Kỷ Hiểu Ba đồng ý một tiếng rồi lập tức giơ tay phải lên, ném người bù nhìn màu đen nắm trong tay cả quãng đường về phía vị trí bên cạnh sảnh lớn.
“Bùm!”
Người bù nhìn rơi trên mặt đất rồi lăn hai vòng.
“Vù! Vù vù vù!!”
Nhóm thể oán linh vốn đuổi theo hai người Phương Hằng tới đây ở xung quanh lập tức dời mục tiêu tấn công, nhanh chóng đuổi theo người bù nhìn, không ngừng xoay quanh người bù nhìn.
“Phù, được rồi, tạm thời an toàn.” Kỷ Hiểu Ba thở hổn hển mấy hơi rồi nói: “Thời gian liên tục của người bù nhìn là ba mươi phút, vì an toàn nên ta đã chuẩn bị thêm hai con.”
“Được, chuyện tiếp theo cứ giao cho ta, ngươi đứng ở bên cạnh ta, bảo đảm hiệu quả của người bù nhìn.”
Phương Hằng nói rồi đặt phiến đá luyện kim vẫn luôn cầm xuống rồi cẩn thận nhìn xung quanh một lượt.
Kế hoạch rất đơn giản.
Mở ra một thông đạo thời không và rót toàn bộ khí tức thế giới chết trong hành lang Trầm Luân vào thế giới trò chơi!
Nếu trực tiếp sử dụng thông đạo dịch chuyển của Huyết tộc thì sẽ khá là phiền phức. Mở ra một cái khe lớn cần cung cấp rất nhiều năng lượng, các Huyết tộc trong thế giới Huyết tộc cũng phải không ngừng phóng thích pháp thuật.
Dưới tiền đề là bảo đảm ẩn nấp, điều này rất khó để thực hiện được trong một khoảng thời gian ngắn.
Vậy nên Phương Hằng quyết định lợi dụng đầu mối then chốt dịch chuyển thời không cỡ siêu nhỏ vừa mới tới tay.
Tiếc là đầu mối then chốt dịch chuyển chiếm diện tích cực kỳ lớn.
Sau khi tính toán, Phương Hằng phát hiện cũng chỉ có sảnh lớn trung ương hành lang Trầm Luân có thể chứa được.
Phương Hằng nghĩ rồi nâng tay về phía trước, kích hoạt đầu mối then chốt dịch chuyển không gian.
Kỷ Hiểu Ba đứng bên cạnh Phương Hằng, nhìn động tác của đối phương, cổ họng hắn khẽ lăn, không khỏi cũng cảm thấy căng thẳng.
“Rắc, rắc rắc rắc…”
Hử?
Kỷ Hiểu Ba nghe thấy tiếng rắc rắc rắc kỳ quái.
Hắn nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một thể máy móc to bằng ngon tay cái chui ra từ trong cổ tay áo của Phương Hằng.
Sau khi rơi xuống đất, người máy bỏ túi đi về phía trước, hai tay phát ra ánh sáng màu trắng mỏng manh.
Từng điểm sáng hiện lên.
Hư ảnh do máy móc kim loại tạo ra dần dần hiện lên trong thế giới hành lang Trầm Luân.
“Đây là gì vậy? Lợi hại đó!”
Kỷ Hiểu Ba thấy thế thì trong mắt loé lên sự hưng phấn, huýt sáo với Phương Hằng, “Phương ca! Thứ này ngầu quá đi mất!”
Phương Hằng khẽ ừ một tiếng rồi tập trung tiếp tục khống chế đầu mối then chốt không gian xây dựng.
Xây dựng thông đạo phải mất khoảng một tiếng.
Phương Hằng hơi lo lắng sẽ không có đủ thời gian, dù sao hắn cũng không muốn để lộ trang bị không gian ở thế giới bên ngoài, hắn hỏi: “Bên ngoài còn kéo dài thời gian được không? Người của Thánh đình hẳn là sẽ không vào trước chứ?”
