Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2211 - Chương 2213 - Rút Lui (2)

Chương 2213 - Rút lui (2)
Chương 2213 - Rút lui (2)

Rất nhanh sau đó, Phương Hằng đã nhìn thấy một chiếc xe buýt đậu ở ven đường cách đó không xa.

Nguyễn Tử Doanh đã đợi trên xe buýt khá lâu rồi, khi Phương Hằng dẫn đám người Thánh đình nhanh chóng leo lên xe buýt, nàng liền đạp ga, lái xe buýt rời đi.

Phù……

Dần dần rời xa khu dân nghèo, Phương Hằng nhìn thoáng qua Không gian Thần buộc đặt bên cạnh trên ghế xe buýt, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Tất cả đều thuận lợi.

Quá trình này có hơi mạo hiểm một chút, nhưng kết quả cuối cùng vẫn có thể chấp nhận được.

Phương Hằng nhìn Nguyễn Tử Doanh đang ngồi trên ghế lái, hỏi, “Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”

“Ngụy trang một chút, ta dẫn các ngươi qua nước láng giềng, dưới ghế mỗi người đều có quần áo mới và giấy chứng minh thân phận mới, ta đã nhờ bạn ta qua biên giới giúp đỡ rồi, bọn họ sẽ không kiểm tra tỉ mỉ đâu, nhưng quần áo thì vẫn phải đổi một chút, tên họ cũng nên nhớ lấy, đề phòng xảy ra trường hợp ngoài ý muốn.”

“Ta mà rời đi quá lâu sẽ thu hút sự chú ý của Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học. Sau khi đến biên giới của nước láng giềng chúng ta sẽ tách ra. Ta sẽ quay lại, bất cứ lúc nào cũng sẽ chuyển thông tin của khu dân nghèo cho ngươi. Còn về tiếp theo đây ngươi cứ đi theo bạn của ta, hắn sẽ sắp xếp ổn thỏa để các ngươi vào khu Brikrud của nước láng giềng.”

“Ừm, cảm ơn.”

Phương Hằng gật đầu cảm ơn.

Về phần đi vào nước láng giềng, những việc tiếp theo thì giao cho La Húc và Tôn Chiêu Vũ đi sắp xếp.

Bọn họ cũng có trận doanh thế lực của đọa lạc giả ở nơi đó, tìm một nơi an toàn để dừng chân, sau đó yên lặng đợi đến đêm mai, rời khỏi Vaz.

Sau khi chiến đấu liên tục, Phương Hằng cũng có chút mệt mỏi, tính toán sơ bộ sắp xếp lại những việc tiếp theo rồi nhắm mắt lại ngả lưng ở ghế sau.

Trải qua mọt phen chiến đấu trước đó, ô nhiễm trong biển ý thức lại tăng lên.

Cách thời gian bị ô nhiễm hoàn toàn còn lại 271 ngày.

Thời gian vẫn đủ.

Đủ để hắn nghĩ cách giải quyết.

Trước đó, tất nhiên vẫn còn có Viona.

Cái con nhỏ đó.

Phương Hằng nheo mắt lại.

Dù đã hết sức đề phòng nhưng hắn vẫn không đề phòng hết được, vẫn là bị nàng lừa cho một vố.

Nhưng mà……

Chuyện này không kết thúc dễ dàng như vậy đâu.

...

Ngoại vi của khu dân nghèo.

Ngày càng có nhiều nhân viên tụ tập tới đó.

Ngoài nhân sự do Ủy ban liên hợp điều tra Thần bí học điều đến từ các quốc gia khác nhau, còn có một số người là người của Hội cách tân.

Nhiều quan chức cấp cao đều đã tập trung trong lều của phòng chỉ huy tạm thời.

Đan Phúc Tài đứng đợi cách lều không xa, sốt ruột dụi một điếu thuốc, mạch suy nghĩ hơi rối loạn.

