Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2272 - Chương 2274 - Cơ Hội (2)

Chương 2274 - Cơ hội (2)
Chương 2274 - Cơ hội (2)

Phòng ngự lỏng lẻo cũng là có lý do trong đó cả.

Điều này tạo ra cơ hội để Phương Hằng lợi dụng.

Phương Hằng lấy chìa khóa trong túi của thủ vệ bị ngất dưới đất, sau đó mở cửa phòng.

Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.

“Kẹt kẹt kẹt…”

Cửa lớn phát ra tiếng vang rất nhỏ.

“Đánh!”

Cùng lúc đó, vài tiếng quát nhẹ vang lên!

0

“Vụt! Vụt vụt vụt!”

Cái gì?

Đồng tử của Phương Hằng Đồng co chặt.

Trước mắt hiện ra mấy đường lưu quang màu vàng!

Trong nháy mắt cửa lớn mở ra, vô số đường lưu quang màu vàng đối diện chính diện lao vè phía hắn.

“Rầm! Rầm rầm!”

Một số đường lưu quang tấn công chính diện ở trên người Phương Hằng!

Bị mai phục!

Trong phòng có người!

Hơn nữa không chỉ một người!

Thậm chí còn là người của hệ Thần thánh!

Tại sao người của hệ Thần thánh tới nơi này?

Sơ suất!

Trong nháy mắt bị thánh quang lưu hỏa tấn công, trong đầu Phương Hằng hiện lên mấy suy nghĩ, đồng thời thân thể bị công kích thần thánh đánh bay ra ngoài, nặng nề đụng vào bên trên cửa sổ ở lối đi phía sau.

May mà cường độ công kích của pháp thuật không tính là cao.

Phương Hằng nhanh chóng đưa ra phán đoán đối với thương thế của bản thân, ý thức đối phương không tiếp tục công kích, cho nên trực tiếp dựa lưng vào vách tường bên cạnh cửa sổ, nhắm mắt lại giả bộ té xỉu bị thương nghiêm trọng.

“Xùy, xùy xùy…”

Hiệu quả của thể bất tử xảy ra, bộ phận bị ngọn lửa Thần thánh đốt cháy trên người Phương Hằng nhanh chóng khép lại.

Bên trong gian phòng, ba người đứng lên theo hình chữ “phẩm”, chăm chú nhìn kẻ tấn công ngoài cửa.

Ba người trao đổi ánh mắt lẫn nhau.

Lúc trước, bọn họ nghe thấy âm thanh tiếng súng bên ngoài vang lên, lập tức phản ứng, mai phục ở bên trong phòng trước.

Một người trong đó quan sát Phương Hằng từ xa, nhỏ giọng hỏi: “Ngất đi sao?”

“Hay là đã chết?”

“Trúng ngọn lửa Thần thánh một cách chính diện, không chết cũng lột da.”

Ở giữa nhất, một trưởng giả lớn tuổi gật đầu với hai người.

“Đi lên xem xem, nghĩ biện pháp giữ mạng người này rồi hỏi rõ là ai phái tới, cũng cẩn thận chút.”

“Ừ.”

Ba người gật đầu, chia nhau mở tấm khiên thần thánh, từ từ nhích tới gần Phương Hằng té xuống bên ngoài phòng.

Trên thực tế, ba người đến từ Thánh đình.

Bọn họ không nghĩ tới có người xâm lấn nơi này.

Nhìn trang phục kẻ tấn công là người của hiệp hội Vong linh học.

Hơn nữa điều rất phiền toái chính là, chuyện bọn họ giấu ở nơi đây đã bị phát hiện.

Người của Thần thánh học tiến vào Hiệp hội nghiên cứu vong linh cần phải đi qua thẩm tra đầu vào, bọn họ thông qua quan hệ của Hàn Đông Minh, sử dụng con đường không bình thường xen lẫn trong tổ điều tra mới tới được.

