Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2064 - Chương 2066 - Lợi Dụng (2)

Chương 2066 - Lợi dụng (2)
Chương 2066 - Lợi dụng (2)

Vừa rồi nó cũng không hề ẩn vào mu bàn tay của Ganno mà đã trực tiếp tiêu tan rồi.

Căn bản là không có tác dụng thực tế nào cả.

Bất quá Ganno sợ chết, Phương Hằng tin chắc rằng hắn sẽ không dám đánh cược.

Lại càng không cần phải nói, bây giờ Ganno cũng không có thời gian để đi tìm người xác định dấu ấn này là thật hay giả.

Trong âm mạch dưới lòng đất.

Sau khi Phương Hằng tham dự đội ngũ chi viện do Ganno dẫn đầu, họ cùng mang theo một viên tinh thạch linh hồn khổng lồ quay về âm mạch, sau khi vào sâu trong âm mạch, họ đến trước một bức tường.

Khoảng ba tiếng sau.

Thông đạo dưới âm mạch đã được dọn dẹp qua một lượt.

Nếu không e rằng đội ngũ của họ sẽ phải tốn nhiều thời gian hơn.

“Họ đang ở đằng sau hang động.”

Ganno cẩn thận liếc nhìn Phương Hằng đang đeo mặt nạ da người, sau đó hắn giơ tay chỉ vào bức tường bên phải, rồi khẽ giải thích với Phương Hằng: “Ở cửa vào đằng kia có một dấu vết, phải dùng đá phù văn đặc biệt mới có thể mở thông đạo.”

Lúc này Phương Hằng đã thay trang phục của vong linh học giả bình thường, đội mũ trùm, đóng giả thành chuyên gia được Ganno mời đến.

Cả đội ngũ, chỉ có mỗi Ganno biết thân phận thật sự của Phương Hằng.

“À, đá phù văn đâu? Mở cửa đi.”

Ganno rụt cổ, hắn phất tay về phía sau ra hiệu.

Một người trung niên tóc bạc trong đội ngũ đằng sau, vô cùng cẩn thận bước đến sau đó lắp một viên đá phù văn vào trong bức tường.

“Cạch cạch cạch…”

Bức tường phát ra tiếng động rất nhỏ, sau đó nó dịch chuyển sang bên phải, để lộ một thông đạo rất dài đằng sau.

Thông đạo sâu thăm thẳm và tối đen như mực, nếu nhìn bằng mắt thường thì hoàn toàn không thể thấy điểm cuối.

Bỗng nhiên Phương Hằng nheo mắt.

Khí tức Thần Thánh!

Ngay khi cửa thông đạo mở, một luồng khí tức Thần Thánh đằng sau toát ra.

Thật kỳ lạ, sao bên trong lại tỏa ra khí tức Thần Thánh?

Hơn nữa luồng sức mạnh thần thánh này còn mạnh hơn các pháp khí hệ thần thánh lúc trước rất nhiều.

Khi Phương Hằng vẫn còn đang ngẫm nghĩ, đội ngũ bắt đầu đi về phía trước.

Ganno nhìn Phương Hằng đang chần chừ, hắn đi đến cạnh, nói nhỏ: “Phương Hằng, chúng ta có thể đi được rồi.”

“Ừ.” Phương Hằng khẽ trả lời, rồi hỏi: “Ngươi có cảm nhận được không?”

“Cái gì?”

“Khí tức Thần Thánh.”

“Ồ, ngươi nói thứ đó sao?”

Ganno nhanh chóng phản ứng lại.

Từ sâu trong thông đạo tuôn trào khí tức Thần Thánh rất nồng, những người tu luyện vong linh học đều có thể cảm nhận được nó, chẳng qua họ không cảm nhận mãnh liệt được như Phương Hằng.

“Khí tức thần thánh phát ra từ cuối thông đạo, ta nghi có thể nó có liên quan đến nguồn gốc của âm mạch. Đây là lần đầu tiên chúng ta đến đây, cũng chưa từng đến chỗ sâu nhất nên không biết cụ thể tình hình bên trong.”

Ganno giải thích: “Đội ngũ của đội buôn đã đến trước, chắc bây giờ họ đang bị sinh vật tinh anh khổng lồ chắn đường. Giờ chúng ta nhanh đến tập hợp với họ.”

“Ừ.”

Phương Hằng trả lời, sau đó thầm nén sự nghi ngờ trong lòng, theo đội ngũ tiến về phía trước.

Hồn hỏa xanh lam chiếu sáng đường đi.

Lúc đầu thông đạo khá rộng lớn, tuy nhiên càng về sau nó càng chật hẹp, có thể dễ dàng nhận ra đã có người đào con đường này.

“Lần đầu chúng ta đến, thông đạo đã hoàn toàn sụp đổ, mất khoảng hơn nửa năm mới có thể khiến thông đạo thông suốt.”

Vì ảnh hưởng của khí tức âm mạch, nên bức tường hai bên vô cùng rắn chắc, mất rất lâu mới có thể đào được thông đạo này.

Khoảng hơn hai mươi phút sau, cuối cùng trước thông đạo cũng xuất hiện cửa ra.

Một đám người đang gtuj tập ngoài cửa, không biết đang bàn tán chuyện gì.

Phương Hằng dùng ánh mắt ra hiệu cho Ganno, sau đó lén lui ra đằng sau, lẩn vào trong đám người.

Ganno hít một hơi sâu, giả bộ chưa từng xảy ra chuyện gì, sau đó ra hiệu cho đội ngũ đằng sau đuổi kịp.

“Ganno, sao lại chậm thế?”

Đội buôn Kulodi và các đội buôn hợp tác cùng họ đã đợi ngoài cửa thông đạo một lúc lâu.

Người phụ trách của vài cửa hàng cũng tỏ ra khó chịu. Thấy Ganno lững thững đến muộn, giọng nói của họ tỏ ra trách móc.

Nghe vậy trong lòng Ganno càng cảm thấy tức giận, hắn bất giác nắm chặt tay.

Ai đã thề son sắt với hắn rằng Phương Hằng vẫn đang ở trong ngục hàn băng?

Nếu không phải vì tin tình báo ngu ngốc này sai, sao hắn lại bị Phương Hằng hại thảm như thế?

Bây giờ ngay cả mạng mình cũng đều bị người khác nắm giữ!

Ganno đang định cãi cọ mấy câu, cuối cùng lại liếc thấy mấy người Jacek, nỗi tức giận trong lòng hắn lập tức tan biến, trái lại chỉ còn lo lắng và bất an.

Jacek là một người rất quyền lực trong đội buôn Kulodi, hắn vô cùng có uy tín trong đội buôn.

Giống với lúc trước, lần đến âm mạch này cũng do hắn dẫn đầu.

Ganno lo lắng bước lên, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, hắn cười tỏ vẻ nịnh nọt, giải thích: “Trưởng lão, người của đội buôn Rander rất khó đối phó, chúng ta còn gặp Phương Hằng dẫn người đến chi viện nên tốn khá nhiều thời gian.”

Jacek nhíu mày.

Ganno trừng mắt nhìn mấy người của đội buôn đứng đằng sau Jacek, thừa cơ tố cáo trước: “Chính các ngươi! Tin tình báo các ngươi cung cấp có vấn đề! Hắn không ở trong ngục hàn băng! Không những vậy hắn còn đến giúp đội buôn Rander! Hắn ta còn có thể điều khiển một đám cốt hài băng, thiếu chút nữa ta đã phải bỏ mạng!”

Người đội buôn nghe vậy đương nhiên cảm thấy không hài lòng.

Từ sau khi đến ngục hàn băng, họ đã bắt đầu phái người theo dõi Phương Hằng từ đằng xa.

Bình Luận (0)
Comment