Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2270 - Chương 2272 - Hợp Tác Sâu Hơn

Chương 2272 - Hợp tác sâu hơn
Chương 2272 - Hợp tác sâu hơn

Phương Hằng ghé vào lỗ tai, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu.

Khấu Minh sau khi nghe không khỏi nheo mắt, trong mắt ‌lóe ra mấy phần kinh ngạc, hỏi: “Còn muốn? Ngươi không phải đã...”

Phương Hằng đưa tay ngắt lời nói: “Thời gian rất gấp, cần mau chóng, buổi sáng ngày mai có thể làm được không?”

Khấu Minh suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được, không có vấn đề! Ta lập tức trở về báo cáo đội trưởng, ‌cam đoan hoàn thành đúng hạn.”

“Ừm.”

“Ta đi bẩm báo cấp trên trước...”

Khấu Minh có chút sốt ruột, sau khi đồng ý liền muốn quay người rời đi.

“Trước tiên chờ chút đã!”

Phương Hằng lại đưa tay giữ chặt Khấu Minh, hỏi: “Ta còn nghe nói, vì điều tra sự việc Thần khí mất trộm, những vật tư còn thừa trong kho hàng ban đầu tồn trữ Thần khí đều tạm thời bị người của Liên Bang trung ương niêm phong để làm bằng chứng, đúng không?”

“Ách...”

Khấu Minh không ngờ tới Phương Hằng hỏi cái này, nhớ lại một chút: “Hoàn toàn chính xác, ta nghe nói qua, tạm thời vật tư trong kho hàng cất giữ Thần khí làm chứng cứ hiện trường đều giao cho Liên Bang trung ương phụ trách trông coi, tổ điều tra lần này cũng mang theo không ít người tới.”

“Biết vị trí cụ thể không?”

“Tình huống cụ thể thì không biết, ta có thể nghĩ cách tìm hiểu một chút, lấy được vị trí không thành vấn đề.”

Tốt lắm, vậy rất thuận tiện.

Phương Hằng liếm môi một cái, trong đầu nhanh chóng định ra một phương án tác chiến.

Khấu Minh thấy được ánh mắt quen thuộc của Phương Hằng, không khỏi hỏi: “Ngài là muốn...?”

“Không có gì, đám người kia là ngươi vừa mới bắt được? Rất tốt, ta còn cần ngươi giúp chút việc.”

“Vâng, xin mời ngươi nói, chỉ cần có thể làm được.”

Phương Hằng ghé sát tai, lại thấp giọng nói vài câu bên tai Khấu Minh.

“A? Cái này...”

Khấu Minh lúc đầu nghe Phương Hằng nói còn có chút kỳ quái, tiếp theo nhanh chóng suy nghĩ rõ ràng một ít chuyện, nhìn Phương Hằng, trong mắt mang theo kinh ngạc: “Ngài là muốn...”

“Làm tốt chuyện này là được rồi, còn lại không liên quan gì đến các ngươi.”‌

“Được, ta hiểu rõ, giao cho chúng ta.”

Khấu Minh biết Phương Hằng đang ám chỉ điều gì, lúc ‌này gật đầu đồng ý.

...

“Làm sao lại thành như vậy!”

Hàn Đông Minh biết được người mình phái đi mời, chẳng những không mời Phương Hằng về, ngược lại biến thành một đầu bao, làm mất hết mặt mũi, cuối cùng xám xịt trở về.

Nếu truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ trở thành trò cười trong miệng người khác sao?

Lúc này, trong lòng Hàn Đông kiểm Minh dâng lên một ngọn lửa tà ác không tên.

Tabarez mô tả đại khái quá trình bắt giữ Phương Hằng.

Hàn Đông Minh càng cau mày.

Thật sự hắn không nghĩ tới Phương Hằng lại có thanh thế ở trong Hiệp hội vong linh nghiên cứu.

Kỳ quái, Hiệp hội vong linh lúc nào trở nên đoàn kết như thế?