Một khi tin tức bọn họ ở chỗ này tiết lộ ra ngoài, cả tổ điều tra sẽ rơi vào phiền toái.

“Ngươi là ai! Nói chuyện!”

“Không cần giả chết, nếu không chớ trách chúng ta không khách khí!”

Một lão già nhiều tuổi nhất cầm đầu khá có kinh nghiệm, hắn không đến quá gần, đứng ở vị trí cách Phương Hằng một khoảng, ngưng tụ pháp thuật hệ Thần thánh, chăm chú nhìn Phương Hằng.

“Ta đếm ba tiếng, nếu không nói, đừng trách ta không khách khí.”

“Một, hai…”

“Cẩn thận!”

Chợt, một người trong đó thấy một góc áo choàng xám bên phải của người đàn ông té xuống khẽ chuyển động.

Dường như hắn tỉnh.

“Đừng cử động!”

Ba người nhanh chóng lớn tiếng quát, đồng thời nhắm ngay pháp thuật mới ngưng tụ tới một nửa vào Phương Hằng.

Lão già quay về phía Phương Hằng hô to: “Từ từ ngẩng đầu! Cho chúng ta thấy rõ ràng mặt của ngươi!”

Tiếp theo, người dựa lưng vào dưới cửa sổ chậm rãi ngẩng đầu.

Mọi người chợt biến sắc, trong đồng tử bọn họ hiện ra một cái bóng.

Dưới cái mũ màu xám tro, từ từ hiện ra một gương mặt vặn vẹo bị hủy hoại sau khi bị lửa lớn thiêu.

Xem ra khuôn mặt ngoài phần miệng thì không thấy rõ bất kỳ ngũ quan, thậm chí còn đang vặn vẹo dị hoá.

Rốt cuộc là quái vật gì!

Ba người Thánh đình không thể liên tưởng đến bất kỳ một một quái vật tương tự nào mà họ biết từ gương mặt này.

Cái gì!

Phút chốc, đồng tử lão già trợn lớn hơn.

Cái miệng ở trung tâm khuôn mặt quỷ dị phút chốc mở ra!

Từ trong miệng lộ ra một chuỗi răng nanh sắc nhọn!

Sau đó, răng nanh sắc nhọn nhanh chóng mở ra!

Dường như vết nứt khổng lồ chiếm toàn bộ mặt.

Miệng vết nứt khuếch tán đến mức tận cùng, thậm chí thân thể người nọ nhanh chóng phồng lên!

Cho đến khi toàn bộ thân hình chỉ còn lại một xúc tu loại lớn hiện đầy răng nanh!

Kinh dị tới cực điểm, hắn phát hiện bản thân mất đi khống chế với thân thể!

Không biết lúc nào, hắn phát hiện mình lại ở trong bóng tối!

Hai người đồng hành bên cạnh cũng như thế, bọn họ sững sờ, ngẩn người đứng nguyên tại chỗ, không thể nhúc nhích chút nào!

Trên trán của hắn có một tầng mồ hôi tinh mịn, hắn mạnh mẽ muốn giãy dụa lại gần như không làm được!

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị thứ khổng lồ có miệng giống như vực sâu cắn nuốt!

“Bịch!”

Một con dao của Phương Hằng đánh ở trên cổ Khôn Đạt.

Trước mắt Khôn Đạt tối sầm, dường như hai người khác bên cạnh trực tiếp hôn mê bất tỉnh té trên mặt đất.

“Ùng ục…”

Phương Hằng nắm mắt thần Faram địa ngục trong tay chậm rãi đóng lại.

“Thiệt ghê, không nghĩ tới đồ chơi này lại dùng tốt như vậy, sớm biết thế ban đầu nên thu thập toàn bộ…”

Phương Hằng không khỏi cảm thán.

Đồng thời đối phó ba tên học giả hệ Thần thánh bên ngoài trò chơi, hơn nữa còn không thể tạo ra động tĩnh quá lớn, với thực lực bây giờ của Phương Hằng vẫn hơi khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment