Thời gian dịch chuyển thế giới trò chơi trung cấp đã được tăng lên rất nhiều, khoảng cách thời gian mỗi lần dịch chuyển đã giảm đi nhiều!
Điều đó đồng nghĩa với cái gì!
Điều đó có nghĩa là sức hấp dẫn giới vực zombie của bọn họ với người chơi trung cấp sẽ tăng lên rất nhiều!
Ngoài ra, thông thường có nhiều nhất ba thông đạo liên kết với giới vực của thế giới trung cấp có thể chọn.
Bọ họ vậy mà lại có tận 12 cái!
Điều này có nghĩa là bọn họ có thể liên thông với 12 thế giới trò chơi!
Quá đã!
Quá ngạc nhiên, quá vui mừng!
Một khi người chơi lựa chọn gia nhập vào thế giới Zombie Ngày Tận Thế của hắn, bọn họ có thể tận hưởng chi phí dịch chuyển tức thời thấp, thời gian dịch chuyển ngoài mức quy định, khoảng cách thời gian dịch chuyển ít hơn, thậm chí còn có 12 thông đạo dịch chuyển thế giới để mà lựa chọn!
Thậm chí còn có năm năm thời gian bảo vệ người mới!
Nếu đổi lại là hai giới chủ Milhauch và Đường Minh Nguyệt, bọn họ chỉ cần tìm cách lấy được một vài điểm tọa độ giới vị, đến lúc đó chẳng cần làm gì cả, nằm chơi cũng có thể kiếm được một khoản lớn điểm chủ thần vào tài khoản.
Mà nếu đổi lại Liên bang...
Vi Thao bất giác nheo mắt lại.
Bọn họ càng có thể lợi dụng thông đạo dịch chuyển để làm càng nhiều việc hơn!
Cái kế hoạch đã phủ bụi từ lâu đó ...
Vi Thao mơ hồ cảm thấy bản thân nhìn thấy một tia sáng ban mai.
Cần phải báo cáo với cấp trên ngay lập tức!
Hội nghiên cứu vong linh.
Trong phòng chỉ huy tiền tuyến Liên bang, Khâu Hải thức cả đêm, bực bội dập tắt điếu thuốc trên tay.
Khi Vi Thao dẫn Phương Hằng đi, hắn đã nói là sẽ quay lại trong vòng bảy ngày.
Bây giờ thì sao? Đã mười ba ngày rồi.
Đến một chút tin tức cũng không có.
Nhìn thấy nồng độ khí tức thế giới chết trong khu phong tỏa không ngừng tăng lên, áp lực mà hắn phải gánh càng ngày càng tăng.
Để tìm Phương Hằng, Khâu Hải cho người cách một khoảng thời gian lại gọi điện cho bên phía Vi Thao để thúc giục hắn, nhưng mà vẫn luôn không có tin tức gì.
Đây không phải là điều rắc rối nhất.
Với sự gia tăng nồng độ khí tức thế giới chết, bên ngoài kết giới phòng thủ cực kỳ nguy hiểm, các cấp trên của khu Đông Liên bang bắt đầu ngồi không yên rồi.
Có một số người bắt đầu rục rịch rồi.
Khâu Hải cau mày, lại liếc nhìn bản báo cáo mới nhất ở góc bàn.
Đám người bên Thánh đình đã nhận được đề nghị từ một thành viên cấp cao của Liên bang khu Đông, bọn họ sẽ đến vào trưa hôm nay với danh nghĩa hỗ trợ Hội nghiên cứu vong linh đối phó với khí tức thế giới chết.
Đây là lần thứ năm hắn thấy một đề nghị như vậy.
Mấy lần trước đó đều bị hắn và Hội nghiên cứu vong linh phản đối kịch liệt.
Chuyện này đã chìm xuống trong một thời gian dài.
Đành chịu, với nồng độ khí tức thế giới chết tăng mạnh như hiện nay, cấp trên đã mất hết kiên nhẫn rồi, bọn họ tạo áp lực rất lớn, hiện tại không thể từ chối.
“Cốc cốc cốc!”
“Báo cáo!”
Có tiếng gõ cửa, một binh sĩ đẩy cửa bước vào, trong mắt hắn là sự phấn khích.
“Có chuyện gì?”
“Trưởng quan! Là Phương Hằng! Phương Hằng đã trở về rồi!”
Khâu Hải đột nhiên đứng lên, trong đồng tử lập tức mang tia sáng, “Trở về rồi? Lúc nào? Những người khác đâu?”
“Trở về nửa tiếng trước rồi, Phương Hằng sau khi trở về liền lập tức tập hợp một số người của hiệp hội vong linh, đi nhanh vào bên trong hành lang Trầm Luân, nghe nói hắn bắt đầu thanh lý khí tức thế giới chết, trong khoảng thời gian đó, hắn còn yêu cầu chúng ta cho hai tiểu đội liên bang đi cùng hắn, nói là muốn chúng ta cùng hợp tác để xử lý khí tức thế giới chết cũng như là vận chuyển một số vật tư.”
“Toàn lực hợp tác với bọn họ! Muốn bao nhiêu người thì cho bấy nhiêu người! bọn họ muốn bao nhiêu vật tư đều đưa qua đó! Nhất định phải đảm bảo an toàn cho Phương Hằng!”
“Vâng! Trưởng quan!” Người binh sĩ hành lễ rồi tiếp tục: “Dựa theo căn dặn lúc trước của ngài, ba đội đã được điều động toàn lực phối hợp hành động với Phương Hằng.”
“Ừm, làm tốt lắm.”
Khâu Hải dựng thẳng cổ áo, tiếp tục nói: “Tạm thời không có gì, phái người canh giữ cửa vào hành lang Trầm Luân, đợi sau khi hắn làm xong phải lập tức thông báo cho ta, nếu có tình huống đặc biệt xảy ra thì có thể báo cáo bất cứ lúc nào.”
“Vâng!”
“Đợi đã!”
Khâu Hải ngăn người binh sĩ sắp rời đi lại, hỏi: “Bên phía Vi Thao vẫn không có tin tức gì sao?”
Người binh sĩ hơi ngẩn ra, sau đó lắc đầu nói: “Tạm thời vẫn chưa nhận được bất cứ tin tức gì.”
Không có tin tức gì?
Nghe vậy, Khâu Hải cúi đầu suy nghĩ, sau đó híp mắt lại, thầm nhủ: “Nếu như Phương Hằng đã trở về rồi, thì Vi Thao đáng lẽ cũng đã hoàn thành xong thí luyện rồi chứ, sao lại không có tin tức gì...”
Trong tình huống bình thường, sau khi thuận lợi hoàn thành một nhiệm vụ có độ khó cực kỳ cao như nâng cấp giới vực, thì người phụ trách nhiệm vụ đương nhiên sẽ phải lập tức báo tin vui cho cấp trên, sau đó chúc mừng một phen.
Tính cách Vi Thao trầm tĩnh, chín chắn, nhưng gặp phải chuyện tốt như vậy ai lại có thể bình tĩnh chứ?
Bạn bè nhiều năm như vậy, đến một cuộc điện thoại cũng không gọi?
Chưa kể hắn còn phái người liên lạc với Vi Thao.
Đột nhiên, Khâu Hải ngẩng đầu lên.
Chắc không phải là...
Thí luyện lần này đã thất bại rồi, gặp phải rắc rối lớn rồi?
Không đúng, với năng lực của Phương Hằng thì điều đó không thể nào.
Hay là đạt được thành công ngoài mong đợi, nên cấp trên cần giữ bí mật chuyện này?