Kỷ Hiểu Ba nhìn đầu mối then chốt không gian máy móc kim loại dần dần ngưng tụ thành thật thể thì kích động không thôi, vỗ ngực đảm bảo.
“Phương ca ngươi cứ yên tâm đi, ta cho đủ tiền, đừng nói là một tiếng, ba tiếng còn được nữa là!”
Kỷ Hiểu Ba cảm giác như gặp được một món đồ chơi mới lạ mình chưa bao giờ nhìn thấy, hắn nhìn chằm chằm nó không nhúc nhích, cho đến khi trang bị dịch chuyển không gian dần dần xây dựng xong.
Cho đến khi một tiếng trôi qua.
Rắc rắc rắc…
Đầu mối then chốt dịch chuyển không gian hoàn chỉnh đã xây dựng xong trước mắt hắn.
Nhắc nhở trò chơi nhanh chóng đổi mới trên võng mạc của Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Người chơi đã xây dựng xong đầu mối then chốt dịch chuyển không gian cỡ siêu nhỏ (phụ).’
‘Nhắc nhở: Đang đạt thành xây dựng với chủ đầu mối then chốt dịch chuyển…’
‘Nhắc nhở: Xây dựng xong, hai bên cùng chung năng lượng còn thừa.’
‘Nhắc nhở: Thông đạo dịch chuyển đã được thành lập, dao động không gian tạo thành từ đầu mối then chốt không gian sẽ dần dần khuếch tán khi thời gian dịch chuyển liên tục tăng lên, nên dao động có thể bị cảm ứng được, xin hãy cẩn thận.’
“Vù…!”
Trung tâm đầu mối then chốt dịch chuyển bùng lên một cột sáng màu trắng.
Cột sáng chậm rãi tách ra.
Bốn cột sáng ngưng tụ thành một lối vào hình vuông.
“Bùm!!”
Trong chớp mắt khi lối vào thông đạo mở ra, khí tức thế giới chết với độ dày cao xung quanh điên cuồng rót vào bên trong!
Độ dày của khí tức thế giới chết trong sảnh lớn nhanh chóng giảm xuống!
Bởi vì tốc độ rót quá nhanh nên thậm chí thể oán linh xung quanh cũng bị khí tức thế giới chết cuốn vào bên trong theo!
Thành công!!
“Phương ca trâu bò!”
Kỷ Hiểu Ba thấy thế thì không khỏi hô to.
Quá mạnh!
Nếu tiếp tục với tốc độ này thì chưa đầy nửa tiếng, độ dày của khí tức thế giới chết bên trong toàn bộ hành lang Trầm Luân sẽ giam đến một tiêu chuẩn cực thấp!
Phương Hằng nhìn thấy hiệu quả của thông đạo dịch chuyển mạnh như vậy thì cũng nhíu mày lại.
Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng thần khí đầu mối then chốt dịch chuyển không gian, nên hắn cũng không biết rõ về độ lớn nhỏ cụ thể của thông đạo dịch chuyển lắm.
Không ngờ lại có thể to như vậy?
Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ hơi phiền phức, không biết bên trong Zombie Ngày Tận Thế có chịu đựng được không.
Trước đó đã hẹn, một khi thông đạo mở ra, mấy thân vương và công tước Huyết tộc sẽ trực tiếp tiến vào thế giới hiện thực giúp đỡ.
Bây giờ bọn họ vẫn chưa xuất hiện, rất có thể là đã gặp phiền phức.
Phương Hằng nhìn lướt qua Kỷ Hiểu Ba đang hưng phấn hô to bên cạnh, “Đi, đi vào trong trò chơi xem thử!”
“Ừm!”
Dưới chân hai người lại lần lượt hiện ra hai ma pháp trận, một trước một sau bị hài cốt vươn ra từ trong ma pháp trận kéo vào bên trong.