“Thực xin lỗi, giới chủ Phương Hằng, là sai sót của ta, ta đang nghĩ biện pháp để hoàn thành thủ tục, cho bọn ta thêm một chút thời gian...”
Trịnh Vũ Bình xin lỗi hết lần này đến lần khác.
Đúng là hắn đã ở Punoze gần nửa năm, nhưng hắn chưa bao giờ sử dụng chức năng nhà kho của thành phố.
Ai biết Phương Hằng lại đem nhiều gạch đến đây như vậy.
Nếu muốn lưu trữ vật liệu trong nhà kho của thành phố, còn phải trải qua rất nhiều thủ tục và nộp các loại thuế.
Trước mắt, đi hỏi thăm thủ tục gì đó đã không còn kịp nữa rồi.
Mớ vật liệu vừa được vận chuyển qua cùng với bầy phân thân zombie đều đã bị chặn ở cửa.
Chờ một thời gian nữa nhất định sẽ xảy ra vấn đề.
Chẳng hạn như gió lốc vong linh.
Khi đó, đừng nói đến mấy viên gạch kia, tiếp theo, ngay cả phân thân zombie ở bên trong cũng sẽ bị phá hủy chỉ trong chốc lát.
“Không sao, không cần phải nghĩ biện pháp khác, chúng ta đến trang viên số 823 đại lộ Ảnh Mặc khu Tây đi.”
“Hả? Ngài vừa nói cái gì?”
“Đội buôn Rander.”
Phương Hằng gật đầu nói: “Một người bạn của ta sống ở đó.”
Trước mắt chỉ có thể đi tìm Elisa, xem thử Elisa có thể giúp được gì không.
Suy cho cùng, đội buôn Rander đi chuyến này, mấy thứ như chứng minh vật liệu đem vào thành phố, hẳn là có thể xử lý được.
Trịnh Vũ Bình nghe vậy ánh mắt liền sáng lên.
Đúng vậy!
Trước đây hắn phát hiện ra rằng, dường như giữa Phương Hằng và đội buôn Rander có chút quan hệ nào đó.
Mọi người nhanh chóng quay lại, đẩy một xe gạch chạy ngược lại về hướng trang viên số 823 đại lộ Ảnh Mặc.
Chẳng mấy chốc, đi theo địa chỉ tìm kiếm, nhóm người của đoàn đội đã tiến vào khu nhà giàu của khu Tây, Trịnh Vũ Bình ngay lập tức lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Ở khu nhà giàu của khu Tây, mỗi tấc đất đều đắt đỏ, có thể mua một trang viên độc lập, người bạn này của Phương Hằng nhất định thuộc hàng khá giả.
Bên ngoài cổng trang viên, biết được Phương Hằng sẽ đến cùng bạn bè, Elisa ra cửa nhiệt tình nghênh đón.
“Không thành vấn đề, Phương Hằng, thủ tục để tiến vào thành phố rất phiền phức, hơn nữa vật liệu cất giữ trong nhà kho thành phố cần có sự cho phép của lãnh địa thành chủ, đồng thời phải nộp rất nhiều thuế, mớ vật liệu này có thể được gửi đi với tư cách là vật dụng cá nhân cấm mua bán, tạm thời cất giữ trong hậu viện của trang viên là được rồi.”
“Hậu hoa viên nơi này của bọn ta có diện tích rất lớn, bình thường đều ở trạng thái bỏ hoang, ta sẽ phái người qua đó tiếp nhận mớ vật liệu đá ở ngoài thành của ngươi.”
Elisa xuất thân từ một gia đình kinh doanh, nghe tin Phương Hằng gặp khó khăn thì suy nghĩ một lúc rồi đưa ra giải pháp thích hợp, đồng thời gọi quản gia đến giúp đỡ.
Quản gia của trang viên Cleo gật đầu với Elisa: “Được rồi, tiểu thư, ta đi tìm đội buôn để chào hỏi một tiếng, lập tức đi ra ngoài thành vận chuyển vật liệu đá trở về.”
Thật bất tiện khi lưu trữ mớ vật liệu đá kia ở bên ngoài.
Phương Hằng cũng không muốn chuyển tới chuyển đi cho rắc rối nữa, chỉ đành nhận lấy sự giúp đỡ này, gật đầu cảm tạ: “Vậy làm phiền rồi.”
Cleo cười ôn hòa nhìn Phương Hằng: “Điều nên làm mà, đều là bạn bè của tiểu thư cả.”
Trước khi Phương Hằng đến, người phụ trách đội buôn Rander ở thành phố này đã đưa ra chỉ thị đặc biệt, nếu có thể, muốn tiến thêm một bước để kết thân với Phương Hằng.
Ít nhất cũng không thể đắc tội.
Bọn họ cảm thấy, thiên phú linh hồn của Phương Hằng cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối đáng giá để dựa vào.
Thừa dịp trời còn chưa tối, đội buôn Rander lập tức phái người đi tiếp nhận vật liệu đá do Phương Hằng từ ngoài thành mang tới, sau đó tạm thời cất giữ ở hậu hoa viên của trang viên.
Về phần phân thân zombie cũng như Licker, không thể nào vào thành phố, Phương dứt khoát điều khiển bọn chúng từ xa đi tìm kiếm khu vực xung quanh, tự sinh tự diệt.
“Phương Hằng, ngươi hẳn là còn chưa tìm được chỗ ở, hôm nay cứ ở chỗ này đi? Cleo, đi chuẩn bị một gian phòng ngủ cho khách giúp Phương Hằng tiên sinh.”
“Được, vậy làm phiền rồi.”
Vật liệu đang được lưu trữ ở đây, vậy nên Phương Hằng cũng dứt khoát đồng ý.
Nụ cười trên mặt Cleo càng sâu: “Thật tốt quá, một chút cũng không phiền, vừa mới chuyển đến nơi này, dù sao cũng không có người ở, tăng thêm một chút hơi người cũng tốt, để ta dẫn ngài về phòng.”
...
Hai giờ sau.
Phương Hằng đứng trước cửa sổ.
Xuyên qua cửa sổ của căn phòng, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng những người của đội buôn đang bận rộn ra vào hậu hoa viên, xếp những chiếc rương chất đầy gạch trắng trên một khoảng đất trống.
Quản gia của trang viên Cleo gõ cửa rồi đẩy vào.
“Phương Hằng, ta vừa mới thay ngươi xông mùi hương mới, đúng rồi, Catantur ban đêm ẩm thấp, hơn nữa còn thường xuyên xuất hiện ngọn lửa linh hồn, buổi tối nhất định phải kéo rèm cửa sổ thật kín.”
“Cảm ơn.”
“Điều nên làm mà, không cần khách sáo với ta, còn cần gì thì cứ nói với ta, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi.”
“Ừm, không có gì đâu, nơi này rất đầy đủ, đợi một lát nữa ta phải đi ra ngoài một chuyến.”
“Muộn vậy sao?”
Cleo nhìn ngoài cửa sổ sắc trời dần dần tối lại, cẩn thận dặn dò: “Buổi tối bên ngoài thành phố không an toàn, cố gắng đừng ra khỏi thành, nếu phải ra khỏi thành nhất định phải đặc biệt cẩn thận.”
“Ừm, ta sẽ cẩn thận.”