Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2060 - Chương 2062 - Sợ Chết

Chương 2062 - Sợ chết
Chương 2062 - Sợ chết

"Quá đúng lúc luôn! Vô cùng cảm tạ, may mắn là có ngươi chạy tới để cứu bọn ta." sự chú ý của Elisa càng tập trung vào cốt hài hàn băng hơn, hỏi: "Phương Hằng, đám cốt hài hàn băng kia đều là do ngươi triệu hoán tới sao..."

"Ừm, phải cảm ơn sách kỹ năng của ngươi đó."

Phương Hằng gật đầu, khóe mắt liếc qua khu vực phía sau một cái, tiếp tục nói: "Bọn họ đã bị vây lại rồi, tạm thời không có thời gian đi đối phó chúng ta, ta dẫn các ngươi đi trước."

Mặc dù trong lòng đã sớm đoán được bảy tám phần, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Phương Hằng tới đây, trong lòng mọi người của đội buôn Rander đều cảm thấy vô cùng chấn động.

Hài cốt triệu hoán thuật kia mới tặng hắn được mấy ngày đâu chứ?

Thế mà đã học được đến trình độ này rồi?

"Được."

Wendy nhanh chóng tỉnh táo lại, rời mắt khỏi Phương Hằng và ra hiệu cho đoàn đội chuẩn bị rút lui.

"Nhanh, hành động, chúng ta chuẩn bị rút lui."

"Vâng!"

Thoát khỏi nguy hiểm, tất cả đoàn đội đều có phần kích động, lập tức hành động, giải tán đám sinh vật vong linh đang tụ tập xung quanh, thu dọn trang bị và vật liệu, chuẩn bị dập tắt đống lửa linh hồn.

Nhân thời gian mọi người đang chuẩn bị, Phương Hằng hướng về phía Wendy và Elisa gật đầu, nhỏ giọng nói: "Ta có chút chuyện muốn hỏi các ngươi."

Hai người Wendy gật đầu, đi theo Phương Hằng sang một bên.

Sau khi cẩn thận lắng nghe Phương Hằng tường thuật lại về những gì đã xảy ra ở sâu trong âm mạch, Wendy và Elisa nhìn nhau một cái.

"Những người mà ngươi nhìn chắc hẳn là đội buôn Kulodi và mấy đội buôn lớn."

Có thể xác định rằng mục tiêu của đội buôn Kulodi là khối tinh thạch linh hồn khổng lồ kia.

Hơn nữa, tảng đá đó còn có liên quan đến âm mạch của ngục hàn băng.

"Tảng đá này là do ông tổ để lại, vẫn luôn được cất giữ trên gác mái của nhà kho, kể từ sau khi ông tổ qua đời, gác mái đã bị phong tỏa hoàn toàn, vài tháng trước, nhà kho sắp bị phá bỏ và xây dựng lại, bọn ta mới bắt đầu dọn dẹp gác mái, phát hiện ra tảng đá và rất nhiều đồ vật cổ xưa khác ở bên trong."

Wendy mấp máy môi, hồi tưởng lại, nói: "Lúc trước có một số công hội muốn mua lại tảng đá với giá cao, lúc đó cảm thấy kỳ quái, nghi ngờ giá trị của tảng đá có thể không rõ ràng nên cũng không đồng ý, bây giờ nhìn lại chỉ sợ có liên quan đến âm mạch."

"Ừm."

Phương Hằng khẽ hừ một tiếng.

Nghĩ thầm thì ra là Wendy cũng không biết rõ về tảng đá và chức năng thực sự của nó.

Phương Hằng lại tiếp tục hỏi: "Cẩn thận nghĩ lại thử xem, thời điểm ngươi tìm được tảng đá, còn phát hiện cái gì khác không?"

“A, ta nhớ ra rồi!” Elisa vỗ tay một cái, nói: “Còn có một phiến đá, được đặt ở trong hộp chung với tảng đá kia, trên đó có một ít dấu vết của ma pháp trận, có phần cổ xưa, lúc ấy ta cũng không để ý lắm, loại ma pháp trận này cũng rất thông dụng, hiện tại phiến đá vẫn còn đang được cất giữ ở kho hàng mới, quay về là có thể tìm được."

Phương Hằng vò đầu bứt tóc.

Có chút rắc rối.

Ma pháp trận phía trên phiến đá kia có thể có liên quan đến âm mạch.

Thật không may, dưới tình huống như bây giờ thật sự không tiện để quay về xem xét.

"Phương Hằng, muốn biết tảng đá đó dùng như thế nào cũng không khó đâu."

Wendy nhìn đoàn đội của Ganno đang bị bao vây bởi đám hài cốt hàn băng, nhỏ giọng nói: "Vị thủ lĩnh kia chính là Ganno, đệ tử thế gia của đội buôn Kulodi, bình thường cách đối nhân xử thế cực kỳ phách lối, thực lực lại có hạn, nhưng hắn có một ưu điểm."

"Cái gì?"

"Hắn rất sợ chết, hẳn là có thể hỏi ra được cái gì đó từ trong miệng hắn."

"Tốt."

Phương Hằng nhìn Ganno đang bị mắc kẹt cách đó không xa, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Một kẻ sợ chết?

Thực sự là một ưu điểm.

Hai người dẫn đường của đội buôn đi tới, báo cáo: "Đội trưởng, đội ngũ đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể xuất phát."

Phương Hằng nhìn về phía Wendy và nói: "Được rồi, các ngươi mang viên đá linh hồn đi trước đi, đội buôn Kulodi liên hiệp với mấy đội buôn lớn để tấn công các ngươi, nghĩa là đều đã lật mặt hết rồi, tiếp tục ở lại ngục hàn băng đã không còn an toàn nữa, các ngươi rời khỏi ngục hàn băng đi, việc còn lại cứ giao hết cho ta."

"Được!"

Wendy quyết định dứt khoát, phất tay ra hiệu đoàn đội xuất phát, gật đầu nói: "Vậy ngươi cẩn thận đó."

Đưa mắt nhìn Wendy dẫn theo đoàn người của đội buôn mang theo viên đá linh hồn cỡ lớn rời đi trước một bước, Phương Hằng quay đầu lại, nhanh chóng tiếp cận đoàn đội của Ganno.

Lúc này, Ganno và nhóm hộ vệ mà hắn dẫn đến đang tập trung vây lại xung quanh ngọn lửa linh hồn đang cháy.

Ganno không ngừng cầu nguyện cho đám hài cốt hàn băng gần như đang nổi điên này nhanh chóng khôi phục lại như cũ, nhanh chóng bỏ đi, cách bọn họ càng xa càng tốt!

Nhưng lời cầu nguyện hầu như đã thất bại.

Cốt hài hàn băng không hề có ý định rời đi, ngược lại càng ngày càng nhiều hài cốt hướng về phía bọn họ mà chen chúc đi tới.

Mọi người trong đội buôn Kulodi không dám rời khỏi khu vực ngọn lửa linh hồn đang bùng cháy.

Một người tùy tùng đột nhiên chú ý tới cái gì đó, nhắc nhở: "Đại ca, bọn người của đội buôn Rander sắp bỏ chạy rồi."

Ganno cắn chặt hàm răng, một hồi lâu cũng không nói nên lời.

Động thái của đội buôn Rander lớn như vậy, lẽ nào hắn không nhìn thấy chứ?

Bình Luận (0)
Comment