Mấy người trong tiểu đội Liên Bang gật đầu.
Nhìn Phương Hằng một đường ra khỏi tháp Xương Trắng rồi tiến thẳng đến hướng ngoại thành, tính luôn đám người Liên Bang, xung quanh không ít người cũng nối gót theo đuôi.
Phương Hằng nhận thấy có mấy cái đuôi sau lưng, lòng thầm nghĩ thật phiền phức.
Cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm vẫn luôn chả tốt đẹp gì.
Chẳng qua có vẻ khá khó để cắt đuôi bọn chúng bên trong thành.
Thôi bỏ đi.
Bước kế tiếp đi hoàn thành nhiệm vụ giết cốt hài trước vậy.
Chỗ nào có cốt hài nhỉ?
Phương Hằng đang suy nghĩ, vừa mới rời khỏi khu vực thăng cấp thiên phú chợt chú ý thấy một chiếc xe ngựa chậm rãi dừng lại trước người hắn.
Một người trẻ tuổi tuấn tú bước xuống từ xe ngựa.
Người trẻ tuổi rất lễ phép, đi xuống xe ngựa cung kính cúi người với Phương Hằng: “Xin chào, xin hỏi ngài là Phương Hằng tiên sinh đúng không?”
Phương Hằng ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên một chút ngờ vực: “Ngươi là ai?”
“Chào ngài, ta là Harold, phó quản sự của đội buôn Rander ở thành Catantur. Nghe nói hôm nay là ngài ra tay trợ giúp đội buôn bọn ta vượt qua cơn bão vong linh, quản sự đội buôn sau khi biết được việc này liền vô cùng cảm kích, mời ngài tham dự buổi tiệc gia đình tối nay. Tiểu thư Elisa cũng có mặt vào tối nay.”
Phương Hằng nhíu mày.
Đội buôn Rander.
Là đội buôn gặp phải trên nửa đường trước đó.
“Không cần đâu, cảm ơn ý tốt của chủ nhân các ngươi, ta còn việc khác phải giải quyết nên không đi được.”
Harold quan sát thấy vẻ khó chịu trên mặt Phương Hằng, bèn gật đầu nói: “Vội vã mời là bọn ta mạo muội rồi, chủ quản có nói qua, nếu như ngài phải lo việc khác, không có thời gian, thì nhất quyết không thể miễn cưỡng, ngoài ra đây là thư mà tiểu thư Elisa nhờ ta giao cho ngài.”
“Ừm.”
Phương Hằng cầm lấy bức thư, nhanh chóng lướt mắt đọc.
Nội dung thư không dài.
Trên đó cơ bản là Elisa cảm ơn Phương Hằng giúp nàng vượt qua cơn bão vong linh lần này, mới nãy nàng đã tìm được chị họ của nàng, đang thu xếp lại trang viên số 823 đại lộ Ảnh Mặc ở khu Tây nội thành, ba ngày sau, đội buôn Rander sẽ tổ chức tiệc kỷ niệm tròn ba trăm năm thành lập đội buôn thành phố, hi vọng Phương Hằng có thể cùng tham dự với thân phận là bạn tốt của nàng.
Khiến Phương Hằng cảm thấy bất ngờ chính là sau khi hắn đọc xong bức thư, thì bỗng một loạt nhắc nhở trò chơi hiện lên trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Người chơi đạt được độ thiện cảm của đội buôn Rander, độ thiện cảm trước mắt: Thân thiện.’
‘Nhắc nhở: Người chơi đạt được sự cho phép ra vào khu vực của đội buôn Rander, đạt được sự cho phép ra vào lãnh địa trang viên tư nhân cỡ lớn số 823 đại lộ Ảnh Mặc ở khu Tây.’
Trang viên?
Nơi ở mới của Elisa vậy mà lại là một trang viên cỡ lớn?
Xem ra đội buôn Rander còn rất giàu có.
Phương Hằng có cảm giác.
Một khi nhận lời mời kiểu này, ngay sau đó rất có thể sẽ phát động nhiệm vụ.
Về phần nhiệm vụ có đáng để hắn bỏ thời gian ra hay không thì chưa thể nói chắc được.
Nhiệm vụ thăng cấp thiên phú trên người đã đủ khiến hắn uống no một bụng rồi, không cần dây dưa thêm rắc rối nữa, cứ tập trung vào những thứ trước mắt là được.
“Ta đã biết.”
Vẻ mặt Phương Hằng bình thản, cất bức thư đi.
Nhận thấy Phương Hằng không nói rõ có chấp nhận lời mời hay không, Harold cũng hiểu ngầm nên không hỏi đến cùng, gật đầu: “Phương Hằng tiên sinh, tiếp theo ngài muốn đi nơi nào, có cần bọn ta đưa ngài đi một đoạn không?”
“Không cần đâu.”
“Vậy không phiền ngài nữa, bọn ta xin cáo từ trước.”
“Chờ đã.”
Phương Hằng giơ tay ngăn Harold lại.
“Vâng, Phương Hằng tiên sinh, còn cần ta chuyển lời gì lại cho tiểu thư Elisa sao?”
“Không có, ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi biết rõ khu vực xung quanh Catantur không?”
Harold nghe những lời Phương Hằng nói, trong lòng có một chút thất vọng, nhưng vẫn cung kính gật đầu đáp lời: “Phương Hằng tiên sinh, ta sống ở nơi này hơn một trăm năm rồi, cũng xem như hiểu khá rõ khu vực gần đây.”
“Vậy gần đây có khu vực nào tập trung cốt hài không.”
“Có, Phương Hằng tiên sinh. Ra khỏi cổng thành phía tây, đi men theo đại lộ, khoảng ngoài 30 cây số có thể nhìn thấy một nghĩa trang Xương Trắng.”
Harold nói rồi đưa tay ra hiệu cho thị giả vong linh ở sau lưng một chút, rất nhanh người đó liền đưa tới một quyển sách da cừu.
“Phương Hằng tiên sinh, đây là bản đồ đơn giản của khu vực Catantur do đội buôn bọn ta tạo ra, nó có thể cung cấp chỉ dẫn phương hướng cơ bản cho ngài, bởi vì khu vực bên ngoài chịu ảnh hưởng từ cơn bão vong linh, nên địa hình thường xuyên xuất hiện biến động, vì thế có lẽ sẽ có một ít chênh lệch.”
‘Nhắc nhở: Người chơi thu được bản đồ khu vực Catantur (do đội buôn Rander tự chế).’
Thuyết minh: Bản đồ này là bản đồ tự chế, có thể tồn tại sai sót, xin cẩn thận khi sử dụng.
Phương Hằng đưa tay nhận lấy bản đồ, gật đầu nói: “Cảm ơn nhiều, giúp ta gửi lời hỏi thăm đến Elisa nhé.”
“Chắc chắn gửi tới.”
Đưa mắt nhìn theo Harold dẫn người điều khiển xe ngựa rời đi, Phương Hằng cầm lấy bản đồ xem sơ qua một cách đại khái.
Đánh dấu trên bản đồ cũng xem như tương đối tỉ mỉ, vài khu vực nguy hiểm bên ngoài thành đều bị khoanh tròn.
Vị trí của nghĩa trang Xương Trắng dường như cũng không xa Catantur lắm.
Dùng hình thái con dơi bay qua sẽ không mất bao lâu.