Sau khi cảnh giác chờ đợi trong một tiếng đồng hồ, Khấu Minh nghe thấy tiếng đá vỡ rơi được truyền tới từ sâu trong lối đi bị đào phía trước.
“Đến rồi!”
Những người chơi xung quanh nghe thấy âm thanh đó liền hai mắt sáng lên, bọn họ ngay lập tức tập trung xung quanh đó.
“Nào, đi thôi.”
Phương Hằng quan sát ghi chép trò chơi, rồi dẫn đầu đi sâu vào lối đi mới đào được.
Sau khi đi sâu về phía trước được hơn mười mét dọc theo thông đạo, một hang động lớn hơn quả nhiên xuất hiện phía sau nó.
Phương Hằng vững chân bước vào trong đó.
Toàn bộ hang động không có lối vào, các bức tường xung quanh được bao phủ chi chít bởi các phù văn ấn kí tinh xảo.
Trịnh Vũ Bình đi theo Phương Hằng vào hang động, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Xem ra là đúng rồi. Khu vực này là một trong những lối vào Âm mạch. Phù văn đặc biệt trên các bức tường bao quanh đây có thể bù đắp một phần khí tức rò rỉ từ Âm mạch.”
Phương Hằng cũng quan sát phù văn, cau mày nói: “Ừm, phù văn ấn ký đặc biệt ấn thuộc về Thánh Đình.”
“Theo thông tin tư liệu có được từ cuộc điều tra của chúng ta, Thánh đình đã từng nghĩ đến việc phong ấn hoàn toàn các Âm mạch và thanh tẩy thế giới Punoze, nhưng sau đó hội Vong linh học đã can thiệp vào. Thánh đình dường như đã thất bại và hoàn toàn rời khỏi Punoze. Rốt cuộc cụ thể những chuyện gì đã xảy ra thì lại không rõ.”
Khấu Minh tìm được thứ gì đó, chỉ vào một góc hang nói: “Các ngươi nhìn cái kia xem, trên mặt đất ấy, đó là cái gì?”
Có một vòng tròn ở góc hang trông tương tự như ma pháp trận.
Lớp ngoài của vòng tròn được xỏ bằng một vòng đinh.
Phương Hằng chuyển sự chú ý của mình sang ma pháp trận.
Khí tức Thần Thánh mà lúc trước hắn cảm nhận được chính là thoát ra từ ma pháp trận này.
Nhưng cái thứ này rốt cuộc là cái gì?
“Hử? Cái này hình như là...”
Trịnh Vũ Bình cảm thấy có chút ấn tượng, vừa nói vừa đi từng bước tới gần ma pháp trận hơn.
Đột nhiên, chiếc đinh bạc cắm xuống đất liền lập lòe phát sáng, đồng thời phát ra âm thanh đôm đốp.
Trịnh Vũ Bình lập tức cảm thấy như mình bị điện giật vậy, vội vàng lui về phía sau hai bước.
“Giống như những gì ta nghĩ!”
Hai mắt Trịnh Vũ Bình sáng lên, quay đầu về phía Phương Hằng rồi nói: “Phương Hằng, chúng ta gặp được bảo vật rồi, đây đều là pháp khí mà Thánh Đình để lại, có năng lực khắc chế hệ vong linh cực lớn, nó cũng là thứ dùng để phong ấn thông đạo Âm mạch, hẳn là rất lâu trước đây Thánh Đình đã để lại!”
“Hửm?”
Phương Hằng cũng đi đến bên cạnh Trịnh Vũ Bình để quan sát kỹ hơn, hắn hỏi lại: “Vậy nên làm thế nào chúng ta mới có thể vào được Âm mạch? Phá hủy nó?”
Vừa dứt lời, nhắc nhở trò chơi liền xuất hiện trên võng mạc của Phương Hằng cũng như mọi người trong đội của Trịnh Vũ Bình.
‘Nhắc nhở: Nhóm người chơi đã kích hoạt một nhiệm vụ đặc biệt – pháp khí mà Thánh đình để lại’.
Tên nhiệm vụ: Pháp khí mà Thánh đình để lại.
Độ khó của nhiệm vụ: B.
Giải thích nhiệm vụ: Trong quá trình lịch luyện ở Ngục hàn băng, bạn đã phát hiện ra một pháp khí mà Thánh Đình đã để lại, pháp khí này có uy lực rất mạnh, hãy ghi lại vị trí của pháp khí này đồng thười quay về Pháo đài băng báo cáo với thành chủ.
Yêu cầu nhiệm vụ: Dẫn dắt đội của thành chủ trở lại đồng thời thu hồi các pháp khí do Thánh đình để lại.
Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm tích phân của nhiệm vụ (10W), độ thiện cảm của thành chủ thành vong linh, kích hoạt nhiệm vụ liên quan tiếp theo.
Hình phạt thất bại: Không có.
Sau khi đọc các nhắc nhở trò chơi, mắt Khấu Minh lập tức sáng lên.
Nhiệm vụ!
Còn có 100.000 điểm tích phân nhiệm vụ!
Phen này kiếm được bộn tiền rồi!
Khấu Minh hơi kích động nhìn hai người bọn Phương Hằng và Trịnh Vũ Bình.
Có Phương Hằng tham gia, phen này bọn họ lấy được một miếng tinh thạch màu cam cấp 6 cũng đều là chuyện nằm trong khả năng.
Trong lòng Trịnh Vũ Bình cũng cảm thấy vui mừng, không khỏi nhìn về phía Phương Hằng.
“Kiếm được, 100.000 điểm tích phân có thể đổi lấy năm miêng tinh thạch màu cam, còn có nhiệm vụ tiếp theo, còn có thể thu được càng nhiều điểm tích phân hơn.”
Phương Hằng liếc nhìn nhiệm vụ một cái, tâm tình cũng không có dao động là bao.
Lần này hắn tới đây là để lấy một miếng tinh thạch màu tím cao cấp nhất.
Phần thưởng như vậy có thể có cũng có thể không.
“Vậy nên chúng ta làm sao để đi vào được Âm mạch?”
“Trở về Pháo đài băng trước, đi tìm thành chủ thành vong linh để hoàn thành nhiệm vụ. Hắn sẽ phái người đi theo chúng ta xử lý phong ấn, sau khi xử lý xong, chúng ta liền có thể tìm được lối vào phía dưới bị pháp khí phong ấn. Hầu hết các nhiệm vụ tiếp theo sẽ liên quan đến địa điểm bên dưới.”
Phương Hằng vậy nghe thì không khỏi nhíu chặt lông mày.
Quá phức tạp.
Lại còn phải chạy đi chạy về.
Đi đi về về, thời gian thí luyện lần này của bọn họ có lẽ cũng sắp kết thúc rồi.
Kết quả thì tình huống tốt nhất cũng chỉ có thể nhận được một tinh thạch cấp 6?
Lỗ quá sao?
Dựa theo hiệu suất kiểu này thì khi nào mới thu được tinh thạch cấp 7 đây?
Khoảng thời gian giữa mỗi lần Ngục hàn băng mở phải đợi một tháng lận.
Phương Hằng tập trung ánh mắt vào một vòng đinh bạc trên mặt đất cách đó không xa, hỏi: “Vậy nên nếu như chúng ta có thể xử lý được hết mấy cái đinh này, cũng có thể đi vào Âm mạch xem sao à?”