Thịnh Đào từ khi bước vào phong ấn bát giác mãi vẫn không thấy xuất hiện.

Bị mất tích rồi?

Phản ứng từ Hội cách tân rất lớn.

Hắn có dự cảm nhất định có điều gì đó không ổn bên trong khu dân nghèo.

Chẳng lẽ, Thịnh Đào đến một tên Phương Hằng cũng không thể đối phó được?

“Thế nào rồi?”

Đan Phúc Tài quay đầu lại, nhìn Nguyễn Tử Doanh cách đó không xa đang đi về phía mình, liền hỏi: “Vừa rồi ngươi đi ra ngoài à?”

“Ừm, ta có chút việc cần xử lý.”

“Trước đó có báo cáo nói bên trong khu vực phong tỏa bị đọa lạc giả tấn công, còn phát hiện một số người không rõ danh tính, ngươi có gặp phải chúng không?”

“Không, có lẽ chỉ là những đọa lạc giả từ bên ngoài đến chi viện thôi.”

Nguyễn Tử Doanh dẫn theo Phương Hằng đi vào biên giới giao cho ủy thác xong, lập tức quay lại theo dõi nơi này, nàng giả vờ bình tĩnh, nhìn vào bên trong phong ấn, hỏi: “Tình hình bên trong vẫn ổn chứ?”

“Người của hội cách tân đến rồi, bọn họ vừa mới tổ chức dẫn theo một nhóm người tiến vào khu vực phong tỏa điều tra, xem ra là đã gặp phải ca khó rồi đây.”

...

Đêm muộn, Brikrud.

Phương Hằng ngồi ở góc đường quán cà phê, rót cho mình một ly cà phê nhỏ, suy nghĩ về hết thảy chuyển xảy ra kể từ khi tiến vào thế giới trò chơi Vaz.

Lúc chiều, hắn đã hoàn toàn thay đổi khuôn mặt, khoác lên mình một thân phận mới.

Những tín đồ khác cũng tạm thời bị La Húc sắp xếp vào một khách sạn cao cấp.

Thịnh Đào bị phong ấn cũng được La Húc và Tôn Chiêu Vũ đưa đến một biệt thự riêng hẻo lánh để cất giấu, Tôn Chiêu Vũ dẫn theo một số đọa lạc giả theo dõi hắn chặt chẽ suốt hai mươi bốn giờ.

Có vẻ như mọi việc đã đến giai đoạn kết thúc, nhưng Phương Hằng tự cho rằng sự hiểu biết của hắn về thế giới này vẫn chưa đủ.

Tranh thủ khoảng thời gian này nghỉ ngơi này, hắn cần nghĩ cách hiểu biết thêm.

Nghĩ rồi, Phương Hằng ngẩng đầu lên.

Dụ Giai Viện bước vào quán cà phê.

Trên mặt đeo khẩu trang, trên đầu thì đội mũ, bộ dạng nàng trông như được trang bị vũ khí đầy đủ.

Sau khi nhìn thấy Phương Hằng, Dụ Giai Viện bước nhanh đến rồi ngồi xuống phía đối diện Phương Hằng.

Nàng thấp thỏm bất an nhìn Phương Hằng, “Phương Hằng, không ngờ rằng ngươi...”

“Suỵt.”

Phương Hằng khẽ làm một động tác, “Đừng nói ba chữ này trước mặt người ngoài, ô nhiễm trên người ngươi ta sẽ nghĩ cách giải quyết giúp.”

Dụ Giai Viện hít sâu một hơi, “Ừm, cảm ơn.”

Đương nhiên nàng biết ba chữ mà Phương Hằng ám chỉ là cái gì.

Hạt giống quỷ!

Dụ Giai Viện không bao giờ ngờ được rằng, hạt giống quỷ mà Hội cách tân đang tìm kiếm trong lời đồn lại đang ở bên cạnh cô!

Bình Luận (0)
Comment