Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2046 - Chương 2048 - Giết Giết Giết

Chương 2048 - Giết giết giết
Chương 2048 - Giết giết giết

Sau một thời gian dài chiến đấu, Phương Hằng cảm thấy thể lực giảm sút, tinh thần cũng trở nên cực kỳ mệt mỏi nên lùi về nghỉ ngơi.

“Phương Hằng, làm tốt lắm.”

Trịnh Vũ Bình đi tới ngồi bên cạnh Phương Hằng, đưa cho Phương Hằng một lọ thuốc khôi phục thể lực và lọ thuốc phục hồi tinh thần lực cường độ cao.

Trước mắt, đoàn đội Trịnh Vũ Bình đã không giúp được gì trong chiến đấu, dứt khoát phân tán ở bên ngoài, tuần tra cảnh giác người chơi và đội NPC mà họ có thể gặp phải.

Nhóm người này mới là mối đe doạ tiềm ẩn.

“Ừm, cũng không tệ lắm, phải nghỉ ngơi một chút.”

Phương Hằng nhận hai chai thuốc, uống mấy ngụm.

Hiện tại, nguy hiểm trong chiến đấu đã không lớn, cốt hài hàn băng bị khống chế đã lăn như quả cầu tuyết, cho dù Phương Hằng không tham gia, dựa vào phân thân zombie và cốt hài hàn băng cũng có thể tự động tiếp tục càn quét.

Đương nhiên, nếu như hắn muốn tự mình làm, hiệu suất đánh quái còn có thể tiếp tục tăng lên!

Giết!

Phương Hằng liếc nhìn những sinh vật hài cốt trong lũ khe núi trước mắt, trong mắt hiện lên một vẻ phấn chấn.

Thực lực chiến đấu đơn lẻ của cốt hài hàn băng với băng phách trảm đao thậm chí còn mạnh hơn so với những hài cốt gặp phải trong nghĩa trang Xương Trắng lúc trước!

Lợi dụng kỹ năng triệu hoán hài cốt vong linh, hắn hoàn toàn có thể mượn cơ hội này tích trữ một đám cốt hài hàn băng, đến lúc gặp phải nguy hiểm có thể trực tiếp triệu hoán chúng ra tác chiến!

So với phân thân zombie, cốt hài hàn băng giống như một vật tiêu hao chỉ dùng để chiến đấu, nhưng chúng có thể được triệu hồi trực tiếp từ kỹ năng, linh hoạt hơn phân thân zombie!

Bên cạnh đó, trong chiến đấu, Phương Hằng phát hiện hai thuốc tính chống khế linh hồn và độ dẻo dai của linh hồn cũng đang dần phát triển.

“Khôi phục cũng ổn rồi, ta tiếp tục giết, các ngươi cẩn thận.”

Vừa nghỉ ngơi năm phút, Phương Hằng gật đầu với Trịnh Vũ Bình, tiếp tục cầm dao găm tội ác gia nhập chiến trường.

Nhanh như vậy sao?

Trịnh Vũ Bình nhìn Phương Hằng bên cạnh nhanh chóng lao vào khe núi, nuốt xuống lời đang định nói với hắn vào bụng.

Mới nghỉ ngơi được bao lâu?

Năng lực thiên phú đã khủng bố như vậy, bản thân cá lại còn liều mạng.

Người như vậy, căn bản không cho người khác cơ hội đuổi kịp...

Trịnh Vũ Bình nhìn Phương Hằng tiến vào đám linh hồn hàn băng lần nữa, trong lòng không khỏi nảy sinh một ý niệm.

Nếu đổi lại là Phương Hằng, thực sự có thể hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi đó hay không.

Khấu Minh bên cạnh đi tới, nhỏ giọng nói bên tai Trịnh Vũ Bình: “Đội trưởng, báo cáo mới nhất của đoàn đội offline đã tới, thế lực NPC của trò chơi trong ngày săn bắn lần này hình như có chút động tác, nghe nói là nhắm vào Phương Hằng.”

