Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1976 - Chương 1978 - Bụi Ác Niệm

Chương 1978 - Bụi ác niệm
Chương 1978 - Bụi ác niệm

“Mấy lần này gặp phải gió lốc vong linh, so với trước kia đã hung hãn hơn rất nhiều, cũng không biết đã xảy ra vấn đề gì, khiến người ta có hơi bất an.”

Herta gật đầu với Phương Hằng như một lời cảm ơn: “May mắn nhờ có sự giúp đỡ của ngươi, lần gió lốc này đã qua khỏi, khoảng cách giữa mỗi đợt gió lốc vong linh rất dài, có lẽ sẽ không phải gặp lại nó trên đường đi đâu.”

Phương Hằng gật đầu, nhân cơ hội này hỏi thăm một vài thứ có liên quan đến tình hình thế giới một chút: “Herta, ngoài ta ra, ngươi từng gặp rất nhiều tín đồ đến tìm kiếm chỉ dẫn sao?”

“Ừm, đúng vậy, ngươi không phải là tín đồ đầu tiên mà ta gặp, hầu hết bọn họ đã chết trong gió lốc vong linh sau khi đến Punoze.”

Trong giọng nói của Herta mang theo vài phần thổn thức: “Đúng rồi, ngươi muốn đi đến tháp Xương Trắng ở chủ thành Catantur, đợi nhóm chúng ta cùng nhau đến được thành thị gần nhất, nơi đó có trận pháp dịch chuyển, Elisa cũng đi về hướng Catantur để chuẩn bị cho kỳ thi, nàng có thể dẫn theo ngươi cùng đến đó, ở cùng nhau trên đường đi cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.”

“Vậy cảm ơn nhé.”

“Việc nên làm mà, bọn ta mới là người nên nói lời cảm ơn, nhưng mà chủ thành Catantur không mở cửa cho người bình thường, tháp Xương Trắng lại là một trong những thánh địa của các học giả Vong linh, học giả Vong linh bình thường nhất định phải vượt qua một loạt đánh giá mới được phép tiến vào.”

Phương Hằng nhíu mày nghĩ thầm, chắc không phải là sẽ có mấy bài kiểm tra đánh giá xàm xí gì đó chứ?

“Ta nhận được lời mời từ tháp Xương Trắng mà đến, muốn đi một vị đạo sư.”

“Lời mời?”

Herta và Elisa nghe vậy đều hướng ánh mắt kinh ngạc về phía Phương Hằng.

Elisa hỏi: “Có giấy mời phải không, có thể cho ta xem một chút được không?”

“Đương nhiên.”

Phương Hằng lấy giấy mời từ trong ba lô rồi đưa qua.

Sau khi nhận lấy giấy mời, Elisa cẩn thận kiểm tra một chút, ngay sau đó trên mặt hiện lên vẻ nhẹ nhõm.

Hèn gì.

Hóa ra là một vị khách được mời bởi tháp Xương Trắng, khó trách lại có sức mạnh linh hồn mạnh mẽ và thiên phú Vong linh học.

Elisa len lén liếc nhìn Phương Hằng thêm vài cái, càng tò mò hơn về hắn.

Chưa từng nghe nói có người nào có thể nhận được lời mời phỏng vấn từ tháp Xương Trắng, sức mạnh mà vừa rồi hắn thể hiện đã là toàn bộ năng lực rồi sao?

Herta cũng nhìn qua giấy mời của Phương Hằng một chút, cẩn thận đưa tấm thiệp lại cho Phương Hằng.

“Là do ta mạo muội, đây quả thực là lời mời từ tháp Xương Trắng, với tấm thiệp này có thể vượt qua kỳ kiểm tra và tiến vào tháp Xương Trắng, ngươi phải cẩn thận giữ gìn đấy, rất nhiều người có động cơ xấu với tấm thiệp này, tốt nhất đừng để người ngoài nhìn thấy, nếu không sẽ dẫn đến cho ngươi rất nhiều rắc rối đó.”

“Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Phương Hằng gật đầu với Herta, cẩn thận cất giấy mời.

Sau khi đội ngũ chuẩn bị xong, lần nữa lên đường.

Trên đường đi, các hộ vệ đi cùng đội buôn rõ ràng đã tôn trọng Phương Hằng hơn, Phương Hằng cũng trò chuyện với Elisa một lúc, đại khái biết thêm một chút về tình hình trong thế giới Punoze.

Elisa là một cô gái rất sáng sủa vui vẻ, cả hai người cũng coi như đã cùng trải qua hoạn nạn khó khăn, sau khi trò chuyện, nàng muốn mời Phương Hằng đến làm khách ở ngôi nhà mới của mình tại Catantur.

Nói cười suốt quãng đường, chẳng mấy chốc, mọi người đã đến một tòa thành Vong Linh cỡ trung gần nhất.

Nhìn từ xa, Phương Hằng liếc mắt đã thấy được những hoa văn ma thuật dày đặc trên tường thành và những tòa thành dành cho pháp sư cao chót vót trong thành phố, bên ngoài là những bức tường thành sừng sững, nhưng lại không có lính gác nào ở lối vào cổng thành, do đó ra vào thành cũng vô cùng thoải mái.

Sau khi đoàn đội đến, bọn họ trực tiếp đi vào thành phố mà không có bất kỳ sự kiểm tra nào.

Từ lời của Elisa, hắn biết được rằng hầu hết các thành trong thế giới Punoze đều không được bảo vệ, chức năng lớn nhất của các thành là để chống đỡ gió lốc vong linh.

So với sự hoang tàn của thế giới bên ngoài, thì trong thành phố lại vô cùng thịnh vượng.

Phương Hằng tò mò nhìn bên ngoài qua cửa sổ xe.

Mọi người trong thế giới này đã quen với việc đội mũ trùm đầu, che giấu bản thân trong chiếc áo choàng xám tro rộng thùng thình.

“Bên trong và bên ngoài thành đều được sắp xếp các ma pháp trận đặc biệt, phần lớn bọn chúng đều là bố trí đặc biệt để ngăn cản gió lốc vong linh, thông đạo dịch chuyển đặt tại tháp pháp sư trong thành phố, hiện tại chúng ta đang đi tới đó.”

“Được, cảm ơn.”

Elisa gật đầu với Phương Hằng: “Trong khoảng thời gian này, ta cũng sẽ ở Catantur để được đạo sư phụ đạo chuyên môn luyện tập Vong linh học, chuẩn bị thi pháp sư vong linh cao cấp, nhưng mà ta không có học tập trong tháp Xương Trắng, chị họ đã giúp ta tìm được chỗ ở trong thành rồi, khi nào ổn định ta sẽ đến tìm ngươi làm khách nhé.”

“Ừm, được, chắc chắn rồi.”

Tiến vào khu vực đô thị chính của thành phố, Phương Hằng đi theo đội ngũ, ngựa không ngừng vó mà đi thẳng đến lối vào tháp pháp sư.

Tháp pháp sư vong linh cao tầm sáu tầng.

Tại cổng tháp pháp sư, Herta tạm biệt hai người: “Phương Hằng, chỉ có người đạt được tư cách pháp sư vong linh mới có thể tiến vào Catantur, bọn ta chỉ có thể tiễn hai người đến đây, với lại còn có một số hàng hóa cần vận chuyển nữa, chỉ đến được đây, đi đường cẩn thận.”

“Được, cảm ơn.”

Bình Luận (0)
Comment