Một ánh sáng vàng lờ mờ tỏa ra từ cuốn sách lời thề.
Phía trước, các thiết bị và đạo cụ tập trung tại quảng trường cũng theo đó phát ra ánh sáng yếu ớt.
Ánh sáng thần thánh dần dần nở rộ.
Những chấm nhỏ khí tức ánh sáng thần thánh tách ra từ trên thiết bị, tạo thành những chấm sáng nhỏ lơ lửng giữa không trung.
Những đốm sáng dần dần chảy về phía cuốn sách lời thề trước mặt Phương Hằng.
Lời nhắc nhở trò chơi trên võng mạc của Phương Hằng bắt đầu nhanh chóng được làm mới.
‘Nhắc nhở: cuốn sách lời thề đã hấp thu một phần sức mạnh, giá trị năng lượng của cuốn sách lời thề (tàn chương) mà nó sở hữu đang nhanh chóng khôi phục...’.
Năng lượng được lấp đầy nhanh chóng.
"Bùm!"
"Bùm bùm!"
Dưới sự theo dõi chằm chằm của các pháp sư vong linh, các vũ khí trên quảng trường bắt đầu vỡ vụn sau khi hấp thụ hết năng lượng!
Các học giả vong linh căn bản không đoán ra được mục đích thực sự của Phương Hằng, nhìn các vũ khí thần thánh học trên quảng trường dần biến thành một đống phế tích, trong lòng bọn họ ngược lại càng thêm chắc chắn về suy đoán trước đó của mình.
Lãnh chúa Phương Hằng là muốn không đội trời chung với thần thánh học, triệt để cắt đứt hết thảy truyền thừa của thần thánh học.
Thánh đình lần này gặp phải xui xẻo lớn rồi.
Sau một lúc, cho đến khi tất cả các đạo cụ và thiết bị khoa học thần thánh thu thập được trong quảng trường đều bị đập nát và biến thành sắt vụn khắp nơi Phương Hằng lúc này mới dừng cuốn sách lời thề trong tay lại.
Quan sát mô tả của cuốn sách lời thề một lần nữa.
Khoảng 80% năng lượng của mười sáu phần tàn chương của thánh đã được phục hồi.
Phương Hằng lại liếc mắt nhìn đống kim loại chất đầy nửa núi rác, và âm thầm lắc đầu.
Sử dụng vũ khí thần thánh học tiến hành lấp đầy năng lượng, tốc độ thì nhanh thật, chỉ là hiệu suất chuyển hóa khó tránh có chút thấp.
Hàng trăm thiết bị thần thánh học đều đã bị hỏng, nhưng vẫn chưa lấp đầy được.
Tất nhiên, điều này cũng liên quan đến cấp độ thấp của hầu hết các thiết bị.
Nhìn thấy Phương Hằng đứng đó với biểu cảm tinh tế trên khuôn mặt, lãng chúa Chadwick bước lên phía trước, thì thầm bên cạnh Phương Hằng, "Lãnh chúa Phương Hằng, hầu hết các thiết bị thần thánh học mà ngài nhìn thấy đều là của các lãnh chúa lớn thu được và tích trữ trước đây, và một số đồ cũ được hiệp hội pháp sư tìm thấy từ trong nhà kho."
"Chà, số trang bị này còn lâu mới đủ, ta còn cần nhiều hơn nữa."
Chadwick tỏ vẻ nghiêm trọng, gật đầu nói: "Ta hiểu rồi, số lượng trang bị phụ trợ thần thánh học vốn dĩ không nhiều lắm, bọn ta đã đi thu thập từng cái từng cái một, tìm được một ít, đang dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển đến đây."
Vi Luân nhận ra rằng Phương Hằng dường như đang hấp thụ một phần sức mạnh trong thiết bị, phán đoán rằng Phương Hằng có thể muốn sử dụng sức mạnh của thần thánh học để đối phó với yêu ma vực thẳm, không thể không thì thầm bên cạnh : "Phương Hằng, chỉ sợ thu thập lượng lớn trang bị thần thánh học không đơn giản như vậy. Thánh Đình là một tổ chức tương đối truyền thống bảo thủ, trang bị thần thánh học lưu lạc bên ngoài rất ít, hơn nữa đại đa số đều là cấp thấp."
Mạc Gia Vĩ bĩu môi nói: "Cái đó thì dễ thôi. Nếu bên ngoài đã không, vậy thì đến tổng bộ của Thánh đình để cướp về. Đúng rồi, chỗ Ochebrino vừa mới đi qua hẳn là có rất nhiều trang bị."
"Ngươi xem, ta nói rồi phải không, còn không bằng vừa nãy tiện tay giải quyết luôn Thánh đình." Wangenit nhún nhún vai, rất thoải mái nói: "Được rồi, Phương Hằng, Thánh đình cứ giao cho ta là được, vừa hay đang rảnh đến nhàm chán, giúp ngươi đi Ochebrino một chuyến, lấy một ít trang bị mang về."
Phương Hằng trong lòng suy nghĩ một chút, cảm thấy đề nghị này không tồi.
Để người có sức chiến đầu đỉnh cao như Wangenit ở lại đây cũng có chút lãng phí, hắn lập tức gật đầu: "Cũng được, chuyện này giao cho ngươi thì ta yên tâm rồi, càng sớm càng tốt."
"Không vấn đề, cứ giao cho ta."
Wangenit lấy chiếc còi xương của mình ra và thổi vào không trung, ngay sau đó, một số bóng đen khổng lồ xuất hiện trên bầu trời.
"Mọi người, ta đi trước một bước, sau đó đi xem phong ấn."
Phương Hằng gật đầu với Vi Luân, thu lại cuốn sách lời thề và nhanh chóng lướt về phía khu vực khai thác một lần nữa, trước khi biến mất trong một làn sương mù dày đặc.
Ở chỗ cũ, chỉ còn lại Vi Luân và những lãnh đạo cấp cao của hiệp hội pháp sư cùng với các người chơi, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau.
Ai ai cũng đều nhìn thấy sự trống rỗng trong mắt nhau.
Mọi người đồng loạt lắc đầu.
Cho nên, vừa mới xử lý xong một đợt vũ khí thần thánh học, cứ thế liền trở về phía phong ấn?
Phương Hằng rốt cuộc đang âm mưu gì?
"Khụ khụ."
Nhìn thấy cảnh tượng có hơi ngượng ngùng, Price, hội trưởng công hội pháp sư Price khẽ ho một tiếng, nhìn mọi người, trầm giọng nói: “Mọi người, chúng ta sẽ tiếp tục tăng cường phong ấn bên ngoài theo kế hoạch, nếu cần thiết thì hội trưởng Phương Hằng tự nhiên sẽ nói chúng ta..."
Cùng lúc đó, Phương Hằng đã trở lại đáy vực sâu một lần nữa.
Trong phong ấn bên trong, nồng độ của khí tức ôn dịch đã giảm đi rất nhiều.
Phương Hằng từ trên cao nắm lấy bức tường để giữ vững thân hình, cúi đầu nhìn xuống.
Yêu ma vực thẳm vẫn bị thanh thánh kiếm phá vỡ phong ấn đóng đinh chặt xuống đất như cũ.
Bởi vì yêu ma vực thẳm đang bị giam cầm, cường độ vùng vẫy của nó cũng có phần giảm đi.
Phương Hằng không dám tới quá gần, trực tiếp từ xa tế ra cuốn sách lời thề.
"Xùy! Xùy xùy xùy!! "