Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1973 - Chương 1975 - Tiến Tu

Chương 1975 - Tiến tu
Chương 1975 - Tiến tu

Tên nhiệm vụ: Tìm kiếm chỉ dẫn.

Độ khó của nhiệm vụ: A.

Giải thích nhiệm vụ: Ngươi đã nhận được lời mời đến Punoze để tiến hành tu luyện thăng cấp Vong linh học, xin hãy đến tháp Xương Trắng để tìm đạo sư vong linh Gurro.

Phần thưởng của nhiệm vụ: Chỉ dẫn bước kế tiếp.

Khi nhắc nhở của trò chơi trên võng mạc chậm rãi biến mất, Phương Hằng từ từ mở mắt ra, thật cẩn thận đánh giá thế giới này.

Trên bầu trời bao phủ một tầng sương mù màu đen.

Sương mù vong linh quỷ dị...

Xung quanh cũng là một vùng đất hoang màu đen.

Phương Hằng cảm nhận hơi thở đang tỏa khắp trong không khí, nheo mắt lại, mở ghi chép trò chơi ra lần nữa.

Thật rắc rối, nhiệm vụ chỉ nói đi đến tháp Xương Trắng, nhưng không đưa ra phương vị cụ thể của tháp Xương Trắng.

Phương Hằng thử biến thân thành hình thái con dơi, bay lên giữa không trung.

Khu vực rộng lớn xung quanh đều bị bao phủ bởi sương mù vong linh kỳ lạ, Phương Hằng không thể xác định được phương hướng chính xác, bốn phương tám hướng, ngoại trừ vùng đất hoang màu đen, cũng chỉ có thể nhìn thấy một khu rừng cách khu vực bên phải không xa.

Ngay cả cái bóng của tháp Xương Trắng cũng không nhìn thấy!

“Bỏ đi, cứ đi đại thôi.”

Phương Hằng thở dài trong lòng, sau đó chọn một phương hướng vừa ý, trực tiếp bay thẳng về phía đó.

Bay giữa không trung có thể tránh được rất nhiều rắc rối.

Trên vùng đất hoang màu đen dưới chân, Phương Hằng thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những sinh vật hài cốt đi lang thang và những oán linh đang bay lượn.

Toàn bộ thế giới Punoze thoạt nhìn mang lại cảm giác trông rất hoang tàn, toát ra hơi thở chết chóc.

Bầu trời là một mảnh tối tăm mịt mù, nên không thể đoán được thời gian.

Phương Hằng duy trì hình thái con dơi, tiếp tục bay thẳng về phía trước hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng phát hiện ra một đội ngũ loài người xuất hiện trên mặt đất cách đó không xa!

Cuối cùng!

Cũng tìm được người rồi!

Trong lòng Phương Hằng thở phào nhẹ nhõm, đang định chạy tới xem tình hình, nhân tiện hỏi thăm chi tiết về vị trí của tháp Xương Trắng.

Là đội buôn sao?

Từ từ đến gần để tiếp cận nhóm người, chân mày Phương Hằng không khỏi nhíu lại.

Điều kỳ lạ là, đội buôn này không tiếp tục tiến về phía trước mà dần dần tập hợp lại với nhau, các thành viên trong đội buôn đang điều khiển xe ngựa và hàng hóa đi kèm tập hợp lại với nhau.

Như này là chuẩn bị hạ trại rồi sao?

Để ý nhiều vậy làm gì, cứ đi xuống hỏi đường trước cái đã.

Bay lâu như vậy, Phương Hằng cũng không biết đến tột cùng mình có đi sai phương hướng hay không, cho nên vội vàng bay xuống phía dưới, hóa thành hình thái con người dừng lại trước đoàn xe.

“Ai đó!”

Phía dưới, một nhóm người của đội buôn chú ý tới bóng người đột nhiên từ không trung rơi xuống, đề cao cảnh giác, cẩn thận từng li từng tí đánh giá Phương Hằng.

Phương Hằng cũng tò mò đánh giá đội buôn.

Tất cả thú cưỡi của đoàn người đội buôn đều là ngựa xương vong linh.

Trong đó, hơn phân nửa số người trong đội buôn đều mặc áo choàng dài màu xám tro hoặc màu đen có mũ trùm đầu.

Trang phục như vậy khiến Phương Hằng lập tức nghĩ đến những thị giả vong linh đã từng nhìn thấy trong Hội nghiên cứu vong linh.

Nhưng cũng có sự khác biệt.

Mũ trùm đầu không tính là che kín, dưới lớp mũ cũng không có tầng sương mù nào.

Phương Hằng có thể nhìn rõ khuôn mặt của hầu hết bọn họ phía dưới chiếc mũ trùm đầu.

Một ông lão mang chòm râu hoa râm từ trong đám người đi ra, giọng nói có chút khàn khàn, hỏi: “Du khách, có điều gì cần được giúp đỡ sao?”

“Ta là người mới tới, làm phiền các ngươi rồi, ta muốn đi đến tháp Xương Trắng, xin hỏi một chút về phương hướng của tháp Xương Trắng.”

Mọi người của đội buôn nhìn nhau, trong lòng đều cảm thấy kỳ lạ.

Tháp Xương Trắng? Còn có người không biết về chỗ đó sao?

Một người trẻ tuổi bên cạnh ông lão không nhịn được hỏi: “Tháp Xương Trắng ở Catantur, tất cả các học giả Vong linh khi tiến vào Catantur đều phải thông qua các bài kiểm tra ở thành Vong Linh, ngươi đã thông qua các bài kiểm tra chưa?”

Phương Hằng nhíu nhíu mày.

Có chút phiền phức.

Xem ra nhiệm vụ thăng cấp thiên phú không có đơn giản như đã tưởng tượng.

Ông lão Herta đã đi theo đội buôn nhiều năm, mắt thấy tai nghe nhiều hơn những người trẻ tuổi, dường như hắn đã nhìn thấy điều gì đó từ Phương Hằng, trầm giọng hỏi: “Người bên ngoài? Ngươi đến để tìm kiếm chỉ dẫn sao?”

Phương Hằng ngẩn ra, sau đó gật gật đầu.

“Đi thẳng về phía trước, ngươi có thể nhìn thấy thành phố gần nhất, thông qua thông đạo dịch chuyển trong thành phố để tiến vào chủ thành Vong Linh, đến đó chỉ cần hỏi thăm là được.”

“Cảm ơn.”

Phương Hằng cảm ơn rồi chuẩn bị rời đi.

Từ cửa sổ phía sau của chiếc xe ngựa, truyền đến giọng nói của một người cô gái trẻ.

“Chú Herta, gặp nhau tức là duyên phận, chúng ta cũng phải đi đến thành phố phía trước, gió lốc vong linh sắp kéo đến rồi, một người đi trong gió lốc quá nguy hiểm, chúng ta tiện đường tiễn hắn một đoạn đi.”

Phương Hằng nhìn theo âm thanh, nhìn thấy một cô gái trẻ nghiêng người ra từ cửa sổ phía sau của xe ngựa.

Thoạt nhìn Elisa trông rất trẻ tuổi, với khuôn mặt tròn trịa tựa như trẻ con, nhìn bề ngoài khiến cho người ta có một loại cảm giác khá là sáng sủa, thân thiện vẫy vẫy tay chào Phương Hằng.

Gió lốc vong linh? Đó lại là cái quỷ gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment