Nhờ vào chỗ thuốc, Phương Hằng có thể kiên trì một đoạn thời gian rất dài.
Nhưng thời gian dài, người chơi sẽ xuất hiện tính kháng thuốc, đến lúc đó hoàn toàn chống chịu không nổi!
Tên Phương Hằng kia...
Thực lực mạnh đến đáng sợ, chỉ là cứ thích chui vào mấy nơi nguy hiểm.
Không thể để hắn xảy ra chuyện!
Trước mắt chỉ có một cách.
Đi tìm lão đội trưởng giúp đỡ.
Cũng chỉ có đội trưởng mới có năng lực đưa Phương Hằng từ nơi đó ra ngoài.
...
Thế giới hiện thực.
Hội nghiên cứu vong linh học.
"Vù!"
Trong phòng, một ma pháp trận màu vàng sậm xuất hiện trên mặt đất.
Vù...
Tia sáng nhanh chóng toả ra, thân hình Phương Hằng xuất hiện bên trong ma pháp trận.
"Phù!"
Phương Hằng nặng nề thở ra một hơi, sương lạnh ngưng kết trên người nhanh chóng tan ra.
Sau khi ngày đi săn kết thúc, debuff trong ngục hàn băng mạnh thêm, lượng lớn khí lạnh lạnh lẽo tuôn ra từ trong khe hở trước cự kiếm, Phương Hằng ở lại nơi đó mỗi giây sẽ chịu phải lượng lớn sát thương nhất định.
Tuy rằng nói dựa vào hiệu quả thể bất tử có thể chịu đựng, nhưng Phương Hằng vẫn sẽ cảm thấy đau.
Hơn nữa còn là loại đau đớn lạnh thấu xương.
Khí tức hàn băng thậm chí còn có tinh thể băng bám bên ngoài cơ thể.
Một khi dừng tại một chỗ mấy phút, trên người sẽ xuất hiện tinh thể băng, ngay cả hành động cũng gặp trở ngại.
Đành chịu, Phương Hằng cũng không phải kẻ thích bị ngược, sau khi cưỡng ép chống đỡ một lúc phát hiện không có phương án giải quyết tốt bèn lựa chọn offline.
Phương Hằng nhanh chóng suy nghĩ một chốc.
Trong trò chơi tạm thời bị nhốt bên trong ngục hàn băng ngược lại không tính là nguy hiểm, có điều bên phía vùng đất Man tộc hơi phiền toái chút.
Có Liên bang Thánh đình liên hợp khu Bắc ở một bên nhìn chằm chằm.
Để cho an toàn tốt nhất vẫn nên nghĩ cách mau chóng thoát ra từ chỗ đó.
Thoát ra không được cũng hết cách, chỉ đành trở về nghĩ cách mua tinh thạch rực rỡ từ phương diện khác.
Đúng rồi, tính ra, tối hôm qua Dicky đạo sư đã hoàn thành bế quan.
Dicky đạo sư kinh nghiệm phong phú, nhất định có thể đưa ra một vài sáng kiến cho bản thân.
Trước tiên đi tìm thầy Dicky hỏi xem tình hình!
Đưa ra quyết định, Phương Hằng mang mũ và mặt nạ vào, vội vội vàng vàng đi tìm thầy Dicky.
Dù sao trong trò chơi hắn vẫn còn ở tình trạng bị nhốt trong ngục hàn băng.
Phương thức ra vào trò chơi đặc thù là bí mật của Phương Hằng.
Cố gắng giấu đi.
...
Tối qua Dicky đạo sư vừa mới kết thúc bế quan.
Ngày thứ hai sau khi bế quan, đám học viên đến tìm đạo sư liền xếp thành hàng dài.
Thời gian dài như vậy, rất nhiều học viên gặp phải không ít đề khó khi tu luyện muốn thỉnh giáo.
Một khi người nhiều, thì xếp thành hàng dài.
Trừ những thứ này ra, còn có rất nhiều việc vặt của hiệp hội chờ Dicky đạo sư xử lý.
Nhìn thị giả vong linh dẫn theo một học giả dọc đường chen hàng chạy đi gặp đạo sư đầu tiên, đám học viên không khỏi nhao nhao nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Có thể có loại đặc quyền này cũng chỉ có đệ tử đặc biệt của đạo sư mới có thể hưởng.
Thư phòng.
Dicky đang nằm trên ghế gỗ lim dim.
Công văn tích luỹ nhiều ngày, hắn xem thấy hơi mệt.
"Mời vào."
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Dicky tỉnh táo lại chút, ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài cửa.
Mặc dù trên mặt Phương Hằng đeo mặt nạ, Dicky ngay lập tức cảm nhận được khí tức của hắn.
Thấy Phương Hằng đến tìm hắn, tâm trạng Dicky cũng nhất thời tốt hơn không ít.
"Phương Hằng, ngươi tới thật đúng lúc, hôm qua ta còn cùng với mấy lão già nhắc tới ngươi..."
Chợt, Dicky nhíu mày.
Khoảnh khắc cảm giác được khí tức vong linh của Phương Hằng, ánh mắt của Dicky liền không dời đi.
Hắn gắt gao nhìn Phương Hằng, trên mặt nhanh chóng bị sự vui mừng che lấp.
Vong linh học! Cao cấp!
Thời gian ngắn ngủi một tháng, hắn đã thăng cấp đến Vong linh học cao cấp!
Cái này cũng có nghĩa là cường độ linh hồn sơ khai của Phương Hằng chắc chắn không thấp!
Thiên tài!
Hắn vẫn luôn không nhìn nhầm, Phương Hằng chính là thiên tài tu luyện Vong linh học!
Ha ha ha ha!
Tốt! Quá tốt rồi!
Mấy cái này đám lão già kia phải ghen tị chết với hắn rồi!
Nụ cười trên mặt của Dicky càng sâu hơn mấy phần.
Phương Hằng cung kính gật đầu, "Thầy."
"Lại đây lại đây, ngồi xuống nói chuyện."
Dicky nhiệt tình mời Phương Hằng ngồi xuống, mỉm cười gật đầu nói: "Ta nghe nói ngươi đến Punoze, sao rồi? Ở bên đó vẫn tốt chứ? Nhìn bộ dạng của ngươi chắc là đã thuận lợi hoàn thành tu luyện."
"Ừ, khoảng thời gian trước vừa mới đi, lúc bắt đầu vẫn ổn, cũng thuận lợi thông qua tu luyện, có điều trước đó gặp chút phiền toái."
Phương Hằng gật đầu, kể lại hết chuyện bị nhốt trong ngục hàn băng.
Nghe Phương Hằng chậm rãi thuật lại mọi chuyện, sắc mặt Dicky dần dần trở nên nghiêm trọng.
Cho đến khi nghe xong toàn bộ sự việc, biết được Phương Hằng tạm thời bị nhốt trong trò chơi, Dicky không khỏi trầm ngâm.
"Phương Hằng, chuyện liên quan tới ngục hàn băng ta cũng từng nghe nói một ít, trước kia Thánh đình muốn phong ấn hoàn toàn ngọn nguồn âm mạch, không nghĩ tới đến phút cuối vẫn phải chịu chút thiệt."
"Đạo sư, ngọn nguồn âm mạch rốt cuộc là cái gì?"
"Là một oán linh cực khó đối phó, đừng hỏi nữa, người đó tạm thời vẫn không phải là người ngươi có thể đối phó được." Dicky khoát khoát tay, "Về phần làm sao thoát ra ta có thể giúp ngươi đi hỏi, mượn một vài đạo cụ về đây không thành vấn đề, chẳng qua ta càng hy vọng ngươi có thể thử dựa vào chính năng lực của mình để thoát ra, nếu như vẫn không được, thì cứ đến tìm ta."
"Cảm ơn thầy."