Thừa dịp Thịnh Đào bị cầm chân, Phương Hằng để boss Hài cốt vong linh nguyên chỗ đối phó với kẻ địch, sau đó quay người bỏ chạy!
...
Punoze.
Trong sâu thẳm của hang động Ngục hàn băng.
Đầu nguồn Âm mạch bị phong ấn.
Không biết từ lúc nào, ở đây lại có thêm một cái nồi lớn.
Cái nồi đen tuyền có đường kính khoảng năm mét, được bao phủ dày đặc bởi các hoa văn luyện kim.
Kỷ Hiểu Ba đang bò trước đáy nồi, loay hoay bày thứ gì đó.
Đột nhiên, hắn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Vừa rồi, một phần ba số lượng Hài cốt vong linh khổng lồ trong đại sảnh đã biến mất, ba boss Hài cốt vong linh cũng biến mất.
“Xem ra Phương ca bên đó gặp phải phiền phức lớn rồi, phải nhanh lên …”
...
Phương Hằng trở lại dọc theo thông đạo mà hắn đã đến.
Người của hội cách tân rốt cuộc là quái vật cấp độ nào vậy?
Một chọi với ba boss cấp thủ lĩnh của thế giới trò chơi trung cấp với một đống Hài cốt vong linh khổng lồ như vậy mà vẫn chiếm thế thượng phong?
Bị người như vậy truy sát, Phương Hằng cảm thấy chuyến đi này cực kỳ xui xẻo.
Phen này đã chịu thiệt to rồi.
Hài cốt hàn băng là một vật phẩm tiêu hao.
Chết một tên là thiệt một tên!
Hơn nữa vừa rồi hắn còn không kịp lấy Mạn đà la địa ngục màu đỏ!
Tin tốt duy nhất là, kể từ khi Thịnh Đào xuất hiện, những sinh vật đọa lạc phiền phức đó không còn xuất hiện nữa, điều này mang lại một chút thuận lợi cho hắn trong việc trốn thoát.
Trong nháy mắt, Phương Hằng lại thông qua thông đạo ngầm quay trở lại mặt đất, thoạt nhìn liền thấy được các tín đồ Thánh đình đang canh giữ cửa thông đạo.
“Thần sứ đại nhân! Lối này!”
Phương Hằng dưới sự hướng dẫn của các tín đồ, vội vã quay trở lại khu nghỉ ngơi.
Đám người Thánh đình đã đẩy xe tới, dưới sự chỉ huy của Dụ Giai Viện, bọn họ bắt đầu phối hợp với các phân thân zombie của Phương Hằng để mang đất thừa trong quá trình đào lên.
“Tình hình trên đó thế nào?”
Dụ Giai Viện thỉnh thoảng cảm nhận được những chấn động to lớn từ phía trên truyền đến, cảm thấy rất bất an.
“Ta gặp phải người từ Hội cách tân, một người đàn ông tên là Thịnh Đào, ngươi có biết hắn không?”
Nghe thấy vậy sắc mặt của Dụ Giai Viện thay đổi lập tức.
Hội cách tân, Thịnh Đào!
Dụ Giai Viện gần như buột miệng thốt ra: “Ngươi làm sao mà chọc đến hắn vậy?”
Thành thật mà nói, Phương Hằng thực sự rất muốn hỏi câu hỏi này.
Dụ Giai Viện cạn ngôn.
Có thể đắc tội với nhiều người như vậy, Phương Hằng vẫn là số một.
Hai người trầm mặc nửa giây, Phương Hằng hỏi: “Ngươi biết hắn à?”
“Nghe nói qua hắn, hắn là nhân vật đại biểu Hội cách tân, thực lực không rõ, hắn tuyệt đối không phải là người mà chúng ta có thể đối phó.”
Dụ Giai Viện càng lúc càng lo lắng, vội vàng chỉ huy các tín đồ bên cạnh, “Nhanh! Chuyển đống đá ra chất đống ở bên kia, chặn đường lại!”
Phương Hằng lặng lẽ tính toán một chút.
Thủ lĩnh Hài cốt vong linh dù nói thế nào thì cũng là một sinh vật cấp thủ lĩnh trong thế giới trò chơi trung cấp, có các kỹ năng phụ trợ phiền phức cũng như lượng máu cao.
Đánh không lại quy đánh không lại, kéo dài thời gian vẫn là có thể làm được.
Có thể kéo dài một giây thì vẫn là một giây!
Nhưng mà để đào một thông đạo ra khỏi khu dân nghèo từ đây kiểu gì cũng sẽ mất rất nhiều thời gian.
Có thật là kịp không?
Phương Hằng sờ sờ cằm.
Thấy Phương Hằng rơi vào trầm tư suy nghĩ, Dụ Giai Viện không dám quấy rầy hắn, chỉ là giương mắt nhìn hắn.
Cho đến khi Phương Hằng ngẩng đầu lên.
“Sao rồi?”
“Ta có cách, ngươi ở lại chỗ này trước, ta trở lại thần điện tín ngưỡng xem sao.”
“Ặc?”
“Yên tâm đi, giao cho ta, ta đi xử lý.”
Phương Hằng đã có dự tính.
Thông qua quan sát từ ghi chép trò chơi, lượng máu của thủ lĩnh Hài cốt vong linh đang giảm nhanh chóng.
Theo ước tính, ít nhất phải mất hai hoặc ba tiếng đồng hồ để đào một thông đạo rời khỏi đây.
Thủ lĩnh Hài cốt vong linh chắc chắn không thể cầm chân được.
Thứ duy nhất trong tay hắn có thể tạo tổn hại và gây rắc rối cho Thịnh Đào chính là Cuốn sách lời thề.
Phải quay lại.
Đi đến đại sảnh tín ngưỡng để bổ sung năng lượng, sau đó sử dụng Cuốn sách lời thề để đối phó với Thịnh Đào.
Kéo dài thời gian!
...
Nhà thờ hư hỏng.
Thịnh Đào cũng bị ba con Boss Hài cốt hàn băng giữ chân lại, cảm thấy hơi đau đầu.
Kỹ năng loại lĩnh vực.
Hài cốt vong linh được bao quanh bởi một khu vực đóng băng.
Không gian lĩnh vực của ba con Boss Hài cốt vong linh chồng lên nhau, khu vực xung quanh càng băng giá hơn, hắn chỉ có thể dựa vào ngọn lửa địa ngục để duy trì trạng thái của mình.
Ngoài ra, còn có các đòn tấn công tầm xa và kỹ năng tiếng hét vong linh cũng khiến hắn muốn phát khùng.
Điều phiền phức nhất chính là lượng máu của boss Hài cốt vong linh cực kỳ vững chắc.
Thịnh Đào không thể giải quyết được bọn thủ lĩnh trong một thời gian ngắn.
Bên ngoài có tin đồn rằng Thịnh Đào là một người tàn nhẫn.
Thực ra nhân vật đó là do người ta cố ý sắp xếp tạo nên.
Thịnh Đào làm ngươi vẫn luôn thận trọng.
Hắn xác nhận rằng bên trong Hội giáo thánh không còn thông đạo nào khác có thể trốn thoát, vậy nên hắn cẩn thận xử lý Hài cốt hàn băng để giảm lượng máu của thủ lĩnh.
Dù sao, Phương Hằng đã bị mắc kẹt bên trong cũng không thể thoát ra được.
Bị đám Hài cốt vong linh bám lấy nãy giờ, Thịnh Đào cau mày.
Đó là cái gì?
“Vút! Vút!”
(2)