Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1990 - Chương 1992 - Cốt Hài (2)

Chương 1992 - Cốt hài (2)
Chương 1992 - Cốt hài (2)

Ngoài thành Catantur không xa.

Trên một mảnh đất hoang màu đen.

Đám người Liên Bang đang đi về phía nghĩa trang xương trắng.

Trên mảnh đất đất hoang, tốc độ của đội ngũ vô cùng thong thả, thỉnh thoảng họ còn tạm dùng để nghỉ ngơi, hoặc chờ đồng đội offline liên lạc với đoàn đội, vậy nên tốc độ di chuyển rất chậm.

Trừ điều đó ra, lúc nào họ cũng phải để phòng gió lốc vong linh xuất hiện.

Vừa mới nghỉ ngơi chỉnh đốn một lát, đội trưởng Trương Vũ Bình vội vàng online.

Phó đội trưởng nhanh chóng bước đến hỏi: “Đội trưởng, sao rồi? Cấp trên gửi tin trả lời chưa?”

“Ừ, hai phút trước họ trả lời rồi. Khu Đông của chúng ta có quan hệ rất tốt với Phương Hằng, cấp trên sẽ giúp đỡ hết mức có thể. Hiện tại họ đang giúp chúng ta liên lạc với Phương Hằng, sẽ nhanh chóng trả lời lại.”

Trương Vũ Bình nói rồi nhìn tất cả mọi người một lượt: “Cấp trên đã ra quyết định, nhiệm vụ thăng cấp thiên phú lần này giao cho ta toàn quyền phụ trách, chúng ta cần phải hoàn thành các nhiệm vụ liên quan.”

“Vâng!”

Trương Vũ Bình hơi kích động.

Đoàn đội của họ đến đây đã hơn một năm, thế nhưng nhiệm vụ vẫn chẳng có tiến triển quá lớn.

Không ngờ lần này gặp Phương Hằng, lại có thể tìm thấy cửa đột phá trên người hắn.

Có cấp trên giúp đỡ, việc này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Một binh lính khác vừa online bẩm báo với Trương Vũ Bình: “Đội trưởng, đúng như ngài dự đoán, mấy người của đoàn lính đánh thuê Lai Ân kia đúng là đang gặp phiền phức. Lúc offline ta đã thử đi điều tra thông tin, thấy bên phía nghĩa trang Xương Trắng, năm người chơi của đoàn lính đánh thuê Lai Ân phụ trách bảo vệ nghĩa trang đột ngột tử vong. Mấy người đoàn lính đánh thuê Lai Ân vô cùng bối rối, đang đi khắp nơi tìm hiểu nguyên nhân. Ta còn nghe nói họ đang tổ chức đội ngũ, định đến nghĩa trang Xương Trắng để tìm hiểu.”

Quả nhiên!

Tay chân đám người đoàn lính đánh thuê Lai Ân chẳng sạch sẽ chút nào, chúng thường làm mấy chuyện như cướp của giết người. Thế nhưng đi ở bờ sông mãi làm sao có chuyện không ướt giày, lần này chọc phải Phương Hằng, dám chắc chúng đã gặp phiền toán to.

“Đội trưởng, rất có thể người của đoàn lính đánh thuê Lai Ân sẽ đi qua đây. Đến lúc đó nếu gặp phải Phương Hằng, rất khó thể hai phe sẽ xảy ra xung đột.”

Khấu Minh hỏi: “Hay là chúng ta tăng tốc đến đó xem sao?”

“Ừ, đi nhanh lên. Chúng ta phải đuổi kịp tốc đoàn lính đánh thuê Lai Ân trước khi chúng tìm thấy Phương Hằng.”

Nghĩa trang Xương Trắng.

Trận chiến giữa bầy Licker và mấy bộ cốt hài đã lên đến đỉnh điểm.

Cốt hài có ưu thế về hoàn cảnh rất lớn, chúng có thể dựa vào hơi thở màu trắng xung quanh để nhanh chóng hồi phục năng lực, bản thân cũng có kỹ năng cận chiến cực cao, phương diện khác, chúng còn có cốt đao u minh, năng lực chiến đấu toàn diện không hề thấp.

Ngoài các kỹ năng khác nhau của bản thân, Licker còn kế thừa hiệu quả thể bất tử của Phương Hằng cùng với một số thuộc tính khác.

Khả năng phục hồi ngắn hạn của cả hai bên đều lớn hơn khả năng tấn công của bên kia.

Vì vậy, tình hình chia thành 50-50.

Lúc đầu thì không sao, Phương Hằng đã sử dụng lợi thế số lượng nhỏ tập trung để tiêu diệt cốt hài, nhưng với số lượng cốt hài xuất hiện từ bên dưới nghĩa trang ngày càng tăng lên, bầy Licker thiếu lợi thế về số lượng nên hiệu quả tiêu diệt cũng đột ngột thay đổi, trở nên cực kỳ thấp.

Không thể cứ tiếp tục như thế này.

Đừng nói là trước khi trời tối, cho dù có cho hắn cả một đêm cũng chưa chắc đã làm xong.

Phương Hằng được bảo vệ bởi từng bầy phân thân zombie, đứng bên trong nghĩa trang Xương Trắng, đôi mắt không ngừng đảo quanh bốn phía, suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể nâng cao hiệu suất.

Vấn đề là năng lực tự phục hồi của hài cốt quá nhanh chóng.

Số lượng Licker không thể tăng theo kịp.

Nếu khả năng này của cốt hài có thể được giải quyết.

Phương Hằng nheo mắt lại.

Những bộ cốt hài này sống lại nhờ màn sương trắng kỳ quái ở khu vực nghĩa trang.

Thế nên…

Phải nhổ cỏ từ gốc!

Xử lý sạch màn sương trắng!

Phương Hằng cúi đầu, nhìn xuống dưới chân mình.

Làn sương trắng bao phủ nghĩa trang Xương Trắng đến từ đâu?

Có vẻ như là phun ra từ phía bên dưới khu nghĩa trang?

Phương Hằng ngồi xổm xuống, duỗi tay nắm lấy lớp đất mềm trên mặt đất.

Có thứ gì ở dưới đó?

Vài phân thân zombie loạng choạng đi tới, bắt đầu đào bới trước mặt Phương Hằng.

Chỉ cần một vài lần đào đã có phát hiện.

Chôn vùi dưới lớp bùn đất đen, mơ hồ có thể nhìn thấy được tảng đá có hoa văn trăng trắng như cẩm thạch.

Tảng đá này trông có vẻ không bình thường.

Thứ hơi thở màu trắng chữa trị cho đám hài cốt kia hình như là tỏa ra từ tảng đá này.

Tảng đá?

Phương Hằng đứng dậy và điều khiển bầy phân thân zombie phối hợp với nhau để đào tảng đá khổng lồ bị chôn vùi từ dưới lòng đất lên.

Tảng đá ước chừng cao hơn một con người, nó đặc và cực kỳ nặng.

Bốn năm phân thân zombie phải hợp lực với nhau để mang nó đến trước mặt Phương Hằng.

Phương Hằng đưa tay ra chạm vào tảng đá.

Chạm vào tay lạnh như băng.

Từ nó, Phương Hằng cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trộn lẫn với một số hơi thở vong linh.

Nhắc nhở của trò chơi hiện lên trên võng mạc.

‘Nhắc nhở: Người chơi đã phát hiện ra vật phẩm đặc biệt - Vật liệu đá hài cốt của sinh vật cổ đại’.

Bình Luận (0)
Comment