Phương Hằng bình tĩnh giải thích, nói có sách mách có chứng.
“Nghiên cứu bí mật Faram địa ngục do Hội cách tân tiến hành, tất cả thông tin đều là bảo mật, đừng nói là nhân viên nghiên cứu bình thường rồi mà ngươi còn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy nó chứ? Cho dù chúng ta có thể tìm được thông tin nghiên cứu thì cũng không đầy đủ. Khó khăn lắm mới có cái cơ hội này, ngươi không muốn nhìn thấy bộ mặt thật của Faram địa ngục, tự tay mình lấy được tư liệu à?
“Sự tình đã đến nước này rồi, ngươi còn dự định tiếp tục ẩn nấp ở trong đám nghiên cứu viên sao? Chi bằng nhân lúc trước khi đi thì lấy một ít tin tình báo, sau đó thì rời đi thôi.”
Kerr nghe thấy những lời Phương Hằng nói, trên mặt lộ ra một một nụ cười khổ.
“Những gì ngươi nói thế quái nào lại có lý thế nhở.”
Đạo lý thì đúng là cái đạo lí đó.
Có trong tay tư liệu về Faram địa ngục, việc này thực sự rất thu hút con người ta.
Nhưng bọn họ cũng phải sống toàn mạng mà lấy nó đi chứ!
“Đi!”
Phương Hằng không cho Kerr cơ hội do dự, lập tức đưa ra quyết định.
Đệch!
Kerr thầm chửi rủa trong lòng.
Hắn biết mình đã ở trên một con tàu tặc rồi.
Không còn có cách nào, không có Phương Hằng, hắn không thể một mình rời khỏi nơi này được.
Chỉ có thể phối hợp với hắn thôi.
Trên thực tế trong lòng hắn cũng có chút bị những lời của Phương Hằng thuyết phục, chỉ là ngoài miệng lại không muốn thừa nhận mà thôi.
“Ta nói trước nha, chúng ta chỉ là thử xem một chút thôi, gặp nguy hiểm lập tức rời đi.”
“Được!”
Tin tốt là, trước đây Kerr đã tìm được bản thiết kế xây dựng công trình ngầm của trang viên Tuyết Sơn.
Hắn biết cấu trúc cụ thể của toàn bộ phòng nghiên cứu dưới lòng đất.
Bản thể của Faram địa ngục nằm ở tầng sáu dưới lòng đất, và vị trí của bọn họ rất gần với thông đạo dẫn đến tầng sáu bên dưới!
Không mất quá nhiều thời gian.
Trong lòng Kerr thấp thoáng cũng có một số kỳ vọng, một ít mong đợi.
Với năng lực của Phương Hằng, bọn họ có thể thực sự có cơ hội tìm ra bộ mặt thật của Faram địa ngục!
Phương Hằng nói không sai.
Đến thì cũng đã đến rồi!
Liều một phen, ai sợ ai chứ!
Vậy nên, hai người thay đổi phương hướng, quay người đi về phía tầng ngầm tầng năm và khám phá sâu trong đó.
“Tí tách, tí tách...”
Phía trước, những hạt giống của Faram địa ngục lại bắt đầu nhỏ giọt từ trần nhà, dần dần kết tụ lại.
“Ngươi lui lại, để ta!”
...
Thế giới bên ngoài.
Tiêu Thiệu Văn của Hội cách tân đã dẫn nhóm người của hắn đi vào khu vực trang viên Tuyết Sơn.
Đội trưởng tiểu đội hội cách tân trong khu trang viên vội vàng nói sơ qua tình hình đại khái của trang viên với Tiêu Thiệu Văn.
“Khoảng mười phút trước, quân đoàn đọa lạc giả đã dẫn người rời đi khỏi trang viên từ lối ra phía đông, đã xảy ra đụng độ với đội phong tỏa ngoại vi của chúng ta. Đối thủ dốc toàn lực, chúng ta thiếu chi viện. Sau một hồi chiến đấu, đã bị kẻ thù đã phá vỡ thế cục. Những người bị thương đã được đưa đến bệnh viện dưới sự kiểm soát của chúng ta,và đang tiến hành chữa trị.”
“Ừm, hiện tại tình hình bên sơn trang như thế nào?”
Tiêu Thiệu Văn trả lời, rồi vội vã đi về phía biệt thự trung tâm.
Trước đây hắn không phụ trách khu vực trang viên Tuyết Sơn.
Hội cách tân rất coi trọng Faram địa ngục, lại cộng thêm yêu cầu bảo mật, mọi thứ trong khu vực trang viên Tuyết Sơn đều được giao cho Thịnh Đào tự thân quản lý.
Tiêu Thiệu Văn trước đây chỉ nghe nói về đang nghiên cứu “Faram địa ngục”, còn về tình hình nghiên cứu cụ thể rốt cuộc là như thế nào hắn cũng không rõ.
Hiện tại Thịnh Đào không rõ tăm tích, cũng mất tin tức về Lăng Chấn, có thể hắn đã mất mạng rồi, vậy nên hội cách tân chỉ có thể cử hắn vội vàng chạy đến đây cứu vớt tình hình thôi.
Tiêu Thiệu Văn đại khái cũng biết rằng Thịnh Đào đã gài bẫy trong trang viên.
Người của quân đoàn đọa lạc giả không ngờ lại có thể vượt qua mấy cái bẫy?
Còn giết cả Lăng Chấn?
Trong lòng Tiêu Thiệu Văn hơi bất an, hắn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
“Trang viên hiện đã nằm trong sự kiểm soát của chúng ta, nhưng mà chúng ta phát hiện ra rằng...”
Ngay khi mọi người bước vào biệt thự trung tâm, hai thành viên của hội cách tân đang canh gác bên ngoài biệt thự đã tiến tới và báo cáo: “Đại nhân, Faram địa ngục trong phòng nghiên cứu bí mật đã mất kiểm soát cách đây không lâu. Lăng Chấn đã dẫn mọi người đến mai phục ở phía dưới phòng nghiên cứu bí mật, hiện tại đã mất tích không thấy tăm hơi đâu, e rằng lành ít dữ nhiều…”
Tiêu Thiếu Văn nhíu chặt mày.
“Dẫn ta qua đó xem tình hình.”
Mọi người đi đến lối vào tầng ngầm tầng một.
Tiêu Thiệu Văn nhìn thấy vật sống màu đỏ dưới lối vào tầng ngầm, đang không ngừng cố gắng cuộn tròn, phát triển ra bên ngoài, thì sắc mặt không khỏi thay đổi.
Đây chính là Faram địa ngục?
Ông lão vẫn luôn đi theo bên cạnh Tiêu Thiệu Văn bước lên phía trước quan sát một lúc, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Ma pháp trận trung tâm đang trấn áp Faram địa ngục xuất hiện điểm bất thường, dẫn đến Faram địa ngục trong một thời gian ngắn đã phát triển quá mức.”
“Lão Trần, bây giờ chúng ta nên làm sao?”
Trần Quý, cố vấn cấp cao của hội cách tân, đã từng tham gia nghiên cứu về Faram địa ngục.
Chuyến đi này là đi hợp tác với Tiêu Thiệu Văn để tiến hành hỗ trợ.