Phương Hằng liếc nhìn bức tường hài cốt đang nhô lên ở bên cạnh, hắn tỏ vẻ khinh thường, vẫn đứng nguyên bất động tại chỗ.
Hắn quay đầu lại, lạnh lùng nhìn hai người của đội buôn Kuradi đang lao về phía mình, đưa tay ra trước mặt, lại kết ấn ký rồi niệm chú văn trong miệng.
Hửm?!
Cái quái gì vậy?
Nhìn thấy hành động của Phương Hằng, hai người của đội buôn Kuradi đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Ấn ký quen thuộc, chú văn quen thuộc...
Chẳng lẽ là...
Vù! Vút vút!!
Ma pháp trận lập tức ngưng kết trước mặt Phương Hằng, nó nhanh chóng luân chuyển.
“Bùm!!”
Sức mạnh băng giá bộc phát trước mặt hai học giả Vong linh học cấp đại sư!
Thấy vậy, cả hai lập tức dừng chân lại, nhanh chóng lùi về phía sau.
“Vù!!”
Ngay sau đó, con dao băng phách trộn lẫn với mặt băng lạnh lẽo vụt qua phía trước mắt hai người.
Nhìn ánh sáng lưỡi dao băng giá xuyên thấu tận tủy ở trước mặt, hai người của đội buôn Kulodi vô cùng kinh ngạc.
Thủ lĩnh cốt hài hàn băng rất mạnh!
Không ngờ Phương Hằng lại có thể triệu hoán tên thủ lĩnh thứ hai!
Trong ánh mắt của cả hai tràn đầy sự ngạc nhiên.
Một tên thủ lĩnh đã đánh không lại rồi, giờ còn thêm tên thứ hai nữa?
Phương Hằng nheo mắt lại.
Đội buôn Kuradi đang gặp rắc rối.
Làm chậm trễ thời gian của hắn!
Nếu như không có đám người này, hắn sớm đã tìm thấy Garona nữ sĩ rồi, chỉ hỏi vài câu xong liền rời đi từ lâu rồi kìa.
Đâu có nhiều rắc rối như thế này!
Giải quyết triệt bọn họ!
Trong mắt Phương Hằng hiện lên tia sát khí, hắn lại đưa hai tay lên trước, ngưng kết ấn chú.
Hai tên học giả Vong linh học cấp đại sư vừa lùi lại nhất thời mất phương hướng.
Với sức chiến đấu của hai người bọn họ, chỉ có thể trốn thoát khỏi đòn tấn công của thủ lĩnh cốt hài vong linh, cùng lắm miễn cưỡng trì hoãn thêm được một lúc.
Bọn họ đang do dự không biết nên làm như thế nào, thì lại thấy Phương Hằng bày ra một cái tư thế quen thuộc, liền sửng sốt đến ngơ người.
Vẫn còn à!?
Tên cốt hài hàn băng thứ ba?!
Một dự cảm cực kỳ không lành dâng lên trong lòng hai người, lập tức hai mắt nhìn nhau.
Chạy!
Hai người gần như đồng thời tạo ra cùng khẩu hình, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh, đã cùng cấp tốc chạy về phía sau!
“Trưởng lão, cố lên, bọn ta lập tức kêu thêm chi viện!”
“Ah……”
Phương Hằng nhìn hai người bọn họ đang nhanh chóng rời khỏi tầm mắt, khinh thường hừ một tiếng.
Không phải hắn không muốn đuổi theo, mà là hắn không có thời gian.
Năng lực truy đuổi hiện tại của hắn có hạn, muốn đuổi kịp cũng rất lãng phí thời gian.
Rất có thể còn gặp phải quân tiếp viện của địch rồi lại bị kéo vào vũng lầy thì mệt.
Sau khi cân nhắc được mất, Phương Hằng lựa chọn thả cho hai người đó rời đi.
Hắn hướng ánh mắt về phía Engel, trưởng lão của đội buôn Kuradi, đang đánh tay đôi với thủ lĩnh cốt hài vong linh.
Engel nhìn thấy hai tên cấp dưới của mình bỏ chạy, không khỏi cảm thấy tức giận.
Hai tên ngốc đó!
Trưởng lão Engel khác với hai tên cấp dưới mà hắn dẫn theo.
Hắn chỉ tu luyện hệ tinh thần!
Sau khi bị thủ lĩnh cốt hài vong linh bám lấy, hắn chỉ có thể chọn cách chống cự quyết liệt.
Không thể chạy thoát được!
Hắn chỉ có thể bất lực nhìn chằm chằm hai tên cấp dưới bỏ lại hắn mà bỏ chạy.
Ánh mắt của Phương Hằng tập trung vào người trưởng lão Engel.
Engel cũng nhìn chằm chằm Phương Hằng.
“Phương Hằng! Nếu ngươi làm gì bất lợi với ta, toàn bộ đội buôn Kurodi còn có bạn bè của ta, bọn họ tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”
“Vậy sao, ta rất muốn thử xem làm thế nào để không một người nào tha cho ta, vậy thì cứ để cho bọn họ tìm đến ta thôi.”
0
Phương Hằng vừa nói, vừa chậm rãi giơ tay lên, nhắm chuẩn vào Engel.
Khoảnh khắc bàn tay của Phương Hằng nhắm chuẩn vào, lòng Engel chấn động.
Vừa rồi trong xe ngựa, cái cảm giác cổ quái mà quen thuộc lại xuất hiện!
Hắn cảm thấy máu của mình đang chảy nhanh hơn.
Chính là hắn?
Phương Hằng đang khống chế dòng máu của mình?
Máu dâng cuộn thậm chí còn làm cho Engel không thể tập trung vào việc thi triển pháp thuật.
Trong mắt hắn thoáng hiện lên vài phần sợ hãi.
“Ầm!”
Ánh dao lướt ngang qua trước mặt hắn, xuyên qua kết giới hài cốt do Engel tạo ra.
Ba thủ lĩnh cốt hài vong linh sải những bước lớn về phía hắn.
Không hay rồi!
Engel buộc phải tránh đòn tấn công của thủ lĩnh cốt hài vong linh, đã không có thời gian để mà phân tâm đi đối phó với Phương Hằng nữa rồi.
Hắn lùi lại thật nhanh.
Trong khi lùi về sau, Engel không ngừng giải phóng pháp thuật, cố gắng cầm cự càng lâu càng tốt cho đến khi chi viện đến.
Vấn đề phiền phức là, hắn cảm thấy máu đang dâng trào trong cơ thể mình ngày càng mạnh.
Thâm chí còn khiến khí huyết của hắn không ổn định.
Đột nhiên, thần sắc của Engel thay đổi rõ rệt.
Pháp thuật mà hắn đang thầm niệm chú đã bị khí huyết cuộn trào gây gián đoạn!
Toang rồi!
“Vút!”
Trong khoảnh khắc tiếp theo, con dao băng phách rạch ngang tới trước mặt Engel.
“Ầm!!”
Engel đã bị đóng băng ngay trong khoảnh khắc con dao băng phách lướt ngang, sau đó toàn bộ khối băng vỡ tan thành từng mảnh!
Phương Hằng nhìn những băng tinh nổ tung trước mặt mình, tiếp tục giữ lòng bàn tay.
Xì xì xì...
Trong những băng tinh rơi rải rác, hơn chục giọt máu ngưng tụ và kết tủa, chậm rãi trôi về phía lòng bàn tay hắn rồi bị lòng bàn tay của hắn hấp thụ vào.