Bộc phát cấm chế thậm chí có nguy cơ cao ảnh hưởng đến sự an toàn của Thánh nữ.
Nhưng vậy thì đã sao?
Robbien nhìn thấy Phương Hằng bị đánh bay ra ngoài, trong lòng tràn ngập cảm giác hả dạ như báo được đại thù.
Thậm chí hắn còn chứng kiến mặt nạ da người đang dần dầnn bị hòa tan trên mặt Phương Hằng.
Robbien nhìn chằm chằm Phương Hằng, muốn nhìn rõ xem rốt cuộc sau lớp mặt nạ kia là khuôn mặt như thế nào.
Hả?!
Gì vậy?
Robbien lập tức cau mày.
Hắn phát hiện Phương Hằng vừa mới bị bay ra bên ngoài đã thử cố gắng điều chỉnh thân hình giữa không trung, sau đó một tay che mặt, tay phải chạm vào mặt dây chuyền trước ngực.
Làm sao có thể chứ?
Tại sao hắn còn có thể phản kháng được?
Trong lòng Robbien thoáng kinh ngạc, ánh mắt tràn đầy sự khó tin.
Phù văn cấm chế hiệu quả mạnh đã là chú văn cấm chế cường đại nhất của hắn, phải mất mấy tháng cực lực hoàn thành một vòng nhiệm vụ lớn mới thu thập được!
Kích hoạt hiệu quả phù văn nổ ở khoảng cách gần như vậy đã đạt tới uy lực tuyệt đối rồi.
Không thể trực tiếp giết chết hắn thì thôi đi, nhưng mà chồng chất nhiều mặt trái hiệu quả như vậy, làm sao mà hắn có thể nhanh chóng khôi phục như thế?
Đây là một tên tu luyện pháp hệ Vong linh học sao?
Robbien ngạc nhiên nghi ngờ.
Biết rằng Phương Hằng có thể triệu hoán số lượng lớn sinh vật hài cốt, Robbien vốn đã coi hắn là một người chơi chuyên nghiệp pháp hệ Vong linh học rồi.
“Thốc!”
Chỉ vài giây sau, bên trong mặt dây chuyền của Phương Hằng lần nữa tràn ra khí tức thế giới chết màu đen nồng đậm, bao phủ xung quanh vào một mảnh hắc ám!
Trong mắt Robbien lại một lần nữa mất đi vị trí của Phương Hằng.
“Chết tiệt! Ngăn hắn lại! Mau ngăn hắn lại!”
Robbien sắp tức điên lên rồi, lớn tiếng hét lên mặt đồng đội cố gắng ngăn cản Phương Hằng lại.
Cho dù trước mắt bị bao phủ bởi một vùng khí tức thế giới chết màu đen nhưng Robbien có thể dự cảm rõ ràng Phương Hằng đang có ý đồ cướp đoạt quan tài Thánh nữ!
Nhưng mà lần này hắn căn bản không nghĩ tới sẽ tham gia vào cuộc chiến giữa Thánh đình và Vong linh, thủ hạ mang tới đều không có trình độ cao, chống lại số lượng lớn cốt hài hàn băng cấp bậc tinh anh đã giật gấu bá vai nhau, vốn dĩ không có thời gian quay qua đối phó với Phương Hằng.
Đáng chết!
Robbien chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn bóng người quen thuộc kia lần thứ hai thoát ra từ bên trong khí tức thế giới chết, lần thứ hai đưa Viona nhanh chóng rời đi!
Hắn muốn đuổi theo nhưng lại bị ba tên cốt hài hàn băng tinh anh từ trong hắc ám đi ra chặn đường.
“Vong linh chết tiệt này!”
Một mình Robbien không thể tiêu diệt cốt hài hàn băng tinh anh trong thời gian ngắn được.
Robbien chỉ huy đoàn đội Liên bang nhiều lần chém giết với cốt hài hàn băng trên đường đi, đừng nói là dẹp, đôi khi còn rơi vào thế hạ phong.
Mất đến nửa ngày mới có thể dần dần kiểm soát được cục diện.
Đợi đến lúc bọn họ có thời gian để ý đến quan tài thì Phương Hằng đã mang theo Viona cùng biến mất không còn dấu vết gì rồi!
“Robbien!”
Phía sau, Rivela dẫn theo tiểu đội các người chơi vong linh học ở phía sau nhanh chóng đuổi về phía bọn họ.
Nhìn thấy nhóm người Robbien đang chiến đấu với cốt hài vong linh, trong lòng cũng có chút ngoài dự liệu.
Vốn tưởng rằng một nhóm đoàn đội Liên bang sau khi mang Viona đi thì đã chuẩn bị sẵn đường rút lui, không ngờ nhanh như vậy đã bị hắn đuổi kịp rồi?
“Đứng lại!”
Ánh mắt Rivela lóe lên tia vui mừng, nhanh chóng dẫn người đuổi theo, bao quanh đám người Liên bang và cốt hài hàn băng tinh anh ở bên trong.
Hắn cũng không vào đánh ngay lập tức mà là nhanh chóng nhìn lướt qua một vùng chiến trường tán loạn.
Bên trong chiến trường không có bóng dáng của Viona.
Quan tài vỡ tan rồi?
Trong lòng Rivela cực kỳ khó chịu, hỏi: “Viona đâu?”
Nghe nhắc đến tên Viona, Robbien càng muốn tức giận đến thổ huyết.
“Không phải ta đã nói rồi sao! Bị người khác cướp đi rồi! Còn không mau giúp đỡ!”
Cướp đi?
Rivela lập tức nổi giận đùng đùng.
Lại bị cướp đi có phải không?
Đã là lần thứ mấy rồi?
Tự biên tự diễn thì cũng có giới hạn thôi chứ!
Thật sự coi tất cả bọn họ đều là đồ ngu hay sao?
Robbien nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Rivela, trong lòng đầy bụng tức giận không chỗ phát tiết, nghiêm giọng nói: “Mở to con mắt của ngươi ra mà nhìn! Viona ở đây không có tác dụng gì! Ngươi không nhìn thấy sao!”
Thấy Robbien kiêu ngạo phách lối như thế này, Rivela cố nén lửa giận, thấp giọng nói: “Nếu như đã tìm thấy Viona, tại sao ngươi không sớm nói cho ta biết?”
Robbien cười nhạt một tiếng: “Ta còn cần phải giải thích với ngươi sao?”
“Ha, đi!”
Lưu lại tại chỗ dây dưa với bọn người Robbien và cốt hài hàn băng tinh anh, Rivela phất tay ra hiệu cho đám người lập tức đuổi tới phía trước.
Về cơ bản hắn có thể xác định được là Robbien đã tự biên tự diễn ra một màn này.
Robbien đã âm thầm để người đưa Viona đi còn hắn lại tự mình lưu lại để kéo chậm bước tiến của bọn họ.
Quả thực là đáng hận!
Đuổi theo!
Cho dù hi vọng đã là cực kỳ xa vời nhưng chỉ cần truy đuổi thì nhất định sẽ có cơ hội.
Đuổi theo có thể sẽ tìm được Viona!
…
Cách đó không xa, Phương Hằng cõng theo Viona trên lưng chạy như bay ở ngoài thành, đồng thời kiểm tra mấy cái debuff treo trên thân người.