Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2067 - Chương 2069 - Thử

Chương 2069 - Thử
Chương 2069 - Thử

Sau khi hấp thụ, thanh kiếm khổng lồ cũng sẽ trở thành một đống sắt vụn.

Có điều oán linh hàn băng và cốt hài hàn băng lang thang ở gần đó hơi phiền phức.

Ngoài ra, Phương Hằng cũng rất tò mò với thứ bị phong ấn dưới thanh kiếm khổng lồ.

Nguồn gốc âm mạch?

Rốt cuộc đó là thứ gì?

Hắn có linh cảm thứ đó có thể phát động nhiệm vụ lớn.

“Ừ, ta nghĩ có thể thử xem sao.”

Jacek cũng chẳng quá hy vọng với Phương Hằng.

Chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy thanh kiếm khổng lồ có cấp rất cao, chỉ mỗi một vong linh học giả gà mờ học một ít thần thánh cũng có thể giải quyết được hay sao?

Chẳng lẽ là làm loạn?

Dù sao cũng chưa tìm thấy cách gì tốt hơn, cứ thử xem sao, nhân cơ hội xem thử phản ứng của thanh kiếm khổng lồ.

Jacek bàn bạc mấy câu với lão giả Ambyr vừa vẽ hoa văn lên viên đá linh hồn, sau đó nhìn về phía Phương Hằng.

“Được, chúng ta sẽ tìm cách chế tạo một lá chắn cứng rắn cho một người, ngươi tự đến đó xem thử đi.”

Nói xong, Jacek từ trong lòng ngực móc ra một quả linh hồn ngọc tinh triều Phương Hằng ném qua đi.

“Cầm cái này đi, chúng ta bắt đầu.”

“Vâng!”

Dưới sự chỉ huy của Ambyr, người trong đội buôn lại tạo thêm một lá chắn.

Mà đúng lúc này, dưới sự điều khiển của mọi người, trên người Phương Hằng xuất hiện một lá chắn riêng lẻ.

Phương Hằng cũng truyền tinh thần lực vào tinh ngọc linh hồn, phóng thêm hai lớp lá chắn.

Ambyr chỉ vào Phương Hằng nói: “Bắt đầu đi.”

“Ừ.”

Nhìn Phương Hằng từng bước đến gần thanh kiếm khổng lồ hệ thần thánh ở trung tâm, tất cả mọi người đều cảm thấy lo lắng.

Mà người lo lắng nhất không phải là Phương Hằng, mà là Ganno.

Ganno nhìn chằm chằm từng hành động cử chỉ của Phương Hằng, trái tim đập loạn, thầm cầu nguyện tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.

Bị dao động thánh quang hấp dẫn, đa số các vong linh cao giai đều tụ tập bên dưới thánh quang của thanh kiếm khổng lồ.

Hơn nữa vì có tận hai lá chắn bảo vệ nên chúng coi như không nhìn thấy Phương Hằng.

Thấy vậy Phương Hằng khẽ thở phào, hắn vẫn duy trì hình dạng vong linh học, từ từ len vào khe hở giữ những sinh vật vong linh.

Đã đến chỗ khó khăn nhất!

Hầu hết các sinh vật vong linh tinh anh và cấp thủ lĩnh đều tụ tập ở đây.

Nếu không cẩn thận gây kích động cho những thứ này, thậm chí hắn có thể bị hạ gục trong nháy mắt.

May mà, giữa các sinh vật vong linh vẫn có khe hở.

Phương Hằng bước cẩn thận về phía trước, vòng qua những sinh vật đông đúc, đến chỗ thánh quang dao động.

Vù!

Ánh sáng thần thánh lung linh!

Phương Hằng tắt hình dạng thần thánh, nhẹ nhàng bước vào vùng cấm của các vong linh!

“Thành công rồi!”

“Hay lắm!”

