Cả đoàn lại tiến về phía thế giới dưới đất trong vòng nửa tiếng đồng hồ, những trưởng lão tinh anh của thú sống nhờ trong hang dẫn đường đằng trước dừng lại, liên tiếp nhe nanh múa vuốt ra hiệu cho Argyle.
Phía trước con đường bị một bức tường đá lớn ngăn cản, bên dưới bức tường có một lối vào hình cửa động.
Phương Hằng khịt mũi, ngửi thấy một loại mùi kỳ lạ.
Mùi đó truyền tới từ trong hang động.
Không phải mùi hôi thối, có hơi giống với mùi xăng.
Argyle miễn cưỡng phiên dịch một chút, rồi quay lại nói với đám người Phương Hằng: “Lãnh chúa Phương Hằng, bên trong chính là nơi ở của đám bọ cánh cứng đá đen. Thú sống nhờ trong hang rất nhạy cảm với loại mùi này. Tương truyền từ thời cổ đại, các tộc trưởng của thú sống nhờ trong hang đã cảnh cáo rằng có một tộc lớn mạnh tồn tại ở bên kia hang động, vì thế đều không được tùy tiện tiến vào.”
“Ừ, để bọn chúng đợi ở bên ngoài cửa động là được rồi.”
Phương Hằng vừa nói vừa quay đầu nhìn Barats.
Nghe nói đội thú sống nhờ trong hang sẽ không theo vào trong động, Barats lộ rõ sự thất vọng, nhưng rất nhanh hắn đã điều chỉnh lại trạng thái, và đi về phía trước.
“Địa điểm của nhiệm vụ chính là ở phía sau hang động, xuyên qua hang động phía sau vẫn còn có một không gian rất lớn, hoa violet đêm tối sinh trưởng ở đó, trước đây ta đã đi vào đó hai lần khi đang làm nhiệm vụ.”
“Được, chúng ta đi, vào trong động xem xem.”
Lần này đổi thành Phương Hằng dẫn đường.
Mọi người đi theo nhóm người Phương Hằng cùng nhau vào trong động.
Hang động không hề dài.
Chưa đầy năm phút, Phương Hằng đã xuyên qua được hang động.
Ở phía bên kia lồi lên một cái bậc.
Phương Hằng đứng ở trên bậc nhìn nhìn xuống phía dưới, trên bức tường và mặt đất ở phía xa xa những đóa hoa màu tím đậm mọc um tùm.
Hoa vẫn chưa nở, thoạt nhìn thì giống như từng vật thể hình cái dùi dài màu tím.
Cái dùi tỏa ra ánh sáng yếu ớt trong đêm tối.
Barats tiến lên phía trước, đưa tay chỉ về hướng những thực vật kia, nhẹ giọng nói: “Phương Hằng, những thứ sinh trưởng trong đất kia chính là hoa violet đêm tối, cần phải cẩn thận, bọn chúng vô cùng nhạy cảm với nhiệt độ, chạm nhẹ thôi cũng sẽ làm tổn hại đến hoa, đến lúc đó sẽ không đáng tiền nữa.”
Một tên lính đánh thuê trong đoàn quan sát phía dưới một lát rồi cau mày nói: “Bọ cánh cứng đá đen mà ngươi nói đâu?”
“Tập tính của bọ cánh cứng đá đen rất đặc biệt, thường ẩn nấp ở dưới tầng đất đá, bình thường rất khó để phát hiện bọn chúng. Từ trước đến nay bọn chúng vẫn luôn bảo về hoa violet đêm tối, một khi chúng ta chạm vào hoa violet đêm tối sẽ dẫn tới lòng thù địch của đám bọ cánh cứng.”
Barats giải thích, quay đầu lại nhìn Phương Hằng: “Lãnh chúa Phương Hằng, số lượng bọ cánh cứng đá đen vô cùng lớn, chúng ta thực sự không cần đến sự giúp đỡ của thú sống nhờ trong hang sao?”
“Không cần.”
Thú sống nhờ trong hang phần lớn sử dụng cốt mâu để chiến đấu từ xa.
Trước mắt, hắn vẫn cần hoa violet đêm tối để đổi thành tích phân, trong tình huống này nếu như sử dụng lượng lớn cốt mâu để đâm thì phần lớn sẽ gây tổn hại đến hoa violet đêm tối phía dưới.
Tạm thời không để thú sống nhờ trong hang ra tay, xem tình hình thế nào rồi tính.
“Được thôi.”
Barats chỉ cho là Phương Hằng có sắp xếp khác, lại nhẫn nại giải thích lần nữa: “Các vị đều đã chuẩn bị xong rồi chứ, thiết bị chùm sáng có thể thả ra mùi thơm và tần số ánh sáng cố định khiến cho hoa violet đêm tối nở rộ, thiết bị tổng cộng có thể duy trì trong 6 tiếng đồng hồ.”
“Đặc biệt phải cẩn thận, sau khi thiết biết được khởi động sẽ thu hút lượng lớn thù hận của bọ cánh cứng đá đen. Một khi thiết bị độ bền của thiết bị giảm về 0 thì nhiệm vụ sẽ phải kết thúc sớm.”
Barats nói rồi lấy từ trong balo thiết bị đạo cụ nhiệm vụ.
Một cái khay tròn màu trắng, đường kính khoảng một mét.
Barats cẩn thận từng ly từng tí đặt thiết bị vào chỗ nham thạch lồi lên, chuẩn bị khởi động.
Phương Hằng đưa tay ra ngăn cản Barats: “Đừng vội, đợi thêm lát nữa.”
“Đợi?”
“Ừ, nhanh thôi.”
Phương Hằng nhìn nhắc nhở của trò chơi.
Còn hơn mười phút nữa thì các phân thân zombie sẽ sống lại.
Những người đi cùng mặc dù không hiểu Phương Hằng muốn làm gì, nhưng đều rất nghe lời, ngoan ngoãn chờ đợi.
Phương Hằng là ai?
Đại lão làm việc, bọn họ ngoan ngoãn nhìn là được rồi.
Ánh mắt của mọi người lũ lượt đổ dồn lên người Phương Hằng, mắt thấy Phương Hằng đi đến một chỗ đất trống ở bên phải của cái bậc nhô lên, từ từ đưa tay về phía trước.
Vẫn luôn duy trì cái tư thế đó.
Tất cả mọi người đều rất hiếu kỳ muốn biết Phương Hằng rốt cuộc là muốn làm cái gì, ai nấy đều nhìn hắn chằm chằm.
Mười phút qua đi, khi sự kiên nhẫn của mọi người sắp không còn, bỗng một âm thanh nhẹ vang lên.
Xung quanh Phương Hằng xuất hiện thay đổi.
Xung quanh mặt đất đang đứng dưới chân phát ra tiếng động kỳ lạ.
“Xùy! Xùy! Xùy!”
Từng bàn tay màu nâu đen không ngừng thò ra từ dưới mặt đất.
Mặt đất càng ngày càng quay cuồng dữ dội.
Cùng với tiếng kêu của zombie, chi chít dày đặc những phân thân zombie trèo lên từ dưới đất.
Không gian xung quanh ma pháp trận liên tục nhấp nháy, từng con Licker nhanh chóng lao ra từ trong ma pháp trận.
Trong giây lát, mọi người đã ý thức được cả một vùng lớn phía trước ngay chỗ mà Phương Hằng đang đứng đều đã chất đầy Licker và zombie!