Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1955 - Chương 1957 - Nhiệm Vụ Có Thưởng

Chương 1957 - Nhiệm vụ có thưởng
Chương 1957 - Nhiệm vụ có thưởng

Phương Hằng lần nữa xác nhận với Barats: “Cấp độ của bọ cánh cứng đá đen là bao nhiêu? Tỷ lệ tinh thể dị hóa phát nổ khoảng bao nhiêu?”

“Cấp độ hơi thấp, nhưng quần thể của bọ cánh cứng đá đen có số lượng cực kỳ lớn, đã xác nhận được sẽ có bọ cánh cứng đá đen loại tinh anh sinh ra trong lúc tiến hành nhiệm vụ, cho nên chúng ta cần chuẩn bị trước để tiện ứng phó.”

Barats cúi đầu tính toán nói: “Từ những lần chiến đấu trước, thì tinh thể dị hóa cấp một có tỷ lệ rơi ra khoảng 20%, cấp hai khoảng 0.3%.”

“Ừm.”, Phương Hằng suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Nếu có nhiều tinh thể dị hóa cấp hai, thì phần còn lại đưa cho ta.”

“Hả?”

Barats nghe thấy vậy thì hơi ngạc nhiên.

Nhiều?

Barats hơi hoài nghi mình đã nghe lầm.

Nâng cấp đòi hỏi một số lượng lớn các tinh thể dị hóa, thế mà còn đòi có nhiều được nữa sao?

Thấy vẻ mặt Phương Hằng bình tĩnh thản nhiên tiếp tục đi về phía trước, hắn lập tức đồng ý: “Ừm, được, không thành vấn đề.”

Tinh thể dị hóa là ràng buộc của cả đội, chỉ cần đủ để thăng cấp, phần dư ra Barats đều không sử dụng.

Chẳng mấy chốc, cả đội đã đi theo Barats xuống chỗ khe hở dưới lòng đất, cùng nhau đi vào thế giới dưới đất.

Dựa theo những gì đã thỏa thuận từ trước, đội trưởng Hannat do Barats thuê tới sẽ tiếp nhận quyền chỉ huy đội. Hắn vẫy tay ra hiệu cho cả đội triển khai đội hình rồi thấp giọng nhắc nhở.

“Mọi người, bên trong thế giới dưới lòng đất cực kỳ nguy hiểm, khắp nơi tràn ngập cạm bẫy, mọi người nhất định phải đề cao cảnh giác, chúng ta chầm chậm tiến lên, nhất định phải chú ý an toàn.”

Nói xong, Hannat vẫy tay.

Mọi người dần dần đi vào thế giới dưới đất.

“Xì xì xì...”

Sau khi tiến về phía trước được một lúc, Hannat nhanh chóng phát hiện ra có biến.

Có tiếng động nhỏ truyền tới từ khu vực phía trước xung quanh đội.

Hannat ngay lập tức ra hiệu cho cả đội ngừng tiến về phía trước, đứng nguyên chỗ cảnh giác với bóng tối phía trước.

Chẳng mấy chốc, hai tiểu đội tuần tra của thú sống nhờ trong hang động gồm hơn 20 người dần xuất hiện ở phía trước.

Kẻ dẫn đội của thú sống nhờ trong hang động cảm nhận được khí tức trên người Phương Hằng, dẫn cả đội tiến lại gần đám người Phương Hằng.

Sắc mặt Hannat lộ vẻ cảnh giác, thấp giọng nhắc nhở: “Mọi người, khoan động thủ đã, đây là thú sống nhờ trong hang động - nhóm sinh vật quanh năm sống ở thế giới dưới lòng đất. Một cá thể thú sống nhờ bình thường thì không mạnh, nhưng bọn họ sẽ gọi đồng bọn ở gần đó. Gần đây có tin đồn rằng nhóm thú sống nhờ trong hang và hoàng thất đế quốc Đường Minh Nguyệt điện hạ đã đạt được mối quan hệ hợp tác, miễn là chúng ta không làm bất cứ hành động đối địch nào, bọn họ cũng sẽ không chủ động tấn công.”