Hàn Đông Minh cố nén tức giận, hỏi: “Hiện tại Phương Hằng ở đâu?”

“Không rõ ràng lắm, thừa dịp hỗn loạn rời đi, tạm thời còn chẳng biết đi đâu, chúng ta đang tìm, rất nhanh sẽ có thể tìm được.”

“Báo cáo!”

Một trinh sát viên vội vàng đi vào phòng, báo cáo: “Báo cáo trưởng quan, bên ngoài một đám người của hội Vong linh học tới, ngăn ở cửa đại lâu, gọi hàng nói là chúng ta nhốt Phương Hằng cùng một đám nhân viên Vong linh học hội phi pháp, yêu cầu chúng ta thả người.”

0

“Ầm!”

Hàn Đông Minh đập mạnh xuống bàn rồi đứng lên khỏi ghế.

“Bọn chúng điên rồi sao!”

Hàn Đông Minh làm thế nào cũng không ngờ được, hội Vong linh học bình thường thành thành thật thật mà lại mạnh như vậy!

Lại dám xông vào cao ốc của bọn hắn.

Đợi chút.

Đột nhiên Hàn Đông Minh nhìn về phía Tabarez ở một bên.

Không phải bọn hắn không bắt được Phương Hằng sao?

Đến người cũng chưa bắt được, bọn người hội Vong linh học này náo loạn cái gì chứ?

Tabarez cũng có chút mơ hồ, ngây ngốc ra một lúc, sau đó nhìn về phía trinh sát viên, hỏi: “Ai nói cho bọn hắn Phương Hằng lúc này đang bị chúng ta giam giữ?”

“Không rõ, toàn bộ hội nghiên cứu Vong Linh bây giờ cũng đang lan truyền là chúng ta nhốt Phương Hằng, càng ngày càng có nhiều người đến tụ tập, người bên ngoài đang biểu tình thị uy, hô hào đòi chúng ta thả Phương Hằng và cả người của hội Vong linh học.”

Vừa nói dứt lời, điện thoại di động của Hàn Đông Minh vang lên.

Nhìn thấy thông báo người gọi đến trên điện thoại, sắc mặt Hàn Đông Minh có chút biến đổi.

Hắn lập tức bắt máy, cúi đầu khom lưng nói vài câu với đầu dây điện thoại bên kia, sắc mặt tái xanh tái trắng.

Cho đến khi cúp điện thoại, vẻ mặt Hàn Đông Minh càng trở nên khó coi hơn.

“Sao rồi?”

“Cấp trên có chút bất mãn đối với chuyện chúng ta điều tra nội bộ hội Vong linh học, cho là chúng ta gây ảnh hưởng không tốt, nói chúng ta mau chóng điều tra rõ ràng, lập tức dẹp yên phong ba.”

Đêm khuya.

Tinh thần của các học giả Vong linh học trong khoảng thời gian này đều khá tốt.

Biết được Phương Hằng bị người của tổ điều tra trung ương bắt tạm giam gần như là “hung bạo”, “vô lễ”, dưới sự tổ chứng của người có lòng, số lượng lớn người chơi của hiệp hội Vong Linh ngăn chặn ở bên ngoài cổng cao ốc của tổ điều tra chuyên hạng Liên Bang trung ương để kháng nghị gây rối.

Trên thực tế, hiện tại Phương Hằng đang rất ổn.

Hắn mặc trang phục của người hầu Vong Linh, đội cái mũ trùm thật sâu che đi khuôn mặt, lẩn vào trong đám đông người đang biểu tình.

Một phần nhỏ trong đám đông biểu tình là người Khấu Minh tìm kiếm, những người còn lại trong đó là thật sự nhận cổ động khi biết Phương Hằng bị tổ điều tra Liên Bang trung ương giam giữ nên đến gây phiền phức, chủ yếu đều là lẩn vào trong đám người để cùng ăn dưa hóng chuyện.

Bình Luận (0)
Comment