Trịnh Vũ Bình nhún vai, cười tự giễu nói tiếp: “Nhiệm vụ cụ thể là, tổ tiên của thành chủ đại nhân từng một mình tiến vào chỗ sâu trong Âm mạch, không may gặp nạn mà chết ở bên dưới Âm mạch, nếu có người có thể tìm được thi thể của tổ tông thành chủ, đồng thời mang về cho thành chủ, thành chủ nguyện ý ban thưởng ba mươi triệu điểm tích phân.”
Phương Hằng sờ sờ cằm.
Thế cũng không tệ lắm.
Ba mươi triệu điểm tích phân, tương đương với ba phần năm.
Xem ra muốn lấy được tinh thạch rực rỡ cấp 7 thì còn phải bắt đầu từ nhiệm vụ.
“Ngươi biết lối vào Âm mạch không?”
“Ừm, ta biết hai cái, hai cái kia lối vào hiện tại đã bị có mấy đội chiếm giữ mất rồi, chúng ta nếu muốn đi qua thì bọn họ cũng sẽ thể hiện sự tôn trọng với liên bang chúng ta, chính là... “
Trịnh Vũ Bình nhìn một mảng lớn sinh vật zombie ở cách đó không xa, trên mặt lộ ra vẻ khốn khổ.
Làm thế nào để mang theo nhiều sinh vật zombie như vậy đến đó kia chứ?
Hắn nghĩ vững chắc một chút thì tốt hơn, nhiệm vụ thành chủ cấp cao nhất trước nay luôn được đặt ở đó kể từ khi thế giới Punoze bắt đầu tồn tại.
Cũng không biết bao nhiêu năm rồi, không có bất cứ ai có thể hoàn thành.
Cho dù Phương Hằng rất lợi hại, cũng cần trải qua một khoảng thời gian điều tra và chuẩn bị, tuyệt đối không thể chỉ trong một ngày mà có thể hoàn thành được.
Không bằng nghĩ cách kiếm thêm một vài viên tinh thạch rực rỡ màu cam còn thực tế hơn.
“Kỳ thật, toàn bộ bên trong ngục hàn băng khu bắc ẩn giấu rất nhiều lối vào Âm mạch, nhiều năm qua nhiều người chơi đã thăm dò ngục hàn băng, càng ngày càn phát hiện ra nhiều lối vào Âm mạch hơn, nhưng mà đều không bị lộ ra ngoài mà thôi, chúng ta cũng không có nhiều manh mối về vấn đề này.”
Trịnh Vũ Bình vừa nói vừa nhắc nhở: “Trước đây rất nhiều người đã tiến vào phía dưới Âm mạch để thăm dò, bất luận là số lượng hay độ mạnh của những sinh vật vong linh lang thang bên trong đó đều cao hơn những sinh vật đến từ thế giới bên ngoài, cực kỳ khó đối phó, hơn nữa trong khu vực Âm mạch còn sẽ chịu phải sự ảnh hưởng tác động tiêu cực khí tức Âm mạch cấp cao hơn.”
“Độ khó nhiệm vụ quá cao, rất hiều đội nhóm đều quan tâm đến tinh thạch rực rỡ màu tím, vậy nên sau khi nghiên cứu thì chúng ta quyết định tạm thời từ bỏ nhiệm vụ. Đừng quên, vẫn còn một số người đang âm mưu đối phó với chúng ta trong ngục Đông.”
Phương Hằng sờ sờ cằm suy nghĩ một chút.
Chỉ cần nghe những gì Trịnh Vũ Bình vừa nói, độ khó của nhiệm vụ đương nhiên là cực cao.
Phương Hằng cảm thấy rằng hắn có thể đi đến phía dưới của Âm mạch để xem xét tình hình cụ thể.
Còn về việc di chuyển phân thân zombie và cốt hài hàn băng hơi phiền phức, có thể tạm thời để ở trong khe núi, tản ra khu vực phụ cận để diệt quái.
Nghĩ tới đây, Phương Hằng lại ngẩng đầu lên.
Thực cũng thật kì lạ, đã qua một khoảng thời gian như vậy rồi, sao mà còn chưa quét xong chút quái vật cuối cùng kia?
Nhìn kỹ vào trong khe núi, một khu vực rộng lớn phía sau toàn bộ khe núi đã hoàn toàn trống rỗng, nhưng vẫn có những oán linh hàn băng và sinh vật hài cốt không ngừng xuất hiện từ trong một thông đạo nào đó ở phía xa.
Phương Hằng tò mò, vì vậy hắn không khỏi đứng cả người dậy, đi qua hướng mà oán linh hàn băng và cốt hài hàn băng xuất hiện mà tìm kiếm.
Cách đó không xa là một cái miệng hang trên bức tường đá.
Thỉnh thoảng, cốt hài hàn băng lẻ tẻ lại chui ra khỏi cái miệng hang đó.
Phương Hằng nhíu mày, đi tới gần miệng hang, trong mắt hắn lóe lên một tia nghi hoặc.
Thấy vậy, Trịnh Vũ Bình dẫn những người khác đi theo.
Nhìn thấy Phương Hằng bày ra cái vẻ mặt nghi hoặc, hắn không khỏi tăng thêm mấy phần đề cao cảnh giác, lại nhìn về hướng miệng hang vài lần, thấp giọng hỏi Phương Hằng ở bên cạnh: “Phương Hằng, thế nào? Có chuyện gì à?”
Có gì đó không đúng lắm!
Phương Hằng cảm giác được cái gì, cứ nhìn chằm chằm vào bên trong hang động, hai mắt híp thành một cái khe.
Khí tức Thần Thánh?
Phương Hằng rất quen thuộc với khí tức Thần Thánh.
Rất chắc chắn.
Một dòng khí tức Thần Thánh mờ nhạt truyền ra từ sâu trong hang động.
Thật kỳ lạ, tại sao lại có một luồng khí tức Thần Thánh kỳ lạ phát ra từ miệng hang?
Hơn nữa còn có các sinh vật vong linh xuất hiện không ngừng từ đó mà ra?
“Hang động có chút kỳ quái, cẩn thận một chút, chúng ta đi vào xem sao.”
Vẻ mặt Trịnh Vũ Bình cũng nặng nề thêm mấy phần, ra hiệu đội ngũ đi theo sát.
“Ừm.”
Miệng hang rất nhỏ, nếu không phải dọn sạch các sinh vật vong linh trong toàn bộ khe núi thì rất khó mới phát hiện được.
Phương Hằng điều khiển Licker và cốt hài hàn băng dẫn đường, mọi người đều thận trọng đi theo phía sau và dò dẫm đi về phía trước.
Lúc đầu, miệng hanh nhỏ hẹp chỉ có thể cho một người lách thân vào.
Sau đó, lối đi ở phía trước dần dần được mở rộng ra, trước mặt cũng dần rộng mở hơn.
Các hang động được ngăn cách bởi những cột đá và tường đá, trông như chúng mở rộng theo mọi hướng.
Đột nhiên, mọi người cảm thấy một luồng hơi lạnh tập kích cơ thể họ.
Trên võng mạc của Phương Hằng lại hiện lên những lời nhắc trò chơi mới.
‘Nhắc nhở: Người chơi bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng ngục hàn băng cấp cao từ môi trường, độ mạnh tổng hợp linh hồn hiện tại của người chơi được xác định là cao hơn cấp S, người chơi miễn nhiễm với hiệu ứng tiêu cực này’.