Khấu Minh thấy Trịnh Vũ Bình nhìn Phương Hằng có chút ngẩn người, không khỏi nhẹ nhàng chạm vào bả vai Trịnh Vũ Bình, nhỏ giọng nói: “Đội trưởng?”

Trịnh Vũ Bình còn đang suy nghĩ sự tình, quay đầu lại như tỉnh lại từ trong mộng và hỏi: “Hả? Cái gì?”

“Là đội buôn Rander, chúng ta vừa mới nhận được tin tức, mấy đoàn đội NPC hình như đi về phía đội buôn Rander, có thể sẽ động thủ vào ngày săn bắn này, Phương Hằng rất có thể sẽ là mục tiêu.”

Trịnh Vũ Bình nhìn phía sau.

Xung quanh được canh phòng nghiêm ngặt, nếu có người tới gần bọn họ có thể phát hiện trước tiên và có biện pháp đối phó.

“Ừm, tiếp tục tăng cường cảnh giác, nếu bọn họ dám đến, xui xẻo chính là bọn họ.”

Trịnh Vũ Bình gật đầu, lại hỏi: “Ngươi và lão đại có liên hệ không?”

Hả?

Nghe thấy Trịnh Vũ Bình thay đổi chủ đề, Khấu Minh ngẩn ra.

“Ý ngươi nói là Kim lão đại?”

“Ừm, tại buổi họp khen thưởng năm trước ta đã nhìn thấy bóng dáng của hắn, lúc tôi đã gọi điện thoại cho hắn hỏi thăm dịp Tết, ngoài ra cũng không có bất kỳ liên lạc gì.”

Khấu Minh không biết vì sao Trịnh Vũ Bình lại đột nhiên hỏi chuyện này, cũng hạ thấp giọng theo, nhỏ giọng nói: “Ta cũng không liên lạc, không phải nói mấy năm nay hắn được điều đến bộ phận đặc biệt, cấp bậc bảo mật rất cao, ngay cả người nhà cũng chuyển đi vài lần, về sau cũng bảo chúng ta hạn chế liên lạc sao?”

“Ngươi nghĩ biện pháp để liên lạc với lão đại đi.”

“Hả?”

“Ta có cảm giác, nhiệm vụ thiên phú của Kim lão đại có manh mối rồi.”

...

Rạng sáng.

Ngục hàn băng bị bao phủ trong sương giá.

Phương Hằng lại lui về một lần nữa, thở dốc từng ngụm, thuận tay nhận lấy thuốc khôi phục nhanh do Khấu Minh đưa tới, rót thẳng vào bụng.

Làm dịu cơn khát!

Sau cảm giác kinh ngạc khi nhìn thấy rất nhiều cốt hài hàn băng, trong lòng mọi người đoàn đội Trịnh Vũ Bình càng thêm kính nể Phương Hằng.

Đánh trong sáu tiếng liên tiếp!

Tên điên đó!

Mỗi lần trở về uống một ngụm thuốc, nghỉ ngơi vài phút rồi lập tức gia nhập chiến trường tiếp tục chém giết.

Hiện tại, toàn bộ khu vực khe núi đã được Phương Hằng dọn dẹp 99%.

Dưới ánh trăng thê lương, trong khe núi chất đầy xương trắng dày đặc.

Số lượng hơn ba nghìn.

Trong đôi mắt của bọn chúng chứa đầy ngọn lửa linh hồn màu đỏ nhảy múa.

Tất cả đều là đóng dấu linh hồn được Phương Hằng ghi lại!

“Phương Hằng, gần đến cực hạn rồi, nghỉ ngơi một chút đi, liên tục sử dụng thuốc, đến lúc đó sẽ tạo thêm gánh nặng cho thân thể, khôi phục vô cùng phiền phức.”

Trịnh Vũ Bình nhìn thấy Phương Hằng lại muốn uống thuốc, nhịn không được tiến lên khuyên bảo.

“Còn nữa, chúng ta nhận được tin tức, nghe nói mấy người của đội buôn âm mưu xuống tay với chúng ta, lưu lại một phần thể lực để đối phó với mối nguy hiểm khác.”

“Ừm, được.”

Bình Luận (0)
Comment