Sau khi bị thu hút, các sinh vật vong linh dường như không thể cảm nhận được sự tồn tại của đội Ganno, vì vậy chúng đã tấn công đội buôn Ed trong thung lũng.
"Chiến thuật thật sự không tệ."
Phương Hằng sờ cằm, tán thưởng chiến thuật của đối phương, đồng thời trong lòng có chút tò mò.
Viên tinh thạch màu xanh lục trong tay Ganno kia đến tột cùng là thứ gì.
Lúc trước, nơi âm mạch dưới lòng đất, đoàn đội mà hắn đã gặp kia cũng có thể tạo ra kết giới để tránh khỏi công kích của sinh vật vong linh.
Cũng là dựa vào cái thứ... tinh thạch màu xanh lục kỳ lạ kia sao?
Không biết kết giới liệu có hiệu quả đối với tất cả các sinh vật vong linh hay không.
Giành một viên về để xem thử là tốt nhất.
Đã biết được cách bố trí chiến thuật của đối phương, đối phó lại là chuyện vô cùng đơn giản.
Sau khi Phương Hằng điều tra rõ ràng tình huống, liền thử thi triển triệu hoán thuật hài cốt vong linh ở cách đó không xa, triệu hồi ra một vài hài cốt hàn băng lẫn trong đám sinh vật vong linh bình thường, ngụy trang như là bị khí tức Thần Thánh hấp dẫn mà đến, mượn cơ hội để nhích tới gần.
Rất hiển nhiên, kết giới của đối phương chỉ có thể che giấu được hơi thở.
Đội buôn Kulodi làm sao có thể nghĩ tới việc sẽ có người lựa chọn điều khiển cốt hài hàn băng xen lẫn với vong linh bình thường, căn bản là chưa kịp chuẩn bị cách đối phó.
Đợi sau khi phát hiện ra nguy cơ thì cũng đã chậm rồi.
Dưới sự cố tình điều khiển của Phương Hằng, sau khi cốt hài hàn băng đơn giản nhẹ nhàng mà tiến vào kết giới, khiến cho cả đoàn đội vô cùng bất ngờ.
Lúc này, toàn bộ đoàn đội lập tức rối loạn.
Kulodi đã thử nghiệm vô số lần, vô số bài học kinh nghiệm từng trải qua nói cho bọn họ biết rằng đá phù văn tinh thạch linh hồn có thể che giấu cảm ứng của sinh vật vong linh, chỉ cần đứng ở bên trong kết giới nhất định sẽ được an toàn.
Nhưng hôm nay sao mà hết lần này tới lần khác đều mất hiệu lực vậy chứ?!
Ganno không ngừng thử kích phát hòn đá màu xanh lục trong tay, gấp đến nỗi mồ hôi trên trán chảy ròng ròng.
Không thể nào!
Tại sao lại không có hiệu quả chứ?
Lần này, nhân viên chiến đấu mà đội buôn Kulodi dẫn đến không tính là ít, nhưng đột nhiên phải đối mặt với một lượng lớn hài cốt hàn băng như vậy căn bản là không nổi, nhất thời lòng người rối loạn.
Lúc này, đoàn đội lâm vào hỗn loạn.
"Mau! Dừng ma pháp trận vận chuyển lại! Không được để đám sinh vật này đến gần thêm nữa! Ngươi nghe không hiểu sao! Mau lên!"
"Hiểu rồi!"
Dưới sự hỗn loạn, Ganno lại vội vàng ra lệnh cho đoàn đội phân ra một nhóm người, mau chóng chạy đi dừng ma pháp trận cỡ nhỏ cách đó không xa lại.
Đoàn người của đội buôn Rander đang bị vây ở chỗ sâu trong sơn cốc nhìn thấy đám người Ganno tự mình rối loạn trước thì nhất thời trên gương mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.
Gặp được đường sống trong cõi chết!
Còn có thể gặp được chuyện tốt như thế này sao?
Một gã quản lý đội buôn thấy thế liền vội vàng đề nghị: "Đội trưởng Wendy, đây là cơ hội rất tốt cho chúng ta, bọn họ đã tự mình rối loạn rồi, bây giờ thừa dịp này liều chết đánh cược một lần, chúng ta cứ xông lên đi, nói không chừng còn có thể mở ra một con đường máu để chạy trốn."
"Đợi chút đã!"
Wendy cực kỳ bình tĩnh, nàng quan sát toàn bộ chiến trường, vươn tay ra hiệu cho đoàn đội trước tiên không nên hành động thiếu suy nghĩ.
"Elisa, ngươi nhìn bầy hài cốt hàn băng kia xem, có phải rất kỳ lạ hay không?"
Elisa vốn đang chuẩn bị để chiến đấu, nghe vậy thì cũng bình tĩnh lại một chút, nhìn về phía bầy cốt hài hàn băng đang tấn công đoàn đội của Ganno ở đằng xa kia.
Kỳ lạ?
Sau khi cẩn thận quan sát, trong đôi mắt Elisa nhất thời lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên.
"Hả? Ánh mắt của bọn chúng... Là màu đỏ."
Trong phút chốc, trong đầu Elisa hiện lên một ý niệm, trên mặt nàng hiện ra vẻ không dám tin đối phương, nghiêng đầu nhìn về phía chị Wendy.
Wendy cũng nhìn về phía Elisa.
Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, hai miệng một lời: "Hài cốt triệu hoán thuật!"
Không sai! Là Phương Hằng!
Đám cốt hài hàn băng này rất có thể đều là do Phương Hằng đang âm thầm điều khiển!
Nhiều vậy luôn sao?!
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn Phương Hằng đã tinh thông hài cốt triệu hoán thuật, lại còn điều khiển được nhiều cốt hài hàn băng như vậy?!
Mặc dù cái suy đoán này cực kỳ vô lý, nhưng đã là lời giải thích hợp lý nhất mà Elisa có thể nghĩ đến rồi!
Elisa nhìn về phía nơi xa, trong lòng phấn chấn.
Nhất định là Phương Hằng đã thấy được tín hiệu cầu cứu mà bọn họ vừa phát ra lúc nãy, cho nên tới đây để hỗ trợ!
Chờ một chút.
Elisa nhìn đám cốt hài hàn băng kia, trong đôi mắt tràn ngập cảm giác không thể tin được.
Trước kia nàng cũng từng muốn học hài cốt triệu hoán thuật, tiếc rằng bởi vì điều kiện về kỹ năng học tập trước kia quá mức hà khắc nên đành buông xuôi.
Đầu tiên là phải đạt tới Vong linh học cao cấp, tiếp theo còn phải có cường độ linh hồn ban đầu siêu cao.
Nàng cảm giác cường độ vong linh của bản thân là hạng kém, cho dù học xong cũng chỉ lãng phí, nên mới đề nghị tặng cho Phương Hằng - người phù hợp hơn - xem như một món quà.
Thế nên...
Phương Hằng đã thăng lên Vong linh học cao cấp rồi sao?