Khá lắm, bọn họ bỏ ra sức lực lớn như vậy để đưa cây sa mộc Phượng Minh và Mạn đà la địa ngục màu đỏ tới, kết quả là nhìn một chút cũng không muốn?
Hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ liếc nhau, đều có cảm giác khó hiểu.
0
Rời khỏi biệt thự, Lobelia nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫn không nỡ với việc Klevic rời đi.
“Thầy ơi, thật sự có thể giao Klevic cho bọn họ sao?”
“Bọn họ thông qua khảo hạch, hơn nữa còn vô cùng hoàn hảo.”
Olianna thản nhiên nói: “Klevic cũng cần vài trải nghiệm, hơn nữa ngươi cũng biết tình hình gần đây rồi, ở cùng chúng ta chỉ càng thêm nguy hiểm, nàng sẽ biến thành sơ hở của chúng ta.”
Lobelia cắn chặt môi, chốc lát lại nói thêm: “Ta đã điều tra Phương Hằng, hắn là nhân vật cực kỳ nguy hiểm.”
“Không có gì là an toàn tuyệt đối, ta tin tưởng ánh mắt của Dicky và nguyện ý tin tưởng lời hứa của hắn.”
Trong biệt thự ở ngoại ô.
‘Nhắc nhở: Người chơi hoàn thành nhiệm vụ - thực vật hiếm có, độ hoàn thành nhiệm vụ: 170%.’
‘Nhắc nhở: Nhân vật đặc biệt Klevic trợ giúp người chơi hoàn thành trồng cây cối trong một thời gian, bởi vì người chơi hoàn thành nhiệm vụ ngoài mức quy định, người chơi đạt được độ thiện cảm thêm vào của Klevic.’
‘Nhắc nhở: Nếu độ thiện cảm của Klevic rớt xuống, có xác suất hắn sẽ rời đi.’
‘Nhắc nhở: Bởi vì người chơi hoàn thành nhiệm vụ ngoài mức quy định, người chơi đạt được - cây sa mộc Phượng Minh mới ra đời.’
Phương Hằng nhìn trò chơi nhắc nhở, lại nhìn Mạc Gia Vĩ, cảm thấy hơi nhức trứng.
Hắn đã mất rất nhiều sức lực chuyển cây sa mộc Phượng Minh đến thế giới thực tế là vì vượt mức hoàn thành nhiệm vụ.
Ban đầu ấy.
Trong trò chơi có cách nói hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, trước đây hắn đều hoàn thành hết sức có thể để thu hoạch được phần thưởng lớn nhất, hồi trước còn có thể đạt độ hoàn thành 1000% trở lên.
Nhưng tới bây giờ, phí nhiều sức như vậy để di chuyển cây tới đây, phần thưởng vượt mức lại cũng chỉ bình thường thôi?
Hình như Klevic rất sợ Mạc Gia Vĩ, đợi sau khi các thầy giáo rời khỏi rồi vẫn đi theo bên cạnh Phương Hằng.
Từ nhỏ nàng đã chịu sự xa cách ở thôn xóm, cho đến khi gặp thầy giáo nàng vẫn luôn đi theo bên cạnh thầy, nhận sự che chở của thầy.
Mạc Gia Vĩ chần chờ một chút, hỏi: “Phương Hằng, cây này làm thế nào bây giờ? Cứ để ở đây à? Nó sạch sẽ không?”
Phương Hằng suy nghĩ một lúc, sau đó lắc đầu nói: “Đúng là lai lịch không quá sạch sẽ…”
Klevic có loại e ngại trời sinh với người ngoài, khi hai người Phương Hằng đang thảo luận nên xử lý cây sa mộc Phượng Minh như thế nào, Klevic nhút nhát nói.
“Thầy giáo để lại cây sa mộc Phượng Minh có thể là vì giúp ngươi tu luyện Tự nhiên học.”
