Không thể để hắn xảy ra chuyện gì được!
"Được, ta biết rồi, ta sẽ lập tức qua đó."
Vội vã đăng nhập vào vào trò chơi, Nguyễn Tử Doanh ngay lập tức chạy tới cục cảnh sát để kiếm người.
Lúc này, Phương Hằng đang ở cục cảnh sát, phối hợp điều tra với Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học.
"Nổ rồi?"
Nhân viên cảnh sát già dày dạn kinh nghiệm nghiêng nghiêng đầu, viết viết vẽ vẽ trên bản ghi chép, "Vậy là trước khi xảy ra vụ nổ, ngươi đang tiến hành tu luyện Tự nhiên học? Ngươi lẻn vào từ khi nào?"
"Nói lại lần nữa là ta không có lẻn vào, là chủ nhân của biệt thự cho ta mượn ở tạm."
"Ừm, trước vụ nổ không có bất kỳ dị thường nào sao? Một chút xíu dị thường cũng không có hả?"
"Không có, đêm hôm khuya khoắt, ta ở trong phòng tu luyện Tự nhiên học, đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ lớn, thứ đó vô cùng không ổn định, ta cảm thấy không ổn, vì lo lắng an toàn nên ta rời khỏi biệt thự."
Người mới bên cạnh nhân viên cảnh sát già tỉ mỉ ghi chép lại từng lời từng chữ mà Phương Hằng nói.
Từ dấu vết để lại tại hiện trường mà phán đoán, vụ nổ này không hề đơn giản, có sự tồn tại của phản ứng Thần bí học cực cao.
Vụ nổ dữ dội đến mức ngay cả khu vực thành thị cũng cảm nhận được rõ ràng sự chấn động kia.
Ban chấp hành điều tra Thần bí học chạy tới hiện trường đầu tiên, tiến hành một cuộc điều tra ngay trong đêm.
Nhóm nhân viên cảnh sát đầu tiên chạy tới hiện trường đã phát hiện Phương Hằng có hành động đáng ngờ tại hiện trường.
Một vụ nổ lớn như vậy nhưng Phương Hằng lại không có bất kỳ dấu hiệu thương tích nào trên cơ thể.
Không thể không khiến người ta nghi ngờ.
Lúc đầu Phương Hằng cũng rất hoang mang.
Khi hắn vừa online lần nữa, liền thấy được căn biệt thự đã bị nổ tung thành từng mảnh và cảnh sát điên cuồng xông tới từ bốn phương tám hướng.
Sau đó, hắn bị đưa đến cục cảnh sát để tiến hành điều tra.
Ban đầu, Phương Hằng cũng từng định trốn đi rồi.
Nhưng tiếc là cảnh sát dường như đã khóa hắn lại ngay khi đó.
Phương Hằng nghĩ về cái thế giới này, hắn thực sự không làm việc gì trái với lương tâm, nhưng nếu chạy trốn thì lại có cảm giác như có tật giật mình.
Cho nên dứt khoát đi theo cảnh sát, cùng nhau trở về hỗ trợ điều tra.
Nhưng hết lần này tới lần khác, các nhân viên điều tra cứ hỏi đi hỏi lại một vấn đề nhiều lần, chi tiết nào cũng có, khiến Phương Hằng có cảm giác bên kia đang kéo dài thời gian.
"Đùng đùng đùng..."
Cửa phòng thẩm vấn bị ai đó gõ ầm ĩ.
"Trưởng quan!"
Hai gã nhân viên thẩm vấn vừa thấy người kia liền đứng bật dậy chào hỏi.
Đan Phúc Tài để hai chòm râu và kiểu tóc Địa Trung Hải, mặt mũi nghiêm túc lại có thêm vài phần hứng thú.
"Hai vị đồng chí cực khổ rồi, kẻ tình nghi này có liên quan đến vụ án, ta cần phải dẫn đi trước, đội bảy sẽ tiến hành điều tra những sự kiện tiếp theo, hồ sơ sẽ được chuyển giao vào ngày mai, đây là thủ tục thay đổi vị trí."
"Vâng! Trưởng quan!"
Đan Phúc Tài nhìn qua Phương Hằng, chép miệng, "Đi thôi."
...
Rời khỏi phòng thẩm vấn, Đan Phúc Tài mới hạ giọng, thì thầm với âm lượng chỉ có Phương Hằng mới có thể nghe thấy: "Ta là Đan Phúc Tài, từ từ sẽ dẫn ngươi đến gặp Nguyễn Tử Doanh, bất kể có xảy ra chuyện gì cũng đừng nói chuyện."
Trong lòng Phương Hằng khẽ động.
Cuối cùng cũng chờ được cứu binh!
Suốt đường đi không nói chuyện, Đan Phúc Tài dẫn Phương Hằng đến phòng tài liệu trước một chuyến, lấy theo mấy phần tài liệu, ký tên vào giấy tờ, lúc này mới rời khỏi cơ quan điều tra.
Phương Hằng đi theo Đan Phúc Tài, ngồi lên một chiếc xe công vụ màu đen đậu bên ngoài cơ quan điều tra.
Nguyễn Tử Doanh đang ngồi ở ghế sau, kéo cửa sổ xe xuống, giơ tay ra hiệu với Phương Hằng.
"Ngươi không sao chứ? Không có xảy ra xung đột gì với bọn họ chứ?"
Phương Hằng nhún vai nói: "Không có, như ngươi nói, cố gắng không để xảy ra xung đột."
"Phù, vậy thì tốt."
Nguyễn Tử Doanh vỗ vỗ ngực, cả người đều thở phào nhẹ nhõm.
Đan Phúc Tài ngồi trở lại ghế lái, dập tàn thuốc trong tay ném ra ngoài qua cửa sổ đang mở, hỏi: "Ở đây không có người ngoài, nói một chút đi, nổ lớn như vậy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Trong lòng Phương Hằng tự nhủ ta cũng không biết.
Tại sao lại nổ chứ?
Hắn nhìn về phía Nguyễn Tử Doanh đang ngồi bên cạnh mình.
"Giới thiệu một chút, vị này là Đan Phúc Tài, điều tra viên cấp đặc biệt của Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học, có thẩm quyền điều tra độc lập, là người bản xứ, cũng là cấp trên của ta, có thể tin tưởng được."
Hả?
Phương Hằng nhìn Nguyễn Tử Doanh.
Cấp trên là ý gì?
Nguyễn Tử Doanh ho nhẹ một tiếng, giải thích nói: "Ta là đặc công của hắn."
Đặc công?
Hiểu rồi, là nội gián chứ gì?
Sao mà làm như phim chiến tranh tình báo vậy.
Trong lòng Phương Hằng càng cảm thấy kỳ quái.
Đan Phúc Tài mở túi tài liệu vừa lấy lúc nãy ra tìm kiếm, sau đó nói: "Trong đống đổ nát của biệt thự ở vùng ngoại ô, đã điều tra ra được phản ứng năng lượng cao hơn cấp độ A, đội bảy của bọn ta đã tiếp nhận điều tra chi tiết về vấn đề này, vì vậy cứ nói cho ta biết một chút đi, chính xác thì đã xảy ra chuyện gì?"
Thấy Nguyễn Tử Doanh gật đầu với mình, Phương Hằng cũng giải thích đại khái.