Phương Hằng đi tới trước mặt mọi người, gật đầu nói: “Đã đến lúc rồi, chúng ta có thể bắt đầu được rồi.”
“Ừm.”
Ba người bọn Từ Huân vẻ mặt nghiêm túc, đưa mắt nhìn nhau.
Trước khi bước vào đầu nguồn Âm mạch, bọn họ sẽ không bao giờ có thể ngờ được rằng sẽ nhìn thấy vết nứt của đầu nguồn cũng như Cự Kiếm Thần Thánh ở đây.
Ngay cả khi ba người bọn họ hợp lực lại với nhau, cũng không thể phá vỡ phong ấn bên trong Cự Kiếm Thần Thánh.
Sau khi tiến vào đầu nguồn Âm mạch kiểm tra, tiến độ nhiệm vụ tuyến chính của Melanie thậm chí còn tăng lên 2 phần trăm.
Bị kẹt ở nhiệm vụ thăng tiến thiên phú nhiều năm như vậy, nhìn thấy hy vọng đến nhanh như vậy, ba người bọn họ ít nhiều có phần cảm thấy thấp thỏm lo lắng.
Theo kế hoạch, việc ba người bọn họ phải làm bây giờ chỉ là chờ đợi.
Chờ Thánh Nữ giáng lâm từ trong nghi thức.
Còn về việc làm sao làm đến được bước này, Phương Hằng không hề đưa ra giải thích.
Phương Hằng lại chỉ vào hai chiếc quan tài tai họa cực lớn ở bên cạnh rồi căn dặn: “Kế hoạch thăng cấp của Viona không thể đảm bảo nhất định sẽ thành công. Rủi ro lớn nhất nằm ở Âm mạch. Trong trường hợp xấu nhất, Âm mạch sẽ hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát dẫn đến phát nổ, các ngươi có thể trốn vào trong quan tài tai họa làm nơi tránh nạn, ta sẽ nghĩ cách mang các ngươi rời đi.”
“Vâng!” Từ Huân gật đầu nói: “Việc ở đây cứ giao cho bọn ta, cẩn thận chút, chúc ngươi may mắn.”
Phương Hằng nhìn lại nghi thức ma pháp trận phía sau ba người bọn họ cũng như các tín đồ của Thánh đình tập trung trước nghi thức.
“Kỷ Hiểu Ba, chúng ta đi thôi.”
“Được thôi!”
Kỷ Hiểu Ba hào hứng đồng ý, rồi đi theo Phương Hằng vào trong hang động đầu nguồn Âm mạch ở phía sau, đóng lại cánh cửa dẫn đến hang động.
0
Trong hang động đầu nguồn Âm mạch.
Thanh Cự Kiếm Thần Thánh ở trung tâm vẫn không ngừng tỏa ra những làn khí tức thần thánh.
Các sinh vật vong linh trong khu vực xung quanh đều đã được thủ lĩnh cốt hài vong linh Phương Hằng điều khiển xử lý sạch sẽ trước dó.
Hiện giờ, hắn có thể tập trung vào việc đối phó với Viona!
Phương Hằng trực diện đối mặt về hướng Cự Kiếm Thần Thánh, hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”
“Đương nhiên! Nhất định rồi! Anh Phương!”
Dưới ánh mắt mong đợi của Kỷ Hiểu Ba, Phương Hằng duỗi tay về phía trước.
“Két roạt két xoạt...”
Một robot bỏ túi chui ra từ cửa tay áo của Phương Hằng.
Ảo ảnh của một Đầu mối then chốt dịch chuyển thời không cỡ siêu nhỏ xuất hiện trước mặt.
Chẳng mấy chốc, Đầu mối then chốt dịch chuyển thời không sau khi được robot bỏ túi bơm năng lượng vào thì dần dần ngưng kết lại.
Một thông đạo không gian màu xanh nổi lên trong hang động.
“Anh Phương, ta đi đây.”
Kỷ Hiểu Ba gật đầu với Phương Hằng, bước vào thông đạo dịch chuyển.
Một phút sau.
Viona đeo bịt mắt, bước ra khỏi thông đạo không gian dưới sự giám sát của Kỷ Hiểu Ba.
Gần như ngay khoảnh khắc khi bước ra khỏi thông đạo dịch chuyển, Viona liền cảm thấy khí tức lạnh lẽo và vong linh bao quanh mình.
“Ở đây là nơi nào?”
“Một nơi yên tĩnh, bây giờ ngươi có thể tháo bịt mắt ra rồi.”
Phương Hằng mặt không biểu cảm nói, nghiêng người bước một bước nhỏ sang, thu hồi Đầu mối then chốt dịch chuyển thời không, đưa Cự Kiếm Thần Thánh ra sau lưng.
Viona cảm thấy rằng bản thân mình đã đi qua thông đạo không gian.
Nhưng nàng không hề biết chính xác thì mình đang ở đâu.
Đợi sau khi nàng đưa tay cởi bỏ bịt mắt ra, khoảnh khắc nàng nhìn thấy thanh Cự Kiếm Thần Thánh ở chính giữa hang động, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, trong miệng nhỏ giọng nói: “Thanh Âm Thiên Đường...”
Thần kiếm – Thanh Âm Thiên Đường.
Một trong những Thần khí bị thất lạc của Thần vực.
Một phần ký ức thừa kế của Thánh Nữ cho phép Viona biết được tên của thanh Thần khí cự kiếm trước mặt nàng.
Còn về lai lịch của Thần khí thì nàng không rõ.
Nàng có thể cảm giác được, một khi tiếp xúc với Thần khí này, đồng thời có được sự công nhận của Thần khí, thực lực của nàng sẽ tăng lên về chất!
Nhưng hiện giờ vẫn chưa được.
Chưa kể là nàng vẫn đang trong trạng thái bị phong ấn.
Ngay cả khi không bị phong ấn, nàng vẫn không thể khống chế Thần khí với cái năng lực hiện giờ của mình.
Viona từ từ chuyển ánh mắt sang Phương Hằng.
Nàng cực kỳ cảnh giác với Phương Hằng.
Phương Hằng!
Hắn thậm chí còn có thể tìm thấy những Thần khí bị thất lạc của Thần vực!
Cái con người này thật đáng sợ mà.
Nhất định phải loại bỏ càng sớm càng tốt!
Viona dần mất đi sát khí trong ánh mắt, dần trở lại vẻ dịu dàng.
Phương Hằng đi đến bên cạnh Viona, cũng nhìn Cự Kiếm Thần Thánh ở trung tâm của hang động, hỏi: “Ngươi nhận ra nó sao?”
“Thanh Cự Kiếm này là một Thần khí mà Thần vực bị thất lạc, tên của nó là Thanh Âm Thiên Đường.”
“Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?”
“Ta cũng không rõ, trong sự truyền thừa của Nữ Thần chỉ có một phần nhỏ trong ký ức truyền thừa có liên quan tới nó. Còn về nguyên nhân thất lạc, thì ký ức có chút thiếu hổng.”
Khi Viona nói, nàng kiêng dè liếc nhìn vết nứt bị đè nén dưới Cự Kiếm Thần Thánh.
Khí tức lạnh lẽo đang không ngừng thoát ra từ vết nứt.
Toàn bộ hang động tràn ngập luồng khí tức lạnh lẽo này.
Trong khí tức còn trộn lẫn với mùi của vong linh.
Khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.
Rốt cuộc thì ở đây là nơi nào kia chứ?
Viona nhìn xung quanh một vòng.