Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1994 - Chương 1996 - Phong Ấn

Chương 1996 - Phong ấn
Chương 1996 - Phong ấn

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Khấu Minh nhìn về phía Trịnh Vũ Bình và hỏi: “Đội trưởng, chúng ta...”

Trịnh Vũ Bình cười khổ không nói nên lời.

Phương Hằng là một người có năng lực, hầu hết những người này đều có tính khí kỳ lạ.

“Không vội, vẫn còn thời gian, đầu tiên chúng ta cứ chờ một chút đã.”

Phương Hằng bước vào căn phòng nhỏ, nhắm mắt lại ngay sau khi đóng cửa.

Một ma pháp trận u ám xuất hiện dưới chân, từng chiếc móng vuốt xương duỗi ra từ trong ma pháp trận, kéo Phương Hằng lơ lửng vào trong ma pháp trận.

Trở lại thế giới hiện thực, Phương Hằng lập tức đeo mặt nạ lên, vội vàng đi đến nơi giao dịch của đại sảnh vong linh, dùng tích phân để mua nguyên liệu chế tạo thuật phong ấn, sau đó lại vội vàng online.

Trước đài thí nghiệm, phân thân zombie loạng choạng đứng dậy, đi theo Phương Hằng cùng chế tạo phù văn phong ấn sơ cấp trong phòng.

Một thanh download cực nhanh xuất hiện trên đầu Phương Hằng.

‘Nhắc nhở: Ngươi hoàn thành phong ấn sơ cấp - chế tạo hơi thở (vong linh), ngươi đạt được phù văn sơ cấp đặc biệt x1’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi hoàn thành...’.

Phù văn phong ấn sơ cấp nhất, độ khó khi chế tạo không cao, hơn nữa thiên phú thuật phong ấn của bản thân Phương Hằng cũng đã lên đến mười vạn, hiệu suất chế tạo cực kỳ nhanh.

Lại càng không cần phải nói còn có sự hỗ trợ của phân thân zombie.

Nửa giờ sau, đoàn người Trịnh Vũ Bình đang đợi ở ngoài cửa, thấy cửa lớn bị đẩy ra.

Phương Hằng bưng một cái hộp nhỏ đi ra khỏi phòng, tiện tay đặt hộp nhỏ xuống chỗ trống trên mặt đất.

Trịnh Vũ Bình đi tới, nhỏ giọng nói: “Giới chủ Phương Hằng, người của đoàn lính đánh thuê Lai Ân đã lên đường, đoán chừng không đến một giờ nữa sẽ đuổi tới nơi này rồi, chúng ta phải nắm chặt chút thời gian này.”

“Ừm, ta hiểu rồi.”

Phương Hằng khẽ ậm ừ, giơ tay ra hiệu Trịnh Vũ Bình trước tiên đừng nói nữa, không nên gấp gáp.

Trịnh Vũ Bình và một số thành viên khác của Liên Bang đi theo Phương Hằng, cùng nhau nhìn về một phía, trơ mắt ra nhìn hành động của Phương Hằng.

Chỉ nhìn thấy một tên phân thân zombie mỗi tay cầm một viên gạch màu trắng, loạng choạng đi về phía bọn họ.

Trên những viên gạch tản ra hơi thở yếu ớt.

Đi đến trước mặt Phương Hằng, Phương Hằng vươn tay từ trong hộp nhỏ trên mặt đất lấy ra hai mảnh giấy phù văn, ‘cạch‘ một tiếng dán lên trên hai viên gạch.

Một ánh sáng lờ mờ lóe lên nhanh chóng trên tờ giấy phù văn, sau đó liền biến mất.

Hơi thở ban đầu tản ra trên những viên gạch đột nhiên biến mất.

Phân thân zombie tiếp tục lung la lung lay đi thẳng về phía trước

Hả?

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trịnh Vũ Bình giật mình khi nhìn thấy một màn này, vội vàng chạy đến kiểm tra.

Bên trong chiếc hộp nhỏ kia thực sự chứa đầy phù văn?

Nhiều phù văn phong ấn như vậy đến từ đâu chứ?

Mặc dù chỉ là phù văn phong ấn sơ cấp, nhưng số lượng như vậy không phải là quá nhiều sao?

Hơn nữa còn là phù văn có tính tập trung.

Đã được sắp xếp từ trước rồi sao?

Trong một lúc, Trịnh Vũ Bình nhìn về phía Phương Hằng, trong đầu tràn đầy những dấu chấm hỏi.

Phương Hằng chú ý tới đoàn người Liên Bang lại nhìn chằm chằm vào mình, vì vậy ho nhẹ một tiếng, lại giải thích: “Chẳng qua chỉ là phù văn phong ấn sơ cấp nhất thôi, thời gian tồn tại rất ngắn ngủi, bản thân phiến đá cũng không bền, cho nên mới có thể dễ dàng hoàn thành phong ấn.”

Khấu Minh cảm thấy có chút đau đầu, gãi gãi tóc.

Đây căn bản không phải là điều mà hắn nghi ngờ!

“Không, không phải cái này, ta chỉ là có chút tò mò, ngươi từ đâu mà có nhiều phù văn như vậy?”

Phương Hằng nhún vai, không giải thích, chỉ là hướng cái hộp chép miệng, nói: “Giúp một tay được không?”

“Được, giúp chứ!”

Trong lòng Trịnh Vũ Bình biết làm thế nào để có được những tờ phù văn này chính là bí mật của Phương Hằng, vì vậy khôn ngoan ngăn không để Khấu Minh hỏi thêm nữa, vẫy tay ra hiệu cho mọi người trong đội tiến lên phía trước, giúp đỡ dán những tờ giấy phù văn này.

Rất nhanh, đội ngũ zombie xếp thành một hàng, bắt đầu áp tải từng viên gạch đi ngang qua trước mặt mọi người, sau đó đem đống gạch đã được phong ấn chất lên xe đẩy tự chế.

Tranh thủ thời gian dán giấy phù văn, Trịnh Vũ Bình cuối cùng cũng có thời gian để nói chuyện với Phương Hằng và thảo luận về vấn đề hợp tác.

Trịnh Vũ Bình quyết định đi thẳng vào vấn đề.

“Giới chủ Phương Hằng, nói thật với ngươi, đoàn đội của bọn ta đã ngây người ở Punoze một thời gian rồi.”

Phương Hằng nghiêng đầu nhìn về phía Trịnh Vũ Bình hỏi: “Cũng đến vì nhiệm vụ thăng cấp thiên phú.”

“Đúng vậy, nhưng nhiệm vụ của bọn ta còn chưa đạt tới trình độ cần phải tiến vào tháp Xương Trắng, bọn ta vốn tưởng rằng sẽ không tốn quá nhiều thời gian cho nhiệm vụ thăng cấp thiên phú, không nghĩ tới độ khó lại cao hơn quá nhiều so với trong tưởng tượng.”

Đoàn đội của Trịnh Vũ Bình là một tiểu đội đặc biệt được thành lập bởi Liên Bang khu Đông.

Bình thường đều thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt, cũng là một trong những tiểu đội được huấn luyện bí mật bởi Liên Bang khu Đông.

Lần thăng cấp thiên phú này cũng được giữ bí mật tuyệt đối với bên ngoài, kế hoạch vốn định hoàn thành trong vòng nửa năm, nhưng mắt thấy đã gần năm tháng, hao phí rất nhiều nhân lực và vật lực, vậy mà nhiệm vụ thăng cấp thiên phú thậm chí còn không hoàn thành được phân nửa.

Bình Luận (0)
Comment