Khi Hannat đang nói, hắn nhìn thấy Phương Hằng ở phía sau đang đi về phía thú sống nhờ trong hang động.

Hannat đang muốn gọi Phương Hằng, nhưng lại không biết hắn tên là gì.

“Này, ngươi... cẩn thận chút.”

Phương Hằng đi về phía trước vài bước, sau đó dừng lại, nhìn chằm chằm đám thú sống nhờ trong hang động kia.

Đội trưởng đội trinh sát thú sống nhờ trong hang động nói xì lô xì lào gì đó với Phương Hằng.

Phương Hằng nghe không hiểu ngôn ngữ của thú sống nhờ trong hang động, nên không đáp lại được, chỉ là yên lặng đứng im vậy.

Chẳng mấy chốc, hai tiểu đội thú sống nhờ trong hang động đã xác nhận khí tức trên người Phương Hằng, nhanh chóng lẩn vào trong bóng tối xung quanh.

Hannat không khỏi nghi hoặc trong lòng.

Lạ thật, tại sao thú sống nhờ trong hang lại chạy đi rồi?

Hannat không khỏi nhìn về phía Phương Hằng.

Ngay từ đầu, hắn đã cảm thấy Phương Hằng rất quen mắt, dường như đã từng gặp qua ở nơi nào đó.

Nhìn thấy Phương Hằng lại lùi vào trong đội, Hannat không nhịn được liền hỏi: “Vừa rồi ngươi nói cái gì với bọn họ vậy?”

Phương Hằng nhún vai: “Ta chẳng nói gì cả, ta nghe không hiểu ngôn ngữ của bọn chúng.”

“Nghe không hiểu mới là bình thường, đúng rồi, chúng ta đã từng gặp nhau chưa?”

“Chắc là chưa.”

“Được rồi, mọi người cẩn thận chút, chúng ta đi tiếp thôi.”

Hannat thầm đè nén những nghi ngờ trong lòng, đồng thời ra hiệu cho mọi người trong đội tiếp tục tiến về phía trước.

Vị trí mà nhiệm vụ đánh dấu nằm sâu trong thế giới dưới đất.

Nhóm người tiến thẳng lên phía trước.

Cả một đường sóng yên biển lặng, cả đội tiến về phía trước hơn một tiếng đồng hồ.

Trong lòng Hannat cảm thấy kì lạ mãi.

Đã hơn một giờ đồng hồ trôi qua rồi!

Thấy rằng vị trí mục tiêu nhiệm vụ ở phía trước cách đó không xa.

Thời gian so với dự kiến, thì bọn họ đã đến trước hơn ba tiếng đồng hồ lận.

Trong lòng Barats cũng có chút nghi hoặc, không ngừng trao đổi ánh mắt với Hannat.

Thực sự là rất kỳ lạ!

Lần trước bọn họ đến hang động này để hoàn thành nhiệm vụ thiết lập trước, bọn họ đã gặp đủ loại khó khăn vất vả trên đường đi, gần như là một bước là một cái bẫy, trải qua hơn 9981 kiếp nạn suốt dọc đường đi mới đến được vị trí nhiệm vụ.

Tại sao lần này suốt dọc đường đi, ngoại trừ những thú sống nhờ trong hang động mà bọn họ bắt gặp lúc đầu ra thì thậm chí đến nửa cái bóng quái vật thế giới dưới đất cũng không nhìn thấy?

Hôm nay vận may tốt như thế sao?

Hay là vì tập hợp lại với nhau chuẩn bị làm một vụ thật lớn?

Barats cảm thấy giữa lúc yên tĩnh như này dường như đang nổi lên một cơn bão lớn hơn, vậy nên hắn không khỏi cố ý giảm tốc độ tiến lên phía trước.

Bình Luận (0)
Comment