Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2138 - Chương 2140 - Mục Tiêu

Chương 2140 - Mục tiêu
Chương 2140 - Mục tiêu

Không quá khó tìm!

Rời khỏi ngục giam, Phương Hằng nhanh chóng hóa thân thành hình thái con dơi, bay thẳng vào không trung.

Nửa canh giờ sau, trong hình thái con dơi, Phương Hằng bay vào trung tâm thành phố.

Cả thành phố đã rơi vào hỗn loạn, Phương Hằng có thể nghe được tin tức trên TV quảng bá phát hình thành thị đang rơi vào trạng thái khẩn cấp, chính phủ hô hào đám dân thành thị ngay lập tức trở về nơi tị nạn, không nên ra khỏi nhà trước khi kết thúc sự việc.

Có thể nhìn thấy một vài đọa lạc giả đang ở trên đường và những chiếc xe cảnh sát cứu viện lao vùn vụt.

Trên đường, ngẫu nhiên chọn ra một người dân để hỏi xem phòng triển lãm ở chỗ nào, Phương Hằng nhanh chóng định vị được vị trí của phòng triển lãm.

Rất nhanh, Phương Hằng từ trạng thái bay khôi phục thành hình người, đứng vững ở bên ngoài phòng triển lãm của thành phố.

Diện tích của phòng triển lãm rất lớn, bên trong chia làm nhiều khu vực, khu vườn trưng bày thực vật tại khu vực nào đó ở phòng triển lãm.

Từ bên ngoài nhìn vào, toàn bộ phòng trưng bày giống như đã trải qua một trận đại nạn.

Phương Hằng đang định bước vào phòng triển lãm để tìm kiếm vị trí của khu trưng bày thực vật, đột nhiên dưới chân hắn lóe lên từng vòng ma pháp trận.

Cùng với những tiếng kêu rên, các phân thân zombie hiển lộ ra thân hình từ bên trong các vòng ma pháp trận.

Trước đó, tất cả các phân thân zombie đều chết trong vụ nổ ở biệt thự, cho bên phần lớn phân thân zombie gần như phục sinh cùng một lúc.

A?

Trong lòng Phương Hằng hơi động.

Các phân thân zombie cũng có kèm theo hiệu quả của hủ hóa giống như hắn?

Hơn nữa còn có thể điều khiển được!

Phương Hằng thử một chút, phát hiện trạng thái của phân thân zombie đồng nhất hoạt động với bản thể hắn.

Một khi bản thể rời khỏi trạng thái hủ hóa, phân thân zombie cũng theo đó rời khỏi trạng thái hủ hóa, những bướu thịt hình dạng quỷ dị trên cơ thể dần dần mất đi, mà khi Phương Hằng chủ động tiến vào trạng thái hủ hóa thì trên thân các phân thân zombie cũng mọc ra những áo giáp u bướu đầy râu thịt như thế.

“Thật thú vị…”

Phương Hằng tử mình lẩm bẩm mấy câu.

Cho dù hắn trước nay vẫn chưa hiểu hủ hóa rốt cuộc là cái quỷ gì nhưng bây giờ cũng không có quan tâm nhiều được vậy nữa.

Mấu chốt ở đây là dáng vẻ của phân thân zombie sau khi hủ hóa cũng không khác mấy so với những đọa lạc giả khác khi hủ hóa!

Có thể trở thành một hiệu quả ngụy trang tốt hơn nhiều!

Phương Hằng nhìn lướt qua hơn năm trăm tên phân thân zombie ở sau lưng, chỉ huy đi về phía bên trong khu vườn.

Đầu tiên phải xác định được vị trí chính xác của cây sa mộc Phượng Minh cấp S.

Phương Hằng ngẩng đầu lên, nhìn thấy thiết bị giám sát mới được lắp đặt trên lan can.

Không ổn.

Lần này xâm nhập vào phòng triển lãm khả năng bị người ta quay chụp lại.

Khuôn mặt bị che lấp trong trạng thái hủ hóa, nhưng thông qua một chút động tác cũng có thể bị người ta phát hiện.

Để an toàn, phải tránh rủi ro càng nhiều càng tốt.

Trước hết phải tìm cách tới phòng điều khiển trung ương.

Dưới sự điều khiển của Phương Hằng, các phân thân zombie sau khi hủ hóa nhao nhao xông vào phá hoại bừa bãi bên trong khu vườn, tập trung xử lý các loại thiết bị giám sát ở đó.

Đại sảnh trung ương điều khiển của phòng triển lãm.

Hơn nửa tiếng trước, sau khi trải qua một cuộc bạo loạn, phòng triển lãm lập tức sơ tán dân chúng, trông coi ở phòng điều khiển trung ương quan trọng.

Hiện tại, hầu hết người dân đều đã được sơ tán khỏi phòng triển lãm.

Mấy tiểu đội bảo an phụ trách ở phòng triển lãm dẫn theo thương binh và một số người dân chưa kịp sơ tán trốn bên trong đại sảnh phòng điều khiển.

Trên thực tế, phòng triển lãm là tài sản chung thuộc về chính phủ, được liên kết với mạng lưới an ninh công cộng của thành phố, bình thường đều có mấy tiểu đội bảo an túc trực ngày hai mươi tư tiếng.

Trong thời bình, lực lượng bảo an đủ để kéo dài thời gian chống cự để chờ chi viện tiếp theo đến.

Nhưng không ai nghĩ tới tai nạn khẩn cấp lại xảy ra đột xuất như vậy?

Đối mặt với bạo loạn và sự tấn công của đọa lạc giả, mấy tiểu đội căn bản là không có cách nào bảo hộ nổi, chỉ có thể lui giữ trong phòng điều khiển trung ương.

Vốn cho rằng nguy hiểm đã vơi bớt đi, sau đó chỉ cần yên tĩnh chờ đợi cứu viện đến hộ trợ thôi.

Nhưng không ngờ cái đến không phải cứu viện mà lại là một đoàn đọa lạc giả đáng sợ khác.

Thông qua màn hình giám sát, tiểu đội chỉ huy công tác thủ hộ chính của phòng triển lãm đã lấm tấm mồ hôi lạnh trên trán.

Làm sao mà có nhiều đọa lạc giả đến như vậy!

Chẳng lẽ bên trong phòng triển lãm có món đồ gì thu hút sự chú ý của các đọa lạc giả này?

Tiểu đội trưởng Dương Vệ Hoa không khỏi nhìn sang phía người phụ trách, hỏi: “Phụ trách Trình, trong phòng triển lãm có thứ gì đó thu hút đám đọa lạc giả này đến sao?”

“Chắc chắn không có, phòng triển lãm luôn mở bình thường cho người dân, nếu có tồn tại đồ vật nguy hiểm thì bọn ta không thể không biết…”

Dương Vệ Hoa hít sâu một hơi, lại đưa mắt nhìn màn hình giám sát.

Mấy năm trước hắn có gặp đọa lạc giả trong một lần thi hành nhiệm vụ.

So sánh với lúc đó, đọa lạc giả trên màn hình có chút kỳ quái.

Tốc độ di chuyển của bọn chúng cực kỳ chậm chạp!

Có lẽ…

Bình Luận (0)
Comment