Trên lý thuyết, theo thời gian dần trôi, số lượng BOSS cốt hài vong linh do hắn điều khiển sẽ càng ngày càng nhiều, lượng máu mà boss cốt hài tổn thất lúc chiến đấu cũng sẽ trở nên càng ngày càng ít, đồng thời khí tức chết chóc mà Cốt Thần Điện tiêu hao cũng sẽ ít dần đi!
Còn có thể bổ sung được khí tức chết chóc thông qua việc đánh giết boss oán linh hàn băng nữa.
Thẳng đến cuối cùng, hoàn toàn có thể hình thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ!
Phương Hằng không khỏi siết chặt nắm đấm.
Rất tốt!
Tiếp tục!
Làm thôi!
...
Hôm sau.
Bên ngoài tường thành ngục hàn băng.
Ở một nơi hẻo lánh không đáng chú ý nào đó, bức tường sắt thép mở ra một khe hở nhỏ hẹp.
Chuyện ngục hàn băng tạm thời mở ra lần này là bí mật, người ngoài chẳng hề hay biết.
Một nhóm hơn mười người đứng cách bên ngoài cửa vào ngục hàn băng không xa.
Gió rét lạnh thấu xương không ngừng len lỏi thổi tới qua khe hở đang hé ra trên bức tường sắt thép.
Khấu Minh đã uống tới bình thuốc kháng lạnh thứ bảy.
Hắn vẫn lạnh cóng đến run cầm cập, đôi khi lại dời mắt về phía ba người đứng càng gần bức tường sắt thép hơn ở phía trước.
Dẫn đầu trong số ba người ấy chính là người đã từng là đội trưởng của hắn, Từ Huân.
Ngoại trừ Từ Huân còn có hai người chơi mặc trang phục thị tòng vong linh phân biệt, đứng hai bên người hắn.
Cô gái đứng bên trái nhỏ giọng nói: “Từ Huân, chúng ta đã đợi được hai tiếng rồi.”
“Ừ.”
Từ Huân nhìn vào phía trong ngục hàn băng, gật đầu nhẹ nhàng tới mức gần như không thể nhận ra.
Để thuyết phục thành chủ lâu đài hàn băng mở cổng lớn của ngục hàn băng ra, ba người bọn họ đã bỏ ra không ít công sức và điểm tích phân nhiệm vụ.
Cô gái tên Melanie không nhịn được, hỏi: “Từ Huân, ta muốn biết, lần này chúng ta có cơ hội bao lớn?”
“Đúng rồi đó, Từ Huân, ta cũng rất muốn biết.” Kế đó, một lão giả có vóc dáng thấp bé gầy gò hỏi: “Tuy rằng ta đã lớn tuổi rồi, nhưng có hy vọng thì vẫn không kiềm được muốn thử một chút.”
Hai người nói rồi cùng nhau dời mắt về phía Từ Huân.
Hai người này đều là người chơi cao cấp tu luyện Vong linh học đã thành danh từ lâu.
Vừa khéo chính là bọn họ cũng giống như Từ Huân, đều đã biến mất trong tầm mắt của mọi người suốt một khoảng thời gian rất dài.
Bọn họ tức tốc chạy tới tụ hợp ngay sau khi nhận được tin tức từ phía Từ Huân.
Đành chịu, bọn họ đã bị nhiệm vụ của Gurro hố quá lâu.
Từ Huân nhỏ giọng nói: “Ừ, ta có xem qua thông tin của hắn, trước mắt xét về mặt thực lực thì có lẽ hắn còn chưa đủ cho lắm, có điều tiềm lực của hắn mạnh nhất trong số tất cả những người mà ta từng gặp qua, vả lại, hắn còn là học trò của đạo sư Dicky, quan trọng nhất chính là...”
“Là gì?”
Từ Huân giảm bớt âm thanh, thấp giọng nói: “Hơn nữa, hắn đã có kế hoạch để hoàn thành nhiệm vụ.”
Lão giả gầy gò nói với giọng điệu bình đạm, “Phải vậy không, người trẻ tuổi luôn không biết trời cao đất rộng là gì, ngược lại là ngươi, Từ Huân, ngươi có vẻ khá tin tưởng hắn.”
“Gurro cũng rất xem trọng hắn.”
Lão giả lập tức sững sờ.
Sau đó, hắn lắc đầu, “Đã thất vọng quá nhiều lần rồi, hy vọng lần này có thể để cho ta vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.”
Nhóm người lại lần nữa chìm vào im lặng.
Đợi chừng hơn hai giờ.
Cơn rét buốt bên trong ngục hàn băng dần trở nên lạnh giá hơn, thậm chí trên bầu trời còn rơi xuống những bông tuyết nhỏ bé.
Phút chốc, một bóng người hiện ra trong gió tuyết đằng trước.
Trong lòng mọi người khẽ động.
Là Phương Hằng!
Lúc thấy rõ người kia, nét mặt Khấu Minh chấn động, tiếp theo hắn vẫy tay về phía trước, hưng phấn hô to, “Phương Hằng! Là Phương Hằng! Hắn tới rồi kìa!”
Ba người Từ Huân nhìn về phía bóng người đang nhanh chóng tiến tới từ trong gió tuyết, sắc mặt có hơi thay đổi.
Chỉ dựa vào lực lượng của một người mà có thể ngây ngốc trong ngục hàn băng lâu như vậy, từ đó ít nhiều gì cũng có thể thấy được thực lực của hắn.
“Đó là thứ gì? Licker ư?”
Lão giả gầy gò chú ý tới một đám Licker đi theo sau lưng Phương Hằng, trong mắt lộ ra vài phần nghi ngờ.
Là sinh vật mang ra từ trong Zombie Ngày Tận Thế à?
Nhìn kỹ lại, đằng sau Phương Hằng là hơn hai mươi Licker đang theo đuôi.
Trên người mỗi một tên Licker đều có buộc dây thừng, đầu còn lại của dây gắn kết với ba cái rương sắt lớn.
Bọn chúng kéo theo ba cái rương lớn, tiến bước một cách nhanh chóng trên nền băng tuyết.
“Mau, theo ta lên tiếp ứng!”
Khấu Minh thấy thế thì vung tay lên, dẫn theo tiểu đội hơn mười người bước tới chỗ lối vào của ngục hàn băng để chờ tiếp ứng.
Phương Hằng nhìn thấy đoàn người Khấu Minh chờ bên ngoài lối vào cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi lối đi bí mật mở ra, song song đó, debuff đóng băng linh hồn trong ngục hàn băng sẽ yếu đi.
Dựa vào thuốc và thuộc tính thể chất kếch xù của bản thân, cộng thêm hiệu quả hồi phục siêu cấp của thể bất tử, hoàn toàn có thể cứng rắn chống lại.
Một mình hắn rất dễ dàng rời khỏi ngục hàn băng.
Điểm phiền phức chính là hắn còn phải mang vật tư đi cùng.
Hôm qua, hắn và Kỷ Hiểu Ba, hai người thực hiện kết ấn ròng rã liên tục cả đêm, tới tận ba tiếng trước mới khó khăn kết ấn thành công 70% thủ lĩnh cốt hài vong linh.
Thẳng tới sáng sớm, Kỷ Hiểu Ba không nhịn nỗi nữa, trực tiếp ngã đầu ngủ li bì.