Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1876 - Chương 1878: Nguồn Gốc

Chương 1878: Nguồn gốc

Phương Hằng nghĩ đến điều gì đó, đồng tử đột nhiên co lại, hắn ngay lập tức kiểm tra ghi chép trò chơi.

Tìm thấy rồi!

‘nhắc nhở: Bạn đã giết Tang Kiệt chánh án của Thánh đình. Người chơi hiện tại đang ở trạng thái ngụy trang, nếu người chơi lựa chọn từ bỏ ngụy trang, thì có thể đạt được danh vọng của đế quốc và danh tiếng của người thừa kế đế quốc, nhưng độ thiện cảm với Thánh đình sẽ giảm đi đáng kể’.

Không chỉ là Tang Kiệt, mà hơn mười trưởng lão của hội trưởng lão Thánh đình đều chết trong vụ nổ!

Hệ thống trò chơi phán định đều là do hắn làm!

Đầu óc Phương Hằng load nhanh, lập tức đưa ra kết luận.

Nguồn gốc của vụ nổ thực ra chính là bản thân hắn!

Tại sao chứ? Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Làm sao mà vụ nổ lại xảy ra được?

Kiều An thấy trên mặt Phương Hằng lộ ra một tia kinh ngạc, liền truy hỏi: “Ngươi đã nghĩ tới cái gì?”

Phương Hằng ngẩng đầu nhìn Kiều An, hàng vạn ý nghĩ hiện lên trong đầu hắn.

Không được, lời ngay nói thật tuyệt đối không được.

Hắn đã tự tay giết chết rất nhiều chánh án và trưởng lão của hội trưởng lão, hắn nói ra chuyện đó có khác gì tìm đến cái chết cơ chứ.

May mà không có ai ngoài hắn còn sống sót, nghĩ cách kiếm cái cớ cho qua chuyện!

Không cần phải lừa quá lâu, chỉ cần lừa được trong một thời gian ngắn.

Dùng cớ gì đây?

Phương Hằng nhanh chóng nhớ lại đủ loại tư liệu ghi chép khác nhau về Thánh đình mà lúc trước hắn đã từng nhìn thấy.

Có rồi!

Hai mắt Phương Hằng sáng lên, lập tức giả bộ sợ hãi, quay đầu tránh đi ánh mắt của Kiều An, thấp giọng nói: “Tình hình cụ thể thì ta cũng rõ, nhưng mà hình như ta nghe thấy bọn họ nói về thần phạt.”

Thần phạt?

Kiều An nghe thấy vậy thì cực kỳ sốc.

Vậy nên, mọi chuyện vừa này đều thần phạt gây ra?

Nghĩ kỹ lại, quả thật, nếu là một vụ nổ độ mạnh cao như vậy, thậm chí còn trực tiếp phá hủy luôn phần lớn giáo đường, đến ngay cả chánh án cũng lành ít dữ nhiều.

Nếu đây không phải là thần phạt thì còn là gì được nữa?

Nhưng mà tại sao chứ?

Rốt cuộc bọn họ đã làm gì mà chọc giận Thần Vực, thậm chí còn khiến Thần Vực giáng thần phạt nữa chứ?

Kiều An không biết.

Hắn chỉ là một thánh kỵ sĩ tinh anh, chuyện mà hắn biết rất hạn chế.

Tâm trạng của hắn tệ hại chạm đáy.

Toang rồi, mọi thứ toang rồi.

Khi thần phạt đến gần, không chỉ có chánh án, thánh kỵ sĩ, tế tư được thánh đình bồi dưỡng nhiều năm nay đều sẽ chết dưới Thần phạt, mà ngay cả toàn bộ viện trưởng lão cũng sẽ bị hủy.

Đây là nền móng của Thánh đình bọn họ, truyền thừa của Thánh đình trong những năm qua!

Kiều An vô cùng chán nản buồn bã, có một cảm giác giống như bị Thần bỏ rơi, mọi thứ dường như trở nên vô nghĩa.

“Thánh kỵ sĩ đại nhân, chúng ta...”

Kiều An lấy lại tinh thần, nhìn nhóm tín đồ đang tụ tập xung quanh, trầm giọng nói: “Tìm kỹ lại xem còn có người nào may mắn sống sót không.”

“Vâng!”

Các tín đồ đã đáp lại một tiếng rồi chia nhau ra đi tìm những người may mắn sống sót.

Phương Hằng cũng nhặt lên cây quyền trượng rơi cách đó không xa, hắn thử đứng dậy.

Không có tác dụng hồi phục nhanh của thể bất tử, một khi bị thương sẽ trở nên rất phiền phức.

Chỉ là gãy chút xương cũng không thể nhanh chóng lành lại, Phương Hằng chỉ có thể dùng quyền trượng làm cái gậy chống, cố gắng lê chầm chậm về phía trước mấy bước.

Vẫn may, miễn cưỡng thì vẫn có thể di chuyển được.

Phải mất đến ba tiếng đồng hồ mới có thể hồi phục hoàn toàn tình trạng gãy xương, chỉ có thể chịu đựng thôi.

Emam vẫn cảm thấy có chút nghi hoặc những lời mà Phương Hằng nói, liền đi đến bên cạnh hắn, thấp giọng hỏi: “Huynh đệ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, ngươi thật sự không nhìn thấy gì sao?”

Phương Hằng cau mày.

Những gì hắn nhìn thấy trước vụ nổ chính là bí mật lớn nhất của hắn.

“Ta đã nhìn thấy một số hình ảnh, nhưng ta không nhớ nổi chúng.”

“Không sao,” Emam cũng không nghĩ nhiều, càng củng cố thêm niềm tin ôm đùi dựa hơi, vỗ vỗ vai Phương Hằng, “Ít nhất chúng ta giữ được cái mạng nhỏ, đại nạn không chết ắt có hậu phúc, chúng ta tiếp tục đi xem sao.”

Ừm. Phương Hằng xoa xoa huyệt thái dương đã sưng tấy, nhắm mắt lại hồi tưởng lại hết tất thảy chuyện đã xảy ra trước đó trong đại sảnh.

Vụ nổ là do hắn mà ra.

Nhưng mà tại vì sao chứ?

Tại sao lại đột nhiên xảy ra phát nổ?

Nhớ kỹ lại, trước khi xảy ra vụ nổ, thông đạo Thần Vực được mở ra, sau đó...

Ánh sáng gợi ý!

Ánh sáng gợi ý có vấn đề?

Đợi đã!

Đột nhiên, Phương Hằng đột nhiên nghĩ tới gì đó, liền mở to mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm khu vực phía trước bị một mảng lớn đá vụn nghiền nát.

Dẹp ánh sáng gợi ý sang một bên đã, bây giờ điều quan trọng hơn chính là Cuốn sách Lời thề!

Cuốn sách đặt trên bệ đá chắc chắn là Cuốn sách Lời thề!

Chính nó đã mở ra lối đi hỗn loạn đến Thần Vực.

Sau đó mới xảy ra vụ nổ kỳ lạ.

Nếu ta nhớ không nhầm, thì Cuốn sách Lời thề hẳn là đã ở vị trí đó.

Phương Hằng có mục tiêu rõ ràng, mục tiêu cuối cùng trong chuyến đi tới Thánh đình lần này của hắn, chính là lấy được Cuốn sách Lời thề!

“Emam.”

Emam ngạc nhiên, hắn phát hiện ánh mắt của Phương Hằng trong phút chốc trở nên sắc bén, trên mặt không khỏi lộ ra vài phần thận trọng, “Hả?”

“Giúp ta.”

Emam cau mày, liền nói: “Được.”

Bình Luận (0)
Comment