Trên đường đi, mặt đất vẫn đang rung kịch liệt!
Càng ngày càng mãnh liệt!
Chạy hết tốc lực trong hơn mười phút.
“Bùm!!”
Đột nhiên, có một tiếng nổ lớn phát ra từ đầu nguồn Âm mạch phía sau hắn!
Thôi toang!
Tim mọi người co thắt lại.
Phát nổ rồi!
Kỷ Hiểu Ba chạy ở phía trước đột nhiên giật mình, hắn không nhìn được ngảnh đầu nhìn lại.
Hang động Âm mạch phía sau đã bị bao phủ bởi một lớp sương trắng!
Tầm nhìn hoàn toàn bị chắn ngang!
Trong mảng sương trắng mênh mông, mắt thường có thể nhìn thấy khí tức Âm mạch nồng đặc đang lao thẳng về phía bọn họ!
Tuy lúc này tất cả mọi người đều đã tới gần lối ra của Ngục hàn băng, nhưng khí tức của Âm mạch đang lao tới không hề có dấu hiệu suy yếu!
Từ nơi sâu thẳm bị bao phủ bởi sương muối, Kỷ Hiểu Ba cảm nhận thấy một luồng sóng sức mạnh làm người ta kinh hoàng.
Đúng như bọn họ nghĩ, khí tức của Âm mạch hoàn toàn phát nổ rồi!
“Tất cả cẩn thận! Âm mạch sắp lao đến rồi! Mọi người, đây là vùng trung tâm chịu tác động, chúng ta phải liên thủ lại chặn khí tức xung kích tới.”
“Ừm.”
“Rõ……”
Sắc mặt bốn người bọn Từ Huân khẽ thay đổi, bọn họ đều chung tay mở ra tấm khiên! Họ lấy ra đạo cụ quyển trục ma pháp chống lại khí tức Âm mạch, chuẩn bị đối phó cho đợt xung kích cuối cùng.”
“Đợi đã!”
Kỷ Hiểu Ba đột nhiên hét lớnlên.
Ánh mắt hắn tập trung vào làn sương trắng phía sau lưng, đột nhiên phát hiện có cái gì đó, ngăn cản mọi người, hô lớn: “Hắn tới rồi!”
“Tới rồi!”
Vút!
Mọi người nghe xong lập tức quay đầu lại nhìn.
Phía sau bọn họ, dưới sự truy đuổi của một mảng trắng xóa rộng lớn và dao động khí tức băng giá, một bóng người đang cấp tốc áp sát bọn họ!
Là Phương Hằng!
Hắn còn cõng gì đó trên lưng nữa?
Khi đến gần, mọi người đột nhiên phát hiện sau lưng Phương Hằng còn cõng một thanh cự kiếm!
0
Cự kiếm?
Đồng tử Kỷ Hiểu Ba đột nhiên co lại, hắn nhận ra thanh kiếm đó trong nháy mắt.
Cự Kiếm Thần Thánh phong ấn vết nứt đầu nguồn Âm mạch.
Thần khí – Thanh Âm Thiên Đường!
Thằng nhóc này được lắm! Thần khí của Thần vực mà cũng bị lọt vào tay hắn!
Kỷ Hiểu Ba cực kỳ ngạc nhiên.
Suy cho cùng thì đó là anh Phương!
Kẻ trộm không đi tay trắng! Thần vực chắc chắn sẽ nhớ vụ này!
Mấy người bọn Từ Huân nhìn thấy Phương Hằng, trong lòng bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm.
Phương Hằng ra ngoài rồi, điều đó có nghĩa là Cốt Thần Điện trên người hắn cũng nguyên vẹn, linh hồn của Viona được bảo đảm rồi.
Sau đó, nhìn thấy thanh cự kiếm trên lưng Phương Hằng, lập tức giật mình.
Đám người Từ Huân có mặt ở đó đều được xem là những người chơi hàng đầu tu luyện Vong linh học, mắt nhìn của bọn họ đương nhiên khác với những người chơi thông thường.
Kết hợp với sự bùng nổ điên cuồng của khí tức Âm mạch với cảnh tượng bọn họ nhìn thấy trong hang động đầu nguồn Âm mạch trước đó, bọn họ lập tức đoán được lai lịch của thanh cự kiếm sau lưng Phương Hằng, không khỏi dùng ánh mắt kinh ngạc lẫn chấn động nhìn Phương Hằng.
Đến thanh cự kiếm phong ấn đầu nguồn Âm mạch mà hắn cũng lấy được luôn rồi?
Chẳng trách vết nứt Âm mạch hoàn toàn mất khống chế!
Vì thế nên……
Tất cả những điều này đều là kế hoạch của Phương Hằng?
Không những là muốn giải quyết Viona.
Mà còn muốn nhân cơ hội này để chiếm lấy Thần khí cự kiếm, hoàn toàn giải trừ phong ấn đầu nguồn Âm mạch.
Ngay cả nhiệm vụ tuyến chính cũng nằm trong kế hoạch của hắn!
Đúng thật là lòng tham!
Hơn nữa hắn lại còn tham thành công nữa chứ!
Linh hồn của Viona, Thần khí của Thần vực, thậm chí một phần của nhiệm vụ tuyến chính hắn cũng đã hoàn thành rồi!
“Đi thôi!”
Phương Hằng cảm nhận được dao động Âm mạch đang cấp tốc tiếp cận từ phía sau, tim đập loạn xạ, hắn cảm giác như mình đang nhảy ở trên mũi đao, tốc độ tăng vọt đến cực hạn!
Vút!
Phương Hằng nhanh chóng tiếp cận đám đông, đồng thời lách người trốn vào kết giới do Imre thi triển.
“Nhanh!”
Đợi tập hợp lại với Phương Hằng, đám người Từ Huân mở ma pháp trận và quyển trục.
Gần như đồng thời, hàng chục tầng khiên ma pháp từng lớp một mở ra!
“Đi!”
Dựa vào kết giới ma thuật, mọi người cùng nhau lao về phía lối ra của Ngục hàn băng!
“Bùm!”
Nửa phút sau, một luồng khí tức lạnh lẽo từ phía sau đập mạnh vào tấm khiên ma pháp!
Tấm khiên ma pháp đã bị thổi bay kba tầng ngay lập tức!
Trong nháy mắt, bên ngoài tấm khiên liền bị một tầng khí tức sương mù màu trắng bao phủ lấy!
Kỷ Hiểu Ba trốn trong tấm khiên căn bản không thể nhìn rõ thế giới bên ngoài, hắn chỉ có thể nghe thấy âm thanh ầm ầm không ngừng truyền tới bên tai mình!
Cũng may có sự chuẩn bị từ trước, nếu không, Âm mạch đột ngột bùng phát từ đằng xa chắc chắn sẽ không thể chống lại được!
Cuối cùng thì khí tức Âm kinh khuếch tán ở phía trước cũng có thể xem là đã vượt qua rồi.
Mấy người bọn Từ Huân cũng có chút sợ hãi.
May mắn là bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ rồi.
Trong lòng Phương Hằng thầm cảm ơn đội buôn Kulodi thêm lần nữa.
“Bùm!!!”
trong lòng Phương Hằng cảm thán một hơi, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng vang thật lớn!
Mọi người đều cảm thấy lại có một trận chấn động dữ dội ngay dưới chân!
Chuyện gì vậy!
Tiếng gầm vang lên cách đó không xa.
Thế giới bên ngoài chỉ một mảng trắng toát, vẫn chẳng thấy rõ được.
Tiếng gầm kéo dài nửa giây rồi mới dần dần dừng lại.