“Hả? Tiếp tục tu luyện sao?” Phương Hằng không khỏi tò mò, hỏi: “Tận dụng cây sa mộc Phượng Minh?”
“Sức sống của cây sa mộc Phượng Minh rất mạnh, sau khi hình thành hoàn chỉnh, nó có thể tản ra và tập hợp khí tức tự nhiên xung quanh, khí tức tự nhiên có thể hỗ trợ tu luyện.”
Phương Hằng đã hiểu.
Thế nên hắn còn phải tìm phương pháp đưa đồ vật này trở về bên trong thế giới trò chơi?
Có chút vớ vẩn.
Nếu đồ vật này hữu dụng, vậy tức là có giá trị.
Phương Hằng lập tức có sức lực, nhìn về phía Mạc Gia Vĩ, nói: “Hỏi công ty Hải Tinh nhận hay không, nếu nhận thì đem bán lấy tiền!”
Mạc Gia Vĩ gật đầu tán thành.
“Không thành vấn đề, giao cho ta làm đi.”
Phương Hằng lại hỏi: “Ngươi có thể đi vào trò chơi không, Klevic?”
“Được.” Klevic gật đầu: “Ta vẫn đang ở trong thế giới trò chơi mà thầy giáo dừng chân, thầy giáo đã chuẩn bị xong ngọc phù dịch chuyển cho ta. Đợi sau khi ngươi mở quyền hạn cho ta rồi, ta có thể sử dụng ngọc phù xác định địa điểm dịch chuyển tới thế giới của ngươi.”
“Rồi, ngươi vào trong trò chơi chuẩn bị trước một chút, ta cũng cần chuẩn bị, chờ qua mấy giờ sau sẽ vào trò chơi đón ngươi.”
“Ừ, được.”
Klevic ngoan ngoãn đồng ý, nhắm hai mắt lại, dưới chân nhanh chóng hiện ra một ma pháp trận.
“Vù vù…”
Từ trên ma pháp trận tràn ra dây leo màu lục lượn vòng về phía trước, bao vây Klevic, hoàn toàn kéo vào bên trong ma pháp trận không thấy đâu.
Đưa Klevic đi, hai người Phương Hằng nhìn nhau.
Lại là tộc Á Nhân.
Hình như bọn họ lại thêm một gánh nặng rồi?
Có vẻ cũng không thể tính như vậy.
Thực lực thì Klevic vẫn phải có.
Dù nói thế nào cũng là bình hoa xinh đẹp.
Mạc Gia Vĩ nghĩ chuyện không đơn giản như vậy, hỏi: “Phương Hằng, ngươi chuẩn sắp xếp nàng thế nào?”
“Hừm…”
Phương Hằng cúi đầu suy nghĩ một lúc.
Đầu tiên, hắn không có dự định dẫn Klevic chạy đông lượn tây, lỡ như trên đường đi xảy ra chuyện gì thì làm thế nào bây giờ?
Không dễ ăn nói với Olianna.
Hơn nữa thân phận Klevic đặc biệt, xuất hiện ở trước mặt người ngoài dễ gây phiền toái.
Để an toàn, trước tiên đưa thần thụ về, sau đó bảo Klevic ở lại Zombie Ngày Tận Thế.
Ổn thỏa nhất, an toàn nhất.
Zombie Ngày Tận Thế là địa bàn của hắn, Klevic tùy tiện chơi ở bên trong như thế nào, cho dù có náo loạn lật trời cũng không sao.
Phương Hằng có dự định bước đầu.
Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ, gật đầu nói: “Ngươi chuẩn bị trước, ta và người của công ty Hải Tinh hẹn thời gian chuẩn bị di tản khỏi Vaz, ta về trò chơi trước.”
“Được!”
...
Trong trò chơi.
Lòng Nguyễn Tử Doanh thấp thỏm, ánh mắt nhìn về phía Phương Hằng bên cạnh.