sau khi giải phóng kỹ năng, Phương Hằng cau mày.
Hiệu quả vô cùng bình thường.
Những quả cầu ánh sáng có gai có khả năng tự nhiên chống lại các đòn tấn công thần thánh hệ và có thể chịu được nhiều sát thương hơn.
Hơn nữa, độ chính xác của sao băng lửa thánh thực sự không tốt, tỷ lệ trúng chỉ khoảng 30%.
"Ngược lại có thể thử cái đó..."
Phương Hằng tự lẩm bẩm một mình, ngồi xổm xuống, lại nhặt lên một cây quyền trượng khác vừa mới ném trên mặt đất.
Vù...
Một tấm khiên thánh quang mở ra, một lần nữa bao bọc Phương Hằng và Yimamu vào trung tâm.
"Hửm?"
Yimamu vẫn còn hào hứng chuẩn bị kiếm được món hời lớn, nhìn Phương Hằng lại chuyển sang chế độ mai rùa, thấy vô cùng kì quái.
Là ý gì? Vừa rồi không phải rất kịch liệt sao? Tại sao lại dừng lại? Tiếp tục đi!
Yimamu đi đến gần vị trí của Phương Hằng, hạ thấp giọng nói và hỏi nhỏ: "Có chuyện gì vậy? Tại sao ngươi không tiếp tục?"
Phương Hằng hơi bất đắc dĩ nhún nhún vai, sau đó nhìn một vòng các tín đồ trong đại sảnh, trên mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, hơi lớn tiếng trả lời: "Không có cách nào tiếp tục được, lần đầu tiên sử dụng kỹ năng này, không làm chủ tốt được nó, tinh thần lực gần như cạn kiệt."
"Hả?"
Trái tim Yimamu chùng xuống khi nghe thấy điều này, sắc mặt cũng thay đổi, tiếp tục bĩu môi và thì thầm bằng giọng mà chỉ hai người họ mới có thể nghe thấy: "Không sao, đợi chút nữa theo sát phía sau ta, ta sẽ cố gắng hết sức tranh thủ thời gian để ngươi phục hồi sức mạnh."
Ở một bên khác của đại sảnh, Milmo không thể nghe rõ lời Yimamu nói, nhưng sau khi nghe Phương Hằng nói và quan sát biểu hiện của Yimamu, trái tim đột nhiên rung lên.
Tinh thần lực cạn kiệt rồi?!
Đúng rồi!
Mặc dù sao băng lửa thánh là một kỹ năng hệ thần thánh cấp thấp với mức tiêu thụ năng lượng thấp, nhưng nó cũng không thể chống lại tốc độ chớp nhoáng của Phương Hằng.
Người bình thường gần như kiệt sức sau khi giải phóng liên tiếp hơn hai mươi sợi tinh thần lực.
Số lần hắn vừa lúc nãy phóng thích cộng tất cả lại cũng phải hơn một trăm lần! Tinh thần lực cũng nên chạm đáy rồi!
Milmo đột nhiên cảm thấy rằng mình lại có cơ hội.
Nhân lúc hắn gặp rắc rối thì lấy mạng hắn luôn!
Có điều……
Milmo cảnh giác nhìn Phương Hằng, lại cảm thấy rằng có thể có điều gì đó không ổn.
Tinh thần của hắn thực sự kiệt sức rồi sao?
Hay đó là một chiến thuật, để dụbọn họ chủ động tấn công? Nếu không, tại sao bên kia lại nói lớn tiếng như vậy? Milmo thậm chí còn cảm thấy rằng bên kia đang cố tình nói to để hắn nghe thấy.
Nói cách khác, Phương Hằng là cố ý làm như vậy?
Cho kẻ thù thấy mình yếu thế? Cố tình dụ dỗ bọn họ chủ động tiến công?
Nhưng……
Chẳng lẽ hắn thật sự có năng lực liên tiếp phóng ra sao băng lửa thạch mấy trăm lần, mà vẫn còn lại rất nhiều tinh thần lực sao?
Mormir không tin điều đó.
Hắn nhìn chăm chú vào Phương Hằng, càng lúc càng cảm thấy Phương Hằng đang âm mưu gì đó.
Hay là nói Phương Hằng đã đứng ở tầng thứ ba?
Cố ý to gan nói rằng tinh thần lực đã bị tiêu hao cạn kiệt, khiến bản thân cho rằng hắn đang gieo rắc nghi ngờ.
Trên thực tế, hắn chỉ đơn giản là cạn kiệt tinh thần lực của mình?
Bất giác, trên trán Milmo toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Này!"
Milmo nảy ra một chủ ý, hắn quay đầu rất nhiều tín đồ nhìn xung quanh, nói to: "Các ngươi định đứng đây nhìn sao? Cứ như vậy nhìn hắn giành thắng lợi cuối cùng của cuộc thí luyện lần này sao?"
Những tín đồ khác đưa mắt nhìn nhau, có chút động lòng, nhưng vẫn không ai lên tiếng.
Milmo nghiến răng nghiến lợi nói: "Nói thật cho ngươi biết, cuối cùng chỉ có một người có thể vượt qua thí luyện này! Cho dù những người khác may mắn sống sót, được Thánh đình lựa chọn cũng vô dụng, các ngươi vĩnh viễn cũng sẽ chỉ có thể làm nhân viên cấp thấp của Thánh đình, chỉ có thể làm bia đỡ đạn!"
"Danh sách thành viên cốt lõi của Thánh đình chỉ có một người, không giết chết hắn thì chúng ta cùng bị ra rìa!"
Những lời của Milmo bắt đầu có tác dụng.
Nhiều tín đồ ném ánh mắt thù địch vào Phương Hằng.
Đặc biệt là số ít người chơi còn lại.