Thấy Phương Hằng đi xuyên qua ánh sáng của thanh kiếm khổng lồ mà đi tiếp về phía trước, mọi người đều thầm gật đầu, gương mặt tỏ vẻ vui mừng.

Đúng là sức mạnh hệ thần thánh.

Ngay cả oán linh hàn băng cũng không thể đến gần thanh kiếm khổng lồ ở trung tâm, thế nhưng Phương Hằng lại có thể băng qua dao động của thánh quang.

“Làm tốt lắm.”

Jacek không ngờ Phương Hằng đúng là có thể làm được, hắn nhíu mày, liếc nhìn Ganno bằng ánh mắt tán thưởng.

“Cảm, cảm ơn trưởng lão.”

Nếu là lúc bình thường, khi được Jacek khen ngợi, Ganno cũng phải vui đến mấy ngày.

Nhưng bây giờ Ganno chẳng cảm thấy vui, hắn cố duy trị nụ cười cứng đờ trên gương mặt.

Trái lại hắn càng lúc càng có linh cảm bất an.

Phương Hằng vừa đến gần thanh kiếm khổng lồ, vừa cẩn thận quan sát xung quanh.

Mặt đất bị thanh kiếm khổng lồ đâm một lỗ thủng rất lớn, sau khoảng hai mét xuống đất.

Hơi thở lạnh như băng liên tục tràn ra từ cái lỗ dưới đất!

Nó vô cùng lạnh lẽo còn ẩn chứa cả hơi thở vong linh.

Ngay khi hơi thở vong linh tràn ra, chỉ trong nháy mắt nó đã bị thanh kiếm khổng lồ tinh lọc sạch sẽ, chỉ còn sót loại hơi thở lạnh như băng lại.

Nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy băng sương đã che kín lỗ hổng lớn kia.

Đúng vậy.

Sức mạnh có thể đóng băng linh hồn xuất phát từ lỗ hổng này.

Thấy Phương Hằng thành công đến gần, ánh mắt người trong đội buôn đều tỏ ra phấn khích, một người trong đó còn nói to: “Tiểu huynh đệ, có thể nghĩ cách lấy hài cốt của tổ tiên thành chủ trước không?”

Phương Hằng lại quay đầu nhìn sang bên phải.

Rất nhiều hài cốt ngổn ngang dưới mặt đất.

Bị ảnh hưởng bởi hơi thở lạnh như băng, nên trên những hài cốt này cũng bị bám một lớp băng mỏng.

Trong đó cái xác được cho là hài cốt của tổ tiên thành chủ Sương Bạch nằm ở gần thanh kiếm khổng lồ.

“Ừ, để ta thử xem.”

Phương Hằng trả lời, sau đó thử đi về phía hài cốt đằng trước.

“Roẹt!”

Vừa mới bước thêm mấy bước, Phương Hằng bỗng nhíu mày, tay rụt lại như bị điện giật.

Cái gì!

Xung quanh thanh kiếm khổng lồ bỗng lóe lên ánh sáng chói lọi, chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy ánh điện màu vàng kim chớp giật!

Keng…!

Lá chắn vàng kim lóe sáng!

Một khí tức Thần Thánh tuôn trào từ trong thanh kiếm khổng lồ!

Khí tức Thần Thánh này tấn công những sinh vật vong linh tụ tập xung quanh, đồng thời khiến chúng bị đông cứng, sau đó cố gắng đẩy chúng về phía sau!

“Không xong rồi! Cẩn thận!!”

Thấy vậy sắc mặt của người trong đội buôn thay đổi.

“Phóng cái chắn!”

Rầm!

Ầm ầm ầm!!

Hơn mười vách tường hài cốt mọc lên.

Ngoài ra còn có một lá chắn tối màu!

Chỉ trong nháy mắt khí tức Thần Thánh tuôn trào đập vỡ mười mấy vách tường hài cốt, cuối cùng lá chắn mà người trong đội buôn bắt tay chế tạo cũng nổ tung.

“Phù…”

Bình Luận (0